Hương Sắc Khuynh Thành

Hương Sắc Khuynh Thành

Ngôn TìnhĐô thịHài HướcHiện ĐạiCơ TríHiện Thực Bách TháiẨm Thực

Ăn uống là để sống, muốn tiếp tục sống thì phải ăn no uống say, nói cầu kỳ một chút thì hương sắc vị hình đều không thể thiếu. Mặc dù ăn uống là để sống, nhưng sống không thể chỉ để ăn uống được, chơi bời và vui vẻ cũng không thể thiếu. Thánh nhân nói " Thực, sắc, tính dã". Giảng giải một cách thông tục thì đó là thánh nhân bảo chúng ta, ngoài ăn no uống say, đừng quên kiếm một em gái xinh đẹp bồi tiếp, có như thế thì ăn mới cao hứng, chơi mới khoan khoái, sống mới thư thái. Nói ngắn gọn đó chính là phẩm vị của Hương Sắc Khuynh Thành, nói một các cao nhã thì tổng kết lại một câu: Đó chính là cuộc sống. Hương Sắc Khuynh Thành là tác phẩm rất hoàn mỹ của Thường Thư Hân, nếu nói đánh giá cá nhân mình thì: - Hài hước 10 điểm - Tình cảm 10 điểm - Văn bút 10 điểm - Đấu trí 10 điểm Nếu nhất định phải kiếm một khuyết điểm thì tình cảm nam nữ chính quá đẹp, quá hoàn mỹ, gần đây khẩu vị hơi nặng, thích mấy truyện phải éo le máu chó kiểu phim Hàn tí mới đã. Đây cũng là truyện đơn nữ chủ đầu tiên của Lão Thường sau một loạt truyện NVC thường dính líu tới nhiều cô gái. Cũng là truyện mà fan Lão Thường tuyên bố Quỳnh Dao qua mà đọc xem viết tình cảm phải thế nào.

50000

639 chương

Truyện cùng tác giả

Nội Tuyến
Nội Tuyến
Thường Thư Hân

Cảnh sát có đồng nghiệp làm bạn, tội phạm có đồng bọn kết bạn. Cảnh sát và tội phạm là kẻ địch trời sinh, không cách nào dung hòa, thế nhưng bọn họ lại có một người bạn chung, vừa là cộng sự của cảnh sát, lại là đồng lõa của tội phạm. Bọn họ chính là nội tuyến. Bọn họ chính là cộng sự nguy hiểm nhất.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thương Hải Điệp Ảnh
Thương Hải Điệp Ảnh
Thường Thư Hân

Cừu Địch là một Bắc phiêu, tức là người hộ khẩu vùng ngoài đang cố gắng bám trụ kiếm sống ở Bắc Kinh. Tuy không có gia thế, cũng chẳng có bằng cấp tốt, song nhờ vào sự nhạy bén, chịu khó và nhiều tài lẻ, Cừu Địch vẫn sống không đến nỗi nào, dẫu vậy, y luôn mưu cầu một công việc đàng hoàng có thể diện, chứ không phải một người giao hàng như hiện nay. Bất ngờ nhận được một lời mời tham gia phỏng vấn vào công ty có tiếng trong giới, rồi vì lý do cực kỳ ngớ ngẩn hoàn toàn không chủ động, Cừu Địch và ba người nữa trúng tuyển thành gián điệp thương mại. Thế là một anh giao hàng với bản tính đa nghi, một tên ngốc xấu xí lớn gan không gì không dám làm, một chàng trai xinh đẹp hơn cả mỹ nữ, một cô em nhìn như học sinh rụt rè lại hiếu thắng vô cùng, tổ hợp bốn người kỳ quái đó không biết nói là ngốc hay là nghé con không biết sợ cọp, vừa đọc hướng dẫn làm gián điệp vừa hành nghề, tạo ra đống chuyện oái oăm, dở khóc dở cười ...

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đối Dịch
Đối Dịch
Thường Thư Hân

Soái Lãng 25 tuổi, tốt nghiệp đại học hơn hai năm rồi, nhưng vì thiếu học phần, y bị trường giam bằng. Không có bằng đại học, Soái Lãng phải chật vật sinh tồn ngoài xã hội, trải qua mười mấy công việc từ bốc vác, tiếp thị, bán thuốc giả, sách giả, tư vấn hôn nhân, bán bảo hiểm, bán nước giải khát ... nếm đủ đắng cay ngọt bùi của cuộc sống. Có câu nói, ngay cả thiên tài cũng có thể bị cuộc sống đè bẹp biến thành kẻ tầm thường, thậm chí ngu ngốc hơn cả bình thường. Cuộc đời Soái Lãng có lẽ mãi là kẻ vất vưởng đường phố, cùng lắm chỉ như một con gián đánh không chết tồn tại dưới đáy xã hội. Cho đến khi y tình cờ gặp được một ông già, người đầu tiên nhìn ra được tài năng khác thường của y, cổ vũ y, khuyến khích y, đồng thời cũng uy hiếp y, ép buộc y. Học được bản lĩnh, một lần Soái Lãng chớp được thời cơ bước vào hàng ngũ người có tiền, những tưởng đạt được mục tiêu minh đuổi nhưng chẳng biết mình đã bị cuốn vào cuộc tranh đấu giang hồ khốc liệt. Ông già đó là người y khâm phục nhất, cùng là người y đề phòng nhất, "ngay cả dấu chấm câu trong lời của lão già đó cũng không tin được." Câu chuyện bắt đầu vào một buổi sáng cuối xuân đẹp trời, Soái Lãng lại thất nghiệp, lại lần nữa đi xin việc, đi qua cái một cái công viên, hoài niệm cái ghế đá nơi mình từng nằm ngủ qua đêm, ở đây y gặp được "lão già đó" ... P/s: Thứ tự đọc truyện Lão Thường là: Hắc Oa - Dư Tội - Hương Sắc Khuynh Thành - Đối Dịch, tuy đọc riêng bất kỳ truyện nào cũng không hề gì.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hương Sắc Khuynh Thành
Hương Sắc Khuynh Thành
Thường Thư Hân

Ăn uống là để sống, muốn tiếp tục sống thì phải ăn no uống say, nói cầu kỳ một chút thì hương sắc vị hình đều không thể thiếu. Mặc dù ăn uống là để sống, nhưng sống không thể chỉ để ăn uống được, chơi bời và vui vẻ cũng không thể thiếu. Thánh nhân nói " Thực, sắc, tính dã". Giảng giải một cách thông tục thì đó là thánh nhân bảo chúng ta, ngoài ăn no uống say, đừng quên kiếm một em gái xinh đẹp bồi tiếp, có như thế thì ăn mới cao hứng, chơi mới khoan khoái, sống mới thư thái. Nói ngắn gọn đó chính là phẩm vị của Hương Sắc Khuynh Thành, nói một các cao nhã thì tổng kết lại một câu: Đó chính là cuộc sống. Hương Sắc Khuynh Thành là tác phẩm rất hoàn mỹ của Thường Thư Hân, nếu nói đánh giá cá nhân mình thì: - Hài hước 10 điểm - Tình cảm 10 điểm - Văn bút 10 điểm - Đấu trí 10 điểm Nếu nhất định phải kiếm một khuyết điểm thì tình cảm nam nữ chính quá đẹp, quá hoàn mỹ, gần đây khẩu vị hơi nặng, thích mấy truyện phải éo le máu chó kiểu phim Hàn tí mới đã. Đây cũng là truyện đơn nữ chủ đầu tiên của Lão Thường sau một loạt truyện NVC thường dính líu tới nhiều cô gái. Cũng là truyện mà fan Lão Thường tuyên bố Quỳnh Dao qua mà đọc xem viết tình cảm phải thế nào.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Dư Tội
Dư Tội
Thường Thư Hân

Trung Quốc thập niên 90, làn sóng đóng cửa các quốc xĩ khiến không ít gia đình tan nát, trong đó có cả gia đình Dư Tội. Mẹ hắn bỏ đi khi hắn vẫn còn ắm ngửa, Dư Tội được người cha đặt lên xe bán hoa quả kéo đi khắp nơi kiếm sống. Từ nhỏ Dư Tội đã tiếp xúc đủ thủ đoạn đường phố, thiếu thốn tình cảm từ mẹ, thêm kiểu giáo dục đòn roi từ cha. Dư Tội biến thành kẻ bất trị, từ trộm cắp, đánh nhau, thu tiền bảo kê, không chuyện tệ hại nào không làm. Lo cho tương lai của con, cha Dư Tội dồn hết tiền bạc chạy cho hắn vào trường cảnh sát, mong con thành người tử tế. Dư Tội càng lớn càng hiểu chuyện, biết cha mình nuôi mình không dễ, hắn chỉ có một ước mơ nhỏ bé, được về quê làm cảnh sát để bảo kê cho cha bán hoa quả. Ngày tốt nghiệp sắp tới gần, Dư Tội vô ý đắc tội với hoa khôi trường cảnh sát, rắc rối kéo tới ngay hôm đó khi Dư Tội bị một đám người đột nhập vào trường tấn công. Bằng vào thủ đoạn ranh ma, Dư Tội không những thoát được mà còn truy ra nguồn gốc của chúng, dẫn theo đám anh em được gọi là 13 con sâu hại đánh cho những kẻ này nhập viện. Sự việc bị trường phát hiện, 13 con sâu hại đối diện với nguy cơ đuổi học ... đây cũng trở thành bước ngoặt cuộc đời của Dư Tội.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hắc Oa
Hắc Oa
Thường Thư Hân

Hiện thực bách thái một thể loại khó viết nhất của văn học mạng đòi hỏi tác giả không chỉ có văn bút cần có chiêm nghiệm, thấu hiểu cuộc sống, tuy từng được xếp làm một nhánh nhỏ của đô thị, nhưng nó kỳ thực nó khác xa so với truyện đô thị thông thường, chẳng qua vì viết truyện hiện thực thì tất nhiên về cuộc sống hiện tại nên xếp vào loại đô thị mà thôi. Vậy hiện thực là gì? Nói một cách đơn giản nhất là không trùng sinh, không dị năng, không hệ thống, chỉ có cuộc sống chân thực. Hấp, xào, chiên, luộc, cả một nồi mỹ vị. Sướng, vui, buồn, lo, đầy ắp hết nhân sinh. Cuộc sống giống như một cái nồi, chúng ta đều là thức ăn trong đó. Giản Phàm là một người bình thường, từ nhỏ tới lớn chỉ say mê tìm hiểu ngọt bùi chua cay trong các món ăn, nhưng không rõ là định mệnh an bài, hay là trò đùa số phận, trải qua nhiều sự kiện đã trở thành một cảnh sát hình sự, dần dần phát hiện ra ngọt bùi chua cay trong hiện thực sinh hoạt còn phong phú hơn mùi vị trong cái nồi, càng đáng nghiền ngẫm hơn, càng thêm mê người hơn ... Nếu nói hiện thực bách thái là đỉnh cao của đô thị thì Hắc Oa là tinh hoa trong hiện thực bách thái, đây là thể loại kén người đọc, mọi người có thể ít nghe tên, nhưng nếu dạo qua vài diễn đàn lớn bàn về văn học mạng TQ, thì những chủ đề tương tự “mười năm nhân sinh vội vã, tác phẩm nào đọng lại trong lòng”, hay “đọc sách lâu năm, đâu mới là tinh phầm”, thì cái tên Hắc Oa chắc chắn sẽ xuất hiện. Hắc Oa là một tinh phẩm cực hiếm của thể hoại hiện thực, không nên bỏ qua với ai muốn tìm truyện đô thị chất thực nhất, nhưng không mất chất phiêu của tiểu thuyết mạng.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vua Thây Ma Ốc Sên Và Bếp Trưởng Của Cô Ấy
Vua Thây Ma Ốc Sên Và Bếp Trưởng Của Cô Ấy

Ai là người vì chạy quá chậm mà biến thành thây ma? Chính là Lý Thu. Rồi ai lại bị bầy thây ma rượt đuổi suốt cả tháng mà vẫn chưa được ăn miếng gì? Cũng là Lý Thu luôn. Cho đến một ngày nọ, Lý Thu đói tới mức bụng dán lưng, nhìn đống xác đồng loại mà... chảy nước miếng. Thế là cô cắn một miếng... rồi lại một miếng... rồi lại thêm miếng nữa... Trước khi Lý Thu xuất hiện, chưa từng có con thây ma nào nghĩ đến chuyện ăn thịt đồng loại để thăng cấp. Vậy mà cô ăn đến mức tự "tiến hóa" thành vua thây ma luôn! Hỏi cô làm thế nào đạt được thành tựu ấy? Cô gãi đầu, cười ngượng ngùng: “Thật ra là vầy nè... tôi chạy chậm... nhưng mà chạy chậm thì lại dễ... lượm đồ rơi ấy mà. Vua lượm đồ, lượm cái gì cũng có thể ăn!” Chưa hết đâu, cô còn có một bếp trưởng cực kỳ giỏi nấu nướng. Anh chém trước, cô ăn sau, phối hợp siêu ăn ý! Chỉ là phải chú ý ẩn mình kỹ chút, kẻo bị bếp trưởng lỡ tay chém phát chết luôn đó nha! Chu Tấn Thời, người được gọi là "cuồng chiến đấu", "khắc tinh của thây ma", "vũ khí hình người" sau khi đại thảm họa xảy ra. Anh dẫn theo đội dị năng rong ruổi từ bắc chí nam, ngày ngày săn gϊếŧ thây ma... Ai ngờ lại vô tình "nuôi lớn" một con vua thây ma siêu cấp. Khi đối mặt với cô, Chu Tấn Thời cầm dao quyết tâm tiêu diệt tận tay. Nhưng ngay khoảnh khắc vua thây ma chuẩn bị tung đòn chí mạng... cô lại dừng tay, mặt mừng rỡ hỏi: “Bếp trưởng?” Gì cơ? Sau đó, Chu Tấn Thời bị vua thây ma cứu sống. Đồng đội chạy đến tiếp ứng, vua thây ma quay sang hỏi anh: “Nếu họ thấy anh đi cùng em... có hiểu lầm gì không nhỉ?” Chu Tấn Thời: “Em nghĩ sao?” Vua thây ma: “Thế em đi trước nhé.” Sau đó... lúc đám đồng đội xông vào, khoảng cách giữa Chu Tấn Thời và vua thây ma... chỉ đúng hai bước chân. Về sau, Chu Tấn Thời đã hiểu thế nào gọi là bếp trưởng. Một ngày nữa lại đến – ngày mài dao nấu nướng, chuẩn bị buffet cho cô ăn no căng! Nhân vật chính: Lý Thu, Chu Tấn Thời, một đống nữa. Thể loại khác: Sinh tồn sau thiên tai. Một câu tóm tắt: Hành trình phiêu lưu hài hước của vua thây ma trên những cung đường tận thế. Chủ đề cốt lõi: Dù sống trong hoàn cảnh nào cũng phải kiên cường mà sống tiếp.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Livestream Ẩm Thực Tôi Nổi Tiếng Toàn Mạng
Livestream Ẩm Thực Tôi Nổi Tiếng Toàn Mạng

Đinh Linh có biệt danh là "Tiểu Linh Đang", nhưng cô không thể ngờ rằng một ngày nào đó cô lại thực sự biến thành một cái chuông. Một cái chuông dùng để báo giờ ăn trong căng tin giới tu chân! Trải qua bao năm tháng dài đằng đẵng, cuối cùng một tia sét giáng xuống đã đưa cô trở về thế giới hiện đại. Điều bất ngờ hơn nữa là, chiếc chuông mà cô từng trú ngụ cũng theo cô trở về, hơn thế nữa nó còn mang theo một kho tàng khổng lồ toàn bộ đồ ăn cúng tế từ căng tin tu chân! Tu chân thật tốt! Tu chân thật tuyệt vời! Một tu sĩ có thể ăn lượng thức ăn gấp tám lần người thường! Ngồi thưởng thức món ăn gia đình do chính tay ba mình nấu, Đinh Linh xoa bụng đầy mãn nguyện, quyết định tiếp tục con đường tu luyện (ăn uống) của mình. Nhân tiện đăng vài video ngắn, kiếm chút tiền mua đồ ăn vặt. *** Tống Hi Hòa — đạo diễn thiên tài , vừa ra mắt đã chạm đến đỉnh cao. Tác phẩm đầu tay của anh nổi danh khắp trong và ngoài nước, sau đó anh lại biến mất khỏi tầm mắt công chúng. Bị giới truyền thông cho rằng đã cạn kiệt ý tưởng, nhưng thực tế anh đang phải chịu đựng căn bệnh dạ dày hành hạ, cuộc sống đầy đau đớn và tuyệt vọng. Cho đến một ngày, anh vô tình xem được một video mỹ thực trên mạng. Món sườn xào chua ngọt giòn tan bên ngoài, mềm mại bên trong. Mì tương đen dậy mùi nước sốt đậm đà. Lòng heo xào cay tê, mặn mà hấp dẫn. Mỗi món ăn dưới góc quay của blogger này đều trở nên đặc biệt hấp dẫn. Từ giây phút đó, một người đã không còn thiết tha với cuộc sống như Tống Hi Hòa, đột nhiên có một thú vui mới: nhìn cô ăn cơm.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Phú Bà Trạm Tỷ Trèo Tường Đu Thần Tượng
Phú Bà Trạm Tỷ Trèo Tường Đu Thần Tượng

Tống Thi Nghiên là một fan cuồng có tiền chính hiệu của nam ca sĩ kiêm nhạc sĩ Sở Yến Thâm. Cô vừa giàu vừa kín tiếng, lại còn trung thành, hội tụ đủ mọi phẩm chất mà bất kỳ fansite nào cũng ao ước. Hễ anh ký hợp đồng quảng cáo, cô liền mua ủng hộ. Tạp chí có hình anh, cô đặt cả lố. Sự kiện offline, cô chưa từng vắng mặt. Màn hình quảng cáo, cứ thế bao trọn. Giveaway tặng quà cũng toàn là hàng hiệu. Đặc biệt, ảnh cô chụp lúc nào cũng là cực phẩm, đến mức các fan khác còn phong cô là "biểu tượng vàng của làng fansite". Không ít ekip nghệ sĩ khác từng tìm cách lôi kéo cô về đội của họ, nhưng Tống Thi Nghiên vẫn vững như bàn thạch. Tài khoản “@YếnNhưThầnTinh” mãi mãi là tường thành bất diệt trong fandom của Sở Yến Thâm. Vậy mà, chính "tường thành bất diệt" ấy lại bí mật điều hành một tài khoản khác, “@NgẩngĐầuNhìnSao” chuyên đăng ảnh thần tượng đẹp trai. Mỗi khi Sở Yến Thâm không có hoạt động gì, cô liền đi "đu" người khác, thậm chí còn nhanh chóng sản xuất ảnh siêu chất lượng cho hàng loạt nhân vật mới. Người này nổi tiếng vì tốc độ "nhảy tường" chóng mặt, hình ảnh siêu đẹp, thu hút vô số fan theo dõi, ngày ngày cúng cơm cho fan nhan sắc, liên tục đổi gu. Mọi chuyện cứ thế diễn ra cho đến một lễ trao giải, khi cô đang mải miết chụp ảnh cho thần tượng mới là Hứa Châu. Thì từ phía sau, Sở Yến Thâm đứng nhìn chằm chằm suốt một phút ba mươi giây. Dưới hàng loạt ống kính máy quay, gương mặt lạnh lùng như băng của anh đen lại như than, biến thành chủ đề nóng hổi của đêm hôm đó. Tống Thi Nghiên hoảng hốt quỳ gối xin lỗi, đăng đàn trên tài khoản “@YếnNhưThầnTinh” bày tỏ tình yêu sâu đậm, cố gắng xoa dịu cơn buồn bực của chính chủ lúc nửa đêm. Sau khi cô và Sở Yến Thâm công khai yêu nhau, tài khoản phụ “@NgẩngĐầuNhìnSao” bị bóc trần. Kết quả là các nghệ sĩ từng được cô "đu bám" đều kéo nhau vào bình luận, hân hoan chào đón fan mới, thậm chí còn hào hứng muốn tranh vị trí "chân ái". "Rốt cuộc em có bao nhiêu người yêu thế hả?" Bị chặn ngay trước cửa nhà, Tống Thi Nghiên cười lấy lòng: "Họ chỉ là thoáng qua, anh mới là mãi mãi." Sở Yến Thâm đếm lại tám trăm cái tên cô từng theo đuổi. Cuối cùng, người đàn ông vốn kín tiếng này thẳng tay đăng tweet tag cả “@YếnNhưThầnTinh” lẫn “@NgẩngĐầuNhìnSao”: [Của tôi. Tất cả đều là của tôi!]

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đỉnh Cấp Gian Thương: Bắt Đầu Vô Địch Từ Buôn Bán Vũ Khí Đạn Dược
Đỉnh Cấp Gian Thương: Bắt Đầu Vô Địch Từ Buôn Bán Vũ Khí Đạn Dược

Vì muốn kiếm năm mươi vạn mà liều mạng cố gắng, lại không ngờ... không cẩn thận kiếm hơi nhiều. “Ta không ở giang hồ, nhưng giang hồ đầy rẫy truyền thuyết về ta.” “Không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được. Nếu có, thì là vì chưa đủ nhiều.” Thiên hạ có loạn hay không, là do ta quyết định. Lâm Phong trở thành đại quân hỏa thương duy nhất trong thế giới võng du. Đỉnh cấp công hội, cao thủ tuyệt thế, hào môn cường nữ, phú hào đỉnh phong – tất cả đều là khách quen trung thành của hắn.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Giết Địch Tăng Tu Vi, Công Lực Ngập Trời!
Giết Địch Tăng Tu Vi, Công Lực Ngập Trời!

Thế giới này, cường giả vô số, tông môn khắp nơi "cửu phái lục bang, ma đạo bát môn, Đạo Môn tam tông, Phật Môn nhị tự, Đại Càn triều đình uy áp tứ hải." Cường giả xem người yếu là kiến hôi, hoàng tử xem giang hồ làm bàn cờ.May mà Tiêu Biệt Ly kích hoạt được hệ thống tu luyện khi giết địch: chỉ cần giết địch là có thể thu được tu vi, tuyệt thế thần công, thậm chí là thần binh các loại! Ta mặc kệ ngươi là thánh tử tông môn hay hầu gia triều đình, chỉ cần là địch với ta, đều sẽ trở thành kinh nghiệm để ta tu luyện! Vài năm sau, nhìn giang hồ đã điêu tàn, Tiêu Biệt Ly thầm nghĩ: "Có nên nghỉ ngơi vài năm, đợi đám rau hẹ này mọc dài thêm chút nữa rồi lại cắt?"

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nguyên Thủy Pháp Tắc
Nguyên Thủy Pháp Tắc

Trong tinh không Đạo Thành, tồn tại vùng phát tích sơ khai của tu hành—Tổ Châu. Vũ trụ bao la có nơi khởi nguyên của thủy chi—Thần Thương Cổ Trạch. Và trong cấm khu u ám vô tận, là Chòm Chiến Phủ trống rỗng—một vùng hư không khiến cả những tu sĩ cổ xưa nhất cũng phải kiêng dè. Ngoài ra còn có những bí cảnh được ẩn giấu trong vĩ mô Thiên Giới, và vi mô Địa Phủ U Cảnh. Và rồi—thế giới vi mô nơi Địa Cầu... Dưới kính hiển vi—một hạt đậu có kích cỡ tương đương Phật Tổ Xá Lợi, lại trông như một tinh cầu nhỏ mang sắc đỏ nhạt, bao phủ bởi núi non sừng sững, sông ngòi cổ xưa khô cạn đan xen, hoang vắng mà hùng vĩ, tráng lệ đến nghẹt thở. Các nhà nghiên cứu mang theo tâm tình vừa kinh hãi vừa kính sợ, lặng lẽ quan sát mảnh thế giới vi mô này một cách cẩn trọng và đầy mê hoặc. Chẳng bao lâu sau, họ phát hiện một chấn động dị thường: Một chiếc thanh đồng thuyền hạm, với hình dáng và kết cấu cổ xưa đến kỳ lạ, đang mắc cạn giữa đại dương đã khô cạn trên tinh cầu đỏ nhạt đó. Trên thân thuyền loang lổ dấu vết gỉ sét, cánh buồm bằng vải quỷ rách nát đong đưa trong gió vô thanh—không ai biết con thuyền này đã trôi dạt và kẹt lại nơi đây bao nhiêu năm tháng. Kinh ngạc hơn, trên thuyền là vô số thi cốt chất chồng: có người mặc áo giáp, là bạch cốt nhân loại; có thi cốt hình phượng, lại có xương cốt của mãng xà. Trên boong thuyền còn mọc lên từng mảng mộ bia như rừng—một biển mộ trong lòng chiến hạm. Chiếc thuyền đó, rõ ràng chỉ dài 460 nano—thế nhưng lại to lớn, thần bí đến không thể lý giải.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè
Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè

Bão táp, sóng thần, mất điện, giông bão và mưa đá, sinh vật biển biến dị...Thế giới dần trở nên hỗn loạn. Khi Thư Phức tỉnh dậy sau một giấc mơ, cô chợt nhận ra rằng mình không đến từ thế giới này. Thư Phức biết được phần lớn đất đai cùng thành phố này sẽ bị nhấn chìm trong nước. Cô chỉ muốn làm một con cá mặn với không gian hữu hạn trong tay: Sau khi tích trữ hàng hoá cô sẽ nằm yên một chỗ, có thể sống sót được bao lâu thì hay bấy nhiêu... Tích, bàn tay vàng đã được kích hoạt! [“Ngôi nhà bè không chìm” đã được kích hoạt, cấp bậc “Bè gỗ”: cấp 1 Kích thước của nhà bè: 10 mét vuông Chế độ lái: trôi theo dòng chảy (tốc độ dòng chảy: 10-20 km/giờ) Giới hạn thời gian sử dụng mỗi ngày: 5 giờ Phòng hộ cấp 1: Chế độ chủ sở hữu khu nhà bè (khu vực chủ sở hữu là khu vực có khả năng chống chịu thiên tai, nhiệt độ ổn định, không gian sống an toàn độc quyền)] Thư Phức vội đứng lên, cô có thể sống sót! Thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ sống thật lâu! Câu hỏi được đặt ra lúc này: Nên làm gì trước khi xảy ra tận thế? Xin nghỉ? Từ chức? Mua mua mua? [Ngày mai hãy đến công ty điểm danh đúng giờ, bạn sẽ nhận được thanh tiến độ 5% cho bè gỗ cấp 2. (Tiến độ hiện tại của bè cấp 2: 0%)] Thư Phức: →_→ Lần nọ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thư Phức đã mở khoá chức năng “Đĩa quay rút thăm trúng thưởng”. [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu đỏ: 50 kg gạo x2] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu xanh: một cái “Phòng tắm vòi sen thùng gỗ”] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ tư màu đỏ: 1 gói quà thịt nướng] Thư Phức: ^_^ Dần dần cô bị nghiện rút thăm trúng thưởng không thể thoát ra được!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]
Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]

Ứng Linh Lung vừa mới kế thừa gia nghiệp thì gia tộc phá sản. Sau khi điều tra rõ ràng, cô mới phát hiện không biết từ bao giờ nhà mình đã ký một hiệp định hỗ trợ đám yêu thú chỉ xuất hiện trong Sơn Hải Kinh, mà phương thức hỗ trợ chủ yếu là... nộp phạt thay cho đám yêu thú chuyên vi phạm pháp luật đó. Nhìn dòng tiền chảy khỏi tài khoản như nước, Ứng Linh Lung nuốt không trôi cục tức này, cô khí thế hừng hực tìm tới đám yêu: “Trả tiền!” Đám yêu quái (nhỏ yếu, đáng thương, lại nghèo rớt mồng tơi): "Không có tiền..." "Không có tiền thì đi làm trả nợ!" Vài ngày sau, một quán ăn nhỏ tên là Sơn Hải Thực Đường khai trương ở thành phố Giang Dư. Cá viên dai giòn, lòng mề gà chua cay giòn sật, cơm trộn gạch cua giã tay thơm ngậy béo ngậy, ốc hút luộc cay nồng hấp dẫn... tất cả đều xuất hiện trong thực đơn, thực khách thèm rỏ dãi, nườm nượp kéo đến. *** Kim Ô rũ lông gây cháy rừng, ngang nhiên vi phạm quy định phòng cháy rừng và thảo nguyên, tự ý dùng lửa trong khu vực cấm, bị phạt 200 nghìn tệ. Ứng Linh Lung nghiến răng nghiến lợi nộp phạt thay anh, từ đó thế gian vắng bóng thần điểu Kim Ô, Sơn Hải Thực Đường có thêm một đầu bếp nướng BBQ Kim sư phó. Khả năng khống chế lửa của đầu bếp Kim đã đạt trình độ xuất thần nhập hóa, dù là ba phần chín hay bảy phần chín, tái hay chín kỹ, Kim sư phó đều có thể xử lý ổn thỏa. Thực khách (muốn nói lại thôi): "Cho tôi chín kỹ nhé, cảm ơn." Chim Trọng Minh vô ý để lộ yêu khí khi đang phát sóng trực tiếp, không những không kịp thời cứu vãn mà còn nói năng lung tung: “Tôi trời sinh đã có hai con ngươi, không phải filter mắt to đâu!” Vì vi phạm quy định quản lý dịch vụ phát sóng trực tiếp trên internet, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng cửa, còn cậu bị phạt 50 nghìn tệ. Ứng Linh Lung thấy cậu khỏe như trâu, lại chẳng cần ăn cơm, bèn cưu mang cậu, cho cậu ở Sơn Hải Thực Đường làm việc vặt, dọn dẹp, chạy bàn. Công việc làm cũng khá ổn, được Ứng Linh Lung phát cho phiếu trừ nợ 5000 tệ, khiến đám nhân viên khác nhìn mà ghen tị. Tiệm ăn ngày càng đông khách, lại còn có yêu quái chủ động đến xin vào làm. Phỉ Phỉ: "Bà chủ Ứng, tôi làm nghề mổ cá ở Đại Nhuận Phát mười năm rồi, lòng tôi sớm đã..." Ứng Linh Lung nắm lấy tay cô ấy: "Chào cô, chúng tôi đang cần phụ bếp chuyên làm cá, hôm nay cô có thể đi làm luôn không?" Một câu tóm tắt: Yêu quái Sơn Hải Kinh thất nghiệp rồi quay lại làm nghề. Lập ý: Lao động thay đổi cuộc sống.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng