Hắc Oa
- Tác giả:Thường Thư Hân
- Trạng thái:Hoàn thành
- Loại:Truyện Dịch
Đô thịTrinh ThámHiện ĐạiHuyền NghiHiện Thực Bách TháiTâm Lý
Hiện thực bách thái một thể loại khó viết nhất của văn học mạng đòi hỏi tác giả không chỉ có văn bút cần có chiêm nghiệm, thấu hiểu cuộc sống, tuy từng được xếp làm một nhánh nhỏ của đô thị, nhưng nó kỳ thực nó khác xa so với truyện đô thị thông thường, chẳng qua vì viết truyện hiện thực thì tất nhiên về cuộc sống hiện tại nên xếp vào loại đô thị mà thôi. Vậy hiện thực là gì? Nói một cách đơn giản nhất là không trùng sinh, không dị năng, không hệ thống, chỉ có cuộc sống chân thực. Hấp, xào, chiên, luộc, cả một nồi mỹ vị. Sướng, vui, buồn, lo, đầy ắp hết nhân sinh. Cuộc sống giống như một cái nồi, chúng ta đều là thức ăn trong đó. Giản Phàm là một người bình thường, từ nhỏ tới lớn chỉ say mê tìm hiểu ngọt bùi chua cay trong các món ăn, nhưng không rõ là định mệnh an bài, hay là trò đùa số phận, trải qua nhiều sự kiện đã trở thành một cảnh sát hình sự, dần dần phát hiện ra ngọt bùi chua cay trong hiện thực sinh hoạt còn phong phú hơn mùi vị trong cái nồi, càng đáng nghiền ngẫm hơn, càng thêm mê người hơn ... Nếu nói hiện thực bách thái là đỉnh cao của đô thị thì Hắc Oa là tinh hoa trong hiện thực bách thái, đây là thể loại kén người đọc, mọi người có thể ít nghe tên, nhưng nếu dạo qua vài diễn đàn lớn bàn về văn học mạng TQ, thì những chủ đề tương tự “mười năm nhân sinh vội vã, tác phẩm nào đọng lại trong lòng”, hay “đọc sách lâu năm, đâu mới là tinh phầm”, thì cái tên Hắc Oa chắc chắn sẽ xuất hiện. Hắc Oa là một tinh phẩm cực hiếm của thể hoại hiện thực, không nên bỏ qua với ai muốn tìm truyện đô thị chất thực nhất, nhưng không mất chất phiêu của tiểu thuyết mạng.
1117 chương
Truyện cùng tác giả
Thương Hải Điệp Ảnh
Thường Thư Hân
Cừu Địch là một Bắc phiêu, tức là người hộ khẩu vùng ngoài đang cố gắng bám trụ kiếm sống ở Bắc Kinh. Tuy không có gia thế, cũng chẳng có bằng cấp tốt, song nhờ vào sự nhạy bén, chịu khó và nhiều tài lẻ, Cừu Địch vẫn sống không đến nỗi nào, dẫu vậy, y luôn mưu cầu một công việc đàng hoàng có thể diện, chứ không phải một người giao hàng như hiện nay. Bất ngờ nhận được một lời mời tham gia phỏng vấn vào công ty có tiếng trong giới, rồi vì lý do cực kỳ ngớ ngẩn hoàn toàn không chủ động, Cừu Địch và ba người nữa trúng tuyển thành gián điệp thương mại. Thế là một anh giao hàng với bản tính đa nghi, một tên ngốc xấu xí lớn gan không gì không dám làm, một chàng trai xinh đẹp hơn cả mỹ nữ, một cô em nhìn như học sinh rụt rè lại hiếu thắng vô cùng, tổ hợp bốn người kỳ quái đó không biết nói là ngốc hay là nghé con không biết sợ cọp, vừa đọc hướng dẫn làm gián điệp vừa hành nghề, tạo ra đống chuyện oái oăm, dở khóc dở cười ...
Đối Dịch
Thường Thư Hân
Soái Lãng 25 tuổi, tốt nghiệp đại học hơn hai năm rồi, nhưng vì thiếu học phần, y bị trường giam bằng. Không có bằng đại học, Soái Lãng phải chật vật sinh tồn ngoài xã hội, trải qua mười mấy công việc từ bốc vác, tiếp thị, bán thuốc giả, sách giả, tư vấn hôn nhân, bán bảo hiểm, bán nước giải khát ... nếm đủ đắng cay ngọt bùi của cuộc sống. Có câu nói, ngay cả thiên tài cũng có thể bị cuộc sống đè bẹp biến thành kẻ tầm thường, thậm chí ngu ngốc hơn cả bình thường. Cuộc đời Soái Lãng có lẽ mãi là kẻ vất vưởng đường phố, cùng lắm chỉ như một con gián đánh không chết tồn tại dưới đáy xã hội. Cho đến khi y tình cờ gặp được một ông già, người đầu tiên nhìn ra được tài năng khác thường của y, cổ vũ y, khuyến khích y, đồng thời cũng uy hiếp y, ép buộc y. Học được bản lĩnh, một lần Soái Lãng chớp được thời cơ bước vào hàng ngũ người có tiền, những tưởng đạt được mục tiêu minh đuổi nhưng chẳng biết mình đã bị cuốn vào cuộc tranh đấu giang hồ khốc liệt. Ông già đó là người y khâm phục nhất, cùng là người y đề phòng nhất, "ngay cả dấu chấm câu trong lời của lão già đó cũng không tin được." Câu chuyện bắt đầu vào một buổi sáng cuối xuân đẹp trời, Soái Lãng lại thất nghiệp, lại lần nữa đi xin việc, đi qua cái một cái công viên, hoài niệm cái ghế đá nơi mình từng nằm ngủ qua đêm, ở đây y gặp được "lão già đó" ... P/s: Thứ tự đọc truyện Lão Thường là: Hắc Oa - Dư Tội - Hương Sắc Khuynh Thành - Đối Dịch, tuy đọc riêng bất kỳ truyện nào cũng không hề gì.
Hương Sắc Khuynh Thành
Thường Thư Hân
Ăn uống là để sống, muốn tiếp tục sống thì phải ăn no uống say, nói cầu kỳ một chút thì hương sắc vị hình đều không thể thiếu. Mặc dù ăn uống là để sống, nhưng sống không thể chỉ để ăn uống được, chơi bời và vui vẻ cũng không thể thiếu. Thánh nhân nói " Thực, sắc, tính dã". Giảng giải một cách thông tục thì đó là thánh nhân bảo chúng ta, ngoài ăn no uống say, đừng quên kiếm một em gái xinh đẹp bồi tiếp, có như thế thì ăn mới cao hứng, chơi mới khoan khoái, sống mới thư thái. Nói ngắn gọn đó chính là phẩm vị của Hương Sắc Khuynh Thành, nói một các cao nhã thì tổng kết lại một câu: Đó chính là cuộc sống. Hương Sắc Khuynh Thành là tác phẩm rất hoàn mỹ của Thường Thư Hân, nếu nói đánh giá cá nhân mình thì: - Hài hước 10 điểm - Tình cảm 10 điểm - Văn bút 10 điểm - Đấu trí 10 điểm Nếu nhất định phải kiếm một khuyết điểm thì tình cảm nam nữ chính quá đẹp, quá hoàn mỹ, gần đây khẩu vị hơi nặng, thích mấy truyện phải éo le máu chó kiểu phim Hàn tí mới đã. Đây cũng là truyện đơn nữ chủ đầu tiên của Lão Thường sau một loạt truyện NVC thường dính líu tới nhiều cô gái. Cũng là truyện mà fan Lão Thường tuyên bố Quỳnh Dao qua mà đọc xem viết tình cảm phải thế nào.
Dư Tội
Thường Thư Hân
Trung Quốc thập niên 90, làn sóng đóng cửa các quốc xĩ khiến không ít gia đình tan nát, trong đó có cả gia đình Dư Tội. Mẹ hắn bỏ đi khi hắn vẫn còn ắm ngửa, Dư Tội được người cha đặt lên xe bán hoa quả kéo đi khắp nơi kiếm sống. Từ nhỏ Dư Tội đã tiếp xúc đủ thủ đoạn đường phố, thiếu thốn tình cảm từ mẹ, thêm kiểu giáo dục đòn roi từ cha. Dư Tội biến thành kẻ bất trị, từ trộm cắp, đánh nhau, thu tiền bảo kê, không chuyện tệ hại nào không làm. Lo cho tương lai của con, cha Dư Tội dồn hết tiền bạc chạy cho hắn vào trường cảnh sát, mong con thành người tử tế. Dư Tội càng lớn càng hiểu chuyện, biết cha mình nuôi mình không dễ, hắn chỉ có một ước mơ nhỏ bé, được về quê làm cảnh sát để bảo kê cho cha bán hoa quả. Ngày tốt nghiệp sắp tới gần, Dư Tội vô ý đắc tội với hoa khôi trường cảnh sát, rắc rối kéo tới ngay hôm đó khi Dư Tội bị một đám người đột nhập vào trường tấn công. Bằng vào thủ đoạn ranh ma, Dư Tội không những thoát được mà còn truy ra nguồn gốc của chúng, dẫn theo đám anh em được gọi là 13 con sâu hại đánh cho những kẻ này nhập viện. Sự việc bị trường phát hiện, 13 con sâu hại đối diện với nguy cơ đuổi học ... đây cũng trở thành bước ngoặt cuộc đời của Dư Tội.
Hắc Oa
Thường Thư Hân
Hiện thực bách thái một thể loại khó viết nhất của văn học mạng đòi hỏi tác giả không chỉ có văn bút cần có chiêm nghiệm, thấu hiểu cuộc sống, tuy từng được xếp làm một nhánh nhỏ của đô thị, nhưng nó kỳ thực nó khác xa so với truyện đô thị thông thường, chẳng qua vì viết truyện hiện thực thì tất nhiên về cuộc sống hiện tại nên xếp vào loại đô thị mà thôi. Vậy hiện thực là gì? Nói một cách đơn giản nhất là không trùng sinh, không dị năng, không hệ thống, chỉ có cuộc sống chân thực. Hấp, xào, chiên, luộc, cả một nồi mỹ vị. Sướng, vui, buồn, lo, đầy ắp hết nhân sinh. Cuộc sống giống như một cái nồi, chúng ta đều là thức ăn trong đó. Giản Phàm là một người bình thường, từ nhỏ tới lớn chỉ say mê tìm hiểu ngọt bùi chua cay trong các món ăn, nhưng không rõ là định mệnh an bài, hay là trò đùa số phận, trải qua nhiều sự kiện đã trở thành một cảnh sát hình sự, dần dần phát hiện ra ngọt bùi chua cay trong hiện thực sinh hoạt còn phong phú hơn mùi vị trong cái nồi, càng đáng nghiền ngẫm hơn, càng thêm mê người hơn ... Nếu nói hiện thực bách thái là đỉnh cao của đô thị thì Hắc Oa là tinh hoa trong hiện thực bách thái, đây là thể loại kén người đọc, mọi người có thể ít nghe tên, nhưng nếu dạo qua vài diễn đàn lớn bàn về văn học mạng TQ, thì những chủ đề tương tự “mười năm nhân sinh vội vã, tác phẩm nào đọng lại trong lòng”, hay “đọc sách lâu năm, đâu mới là tinh phầm”, thì cái tên Hắc Oa chắc chắn sẽ xuất hiện. Hắc Oa là một tinh phẩm cực hiếm của thể hoại hiện thực, không nên bỏ qua với ai muốn tìm truyện đô thị chất thực nhất, nhưng không mất chất phiêu của tiểu thuyết mạng.