Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng

Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng

Điền VănDị NăngHEHiện ĐạiNữ CườngNữ PhụTrọng Sinh

[Trọng sinh + thiên tai + tích hàng + hướng ngày thường + có CP + có đồng đội + thú cưng + cầu sinh.] Bị bỏ rơi, bị ngược đãi, bị phản bội, Giang Phỉ chết thảm vào năm thứ tư của mạt thế nhưng không ngờ ông trời lại cho cô một cơ hội trọng sinh, trở về hai tháng trước mạt thế, ràng buộc với hệ thống siêu thị nuốt vàng, chỉ cần đủ lượng vàng là có thể mở khóa các khu vực lớn của siêu thị, sở hữu số vật tư vô cùng vô tận. Bão, mưa lũ, nạn sâu bệnh, cực hàn, nhiệt độ cao, virus, động đất, mưa acid, đêm vĩnh viễn... Mạt thế giáng xuống, Giang Phỉ vừa tích hàng vừa mở khóa các khu vực lớn trong siêu thị, hoàn toàn không lo lắng vấn đề vật tư, thế cho nên... Người cha cặn bã đã từng bỏ rơi cô lập tức hư tình giả ý: Con gái ngoan đi đường vất vả rồi, đưa lương thực cho cha đi, cha sẽ bảo quản thay con. Người thân đã từng ngược đãi cô mặt dày vô sỉ: Giang Phỉ, chúng ta chính là người một nhà nên cùng chia sẻ toàn bộ tài nguyên. Bạn thân cũ và tra nam đã phản bội cô vẫy đuôi nịnh bợ: Giang Phỉ, cầu xin cậu cho tớ một hớp nước thôi. Đối với chuyện này, Giang Phỉ đang trải qua cuộc sống thoải mái lạnh lùng đáp: Hay là mấy người tự quyết định xem ai chết đầu tiên đi? Trong mấy năm mạt thế, Giang Phỉ đã nhìn thấy đủ loại dáng vẻ thế gian, lại có người xuyên qua mưa bão nắm lấy bàn tay lạnh như băng của cô, nói với vẻ mặt lưu luyến: A Phỉ, chúng ta đợi đến khi ánh sáng tới...

280000

934 chương

Truyện cùng tác giả

Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng
Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng
Tiểu Tiền Tiền

[Trọng sinh + thiên tai + tích hàng + hướng ngày thường + có CP + có đồng đội + thú cưng + cầu sinh.] Bị bỏ rơi, bị ngược đãi, bị phản bội, Giang Phỉ chết thảm vào năm thứ tư của mạt thế nhưng không ngờ ông trời lại cho cô một cơ hội trọng sinh, trở về hai tháng trước mạt thế, ràng buộc với hệ thống siêu thị nuốt vàng, chỉ cần đủ lượng vàng là có thể mở khóa các khu vực lớn của siêu thị, sở hữu số vật tư vô cùng vô tận. Bão, mưa lũ, nạn sâu bệnh, cực hàn, nhiệt độ cao, virus, động đất, mưa acid, đêm vĩnh viễn... Mạt thế giáng xuống, Giang Phỉ vừa tích hàng vừa mở khóa các khu vực lớn trong siêu thị, hoàn toàn không lo lắng vấn đề vật tư, thế cho nên... Người cha cặn bã đã từng bỏ rơi cô lập tức hư tình giả ý: Con gái ngoan đi đường vất vả rồi, đưa lương thực cho cha đi, cha sẽ bảo quản thay con. Người thân đã từng ngược đãi cô mặt dày vô sỉ: Giang Phỉ, chúng ta chính là người một nhà nên cùng chia sẻ toàn bộ tài nguyên. Bạn thân cũ và tra nam đã phản bội cô vẫy đuôi nịnh bợ: Giang Phỉ, cầu xin cậu cho tớ một hớp nước thôi. Đối với chuyện này, Giang Phỉ đang trải qua cuộc sống thoải mái lạnh lùng đáp: Hay là mấy người tự quyết định xem ai chết đầu tiên đi? Trong mấy năm mạt thế, Giang Phỉ đã nhìn thấy đủ loại dáng vẻ thế gian, lại có người xuyên qua mưa bão nắm lấy bàn tay lạnh như băng của cô, nói với vẻ mặt lưu luyến: A Phỉ, chúng ta đợi đến khi ánh sáng tới...

280000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực [Thập Niên 90]
Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực [Thập Niên 90]

Ở thôn Phúc Thủy có hai chị em sinh đôi, sau khi bố mẹ ly hôn, người chị theo mẹ vào hào môn, người em ở lại thôn quê cùng bố. Thẩm Huệ Huệ vừa mở mắt đã thấy mình xuyên không thành em gái ruột của nữ phụ độc ác có kết cục bi thảm trong truyện hào môn... Đúng vậy, chính là người em gái ở lại thôn quê kia. Đúng lúc này, người chị sắp vào hào môn đột nhiên hối hận, nằng nặc đòi ở lại. "Huệ Huệ, em theo mẹ đến nhà mới hưởng phúc đi. Nhà mới có đầm đẹp, có đàn dương cầm, ngày nào cũng được uống sữa tươi, ăn bánh ngọt, trong nhà còn có ti vi to nữa!" Người chị ra sức khuyên nhủ. Thẩm Huệ Huệ nghi hoặc nhìn chị, sao người chị còn chưa từng đến hào môn lại biết rõ ràng đến thế? Trước sự nài nỉ mãnh liệt của chị, Thẩm Huệ Huệ đành thay chị vào hào môn, ngậm ngùi gánh lấy số phận của nữ phụ độc ác. Hôm đó trời mưa rất to, Thẩm Huệ Huệ bị ép đi, nhưng trong lòng lại cực kỳ vui vẻ. ... Ha ha ha thật là tốt quá. Tuy không thể so với mấy chục năm sau, nhưng ít nhất ở hào môn những năm 90 cũng có tủ lạnh, có điều hòa, quan trọng nhất là, còn có bồn cầu xả nước! Tuy nữ phụ độc ác cuối cùng có kết cục thê thảm, nhưng không sao, chỉ cần không phải dùng cầu tiêu, chết thì chết thôi, không phải chuyện gì to tát! Sau khi vào hào môn, Thẩm Huệ Huệ ung dung chờ chết, kết quả cái mà cô chờ được lại là lời cầu hôn của người cầm quyền hào môn. "Anh đã mua du thuyền và hòn đảo em thích nhất. Huệ Huệ, quãng đời còn lại em có thể cùng anh ngắm bình minh và hoàng hôn không?" ... Người chị ở lại thôn quê nhớ rất rõ, kiếp trước sau khi vào hào môn, cô ta không những không được hưởng phúc, ngược lại còn bị người ta khinh thường, gây khó dễ, ngày nào cũng phải sống trong đau khổ giày vò. Ngày hào môn phá sản phải trôi giạt đầu đường xó chợ, cô ta nhìn thấy tờ báo bán trên phố. Nhờ bán dược liệu mà người dân ở thôn Phúc Thủy giàu lên nhanh chóng, trở thành thôn triệu phú đầu tiên trên cả nước. Còn người em gái bị cô ta bỏ lại ở quê kia, lại được cưng chiều như công chúa! Sống lại một lần, cô ta để em gái vào hào môn, còn mình ở lại thôn quê. Khi em gái thi đỗ đại học, cô ta vừa hái quả vừa tự an ủi mình, đây chỉ là phồn hoa thoáng qua mà thôi. Khi em gái xuất hiện trên ti vi, cô ta vừa bóc bắp vừa oán độc nghĩ, hào môn sắp phá sản rồi, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ có kết cục tồi tệ mà thôi. Người chị chờ đợi mòn mỏi, đến khi tiến vào thế kỷ 21, em gái vẫn được hào môn cưng chiều hết mực, người trong thôn vẫn chưa bắt đầu kinh doanh, chứ đừng nói đến việc làm giàu... Tóm tắt một câu: Thay chị vào hào môn, tôi nằm cũng thắng. Thông điệp: Dù ở trong nghịch cảnh vẫn có thể tỏa sáng rực rỡ.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm

[Tóm tắt một câu: Cô em chồng lười biếng ở thập niên 70 sau khi thức tỉnh ký ức, nỗ lực kiếm điểm siêng năng!] Hà Tố Tố bị đập đầu dẫn đến thức tỉnh ký ức, hóa ra bản thân vốn là tiên nữ hạ phàm lịch kiếp, không biết mắt xích nào xảy ra lỗi, lại đầu thai thành cô em chồng lười biếng trong một cuốn truyện niên đại, nữ chính là chị dâu ba tương lai của cô. Cô không chỉ nhận được toàn bộ nội dung chữ viết của truyện niên đại mình xuyên vào, mà còn có hệ thống mua sắm do Thiên Đạo bồi thường. Vật phẩm trong cửa hàng hệ thống có những thứ hiếm hoi ở thời điểm đó: một quả trứng gà, một cân thịt heo, một con gà, một hộp sữa mạch nha, một chiếc đồng hồ hiệu Mai Hoa... Vật phẩm trong cửa hàng sẽ không ngừng cập nhật theo sự phát triển của thời đại. Mà muốn mua những vật phẩm này, cần có điểm siêng năng. Làm thế nào để kiếm điểm siêng năng? Rửa rau, thái thịt, nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo, giặt ga trải giường, dọn dẹp vệ sinh, lên công xã làm việc... Nghĩ đến những món thịt hấp dẫn, sữa mạch nha ngọt ngào, Hà Tố Tố do dự. Lại nghĩ đến người nhà đưa hết đồ tốt cho mình, bụng họ lại chẳng mấy khi có dầu mỡ, Hà Tố Tố siết chặt nắm tay nhỏ: Mình có thể làm được! Cô rửa bát, choang một tiếng, bát vỡ; Cô xào rau, lửa bếp bùng lên, rau cháy khét; Cô giặt quần áo, dùng sức một chút, quần áo rách một lỗ. Bố mẹ Hà: “Con gái à, để đó đừng động, để chúng ta làm là được!” Ba anh trai nhà họ Hà: “Em gái, em đừng làm việc nữa, coi chừng bị thương!” Hà Tố Tố nhìn điểm siêng năng không ngừng tăng lên trong cửa hàng hệ thống, cười đến cong cả mày mắt: “Bố mẹ, con vẫn có thể làm thêm việc!” Không biết tự lúc nào, cuộc sống của nhà họ Hà ngày càng tốt đẹp hơn. * Người trong thôn đều nói, nhà họ Hà này sao lại cưng chiều con gái như vậy, nuôi lớn thế này mà không cho lên công xã, không cho làm việc nhà, chắc đến cơm rang cũng không biết làm, sau này làm sao gả đi được. Còn dặn dò con trai nhà mình đang tuổi xuân xanh rung động: Đừng thấy con gái nhà họ Hà xinh đẹp, chỉ được cái mã thôi, lấy ai cũng không được lấy nó! Cuối cùng sau này, con gái nhà họ Hà theo anh ba chị dâu ba đến đơn vị bộ đội một chuyến, lại dẫn về một đối tượng kết hôn. Vóc dáng cao thẳng, mày kiếm anh tuấn, người đàn ông cứng rắn sắt đá nhìn con gái nhà họ Hà, đường nét cương nghị lại dịu dàng đến không ngờ. Nghe nói còn là chiến hữu của anh ba nhà họ Hà, rất giỏi! Lại nhìn con trai nhà mình, mấy bà thím trong thôn lòng chua xót, khó chịu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Xung Hỉ, Đại Lão Huyền Học Ở Hào Môn Trảm Quỷ
Sau Khi Xung Hỉ, Đại Lão Huyền Học Ở Hào Môn Trảm Quỷ

【Huyền học + giải thoát + bắt quỷ】 Thiên chi kiêu tử Lục Trì, bởi vì tai nạn giao thông mà mù hai mắt, bại liệt toàn thân, bị tất cả mọi người chà đạp sỉ nhục, tính cách trở nên u ám. Lão tổ tông huyền học Diệp Thiến tới đền ơn, trị bệnh cho anh ta, đối xử tốt với anh ta, dành cho anh ta tất cả sự dịu dàng. Mặt anh ta trắng như giấy, u ám đáng sợ: “Cô muốn gì?” Diệp Thiến cười rạng rỡ: “Muốn anh tốt lên.” Trong tích tắc, toàn bộ cảm xúc mà người đàn ông che giấu lập tức sụp đổ. Diệp Thiến giúp anh ta xua đuổi tất cả sát khí, trả lại mệnh cách thiên tử cho anh ta. Nhưng sau khi người đàn ông này khỏi bệnh, dường như sát khí càng nặng. Khi cô thành công lui thân muốn rời đi, người đàn ông mang gương mặt đẹp trai nhợt nhạt, nắm tay của cô giằng trước ngực, lực đạo như thể muốn xuyên thấu l*иg ngực anh ta: “Em móc nó ra, tôi sẽ cho em đi.” Cô trong mắt Lục Trì: Mềm mại đáng yêu. Cô trong mắt lũ quỷ: phần tử bạo lực đáng sợ. Cô trong mắt thuộc hạ: đáng sợ. Các huyền thuật sư cảm thấy trông cô rất gà. Sau khi quen biết, đại lão kèm tôi với!

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước
Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Một buổi sáng sau khi tỉnh dậy, Diệp Linh Lang phát hiện mình đã xuyên vào một bộ truyện tu tiên. Nàng xuyên thành vai nữ phụ độc ác, tư chất cực kì kém cỏi lại còn hay chèn ép nữ chính. Nữ phụ độc ác đã dùng trăm phương nghìn kế bắt nữ chính đưa mình vào một trong những tông môn đệ nhất tu tiên giới. Kể từ sau đó, nàng đi khắp nơi gây sự với nữ chính, cuối cùng nhận về kết cục bi thảm. Vì thế để giữ mạng mình và được sống yên ổn, Diệp Linh Lang quyết định tránh nữ chính càng xa càng tốt, tốt nhất là chạy hẳn đến tông môn xếp bét bảng. Kịch bản nữ phụ độc ác này nàng từ chối! Tại sao phải làm bia đỡ đạn hay đá kê chân cho nữ chính, nàng muốn một mình một trời, cứ thế xinh đẹp độc tôn không được sao? Nàng tưởng rằng mình đã vào tông môn kém cỏi nhất lại là tiểu sư muội nhỏ tuổi nhất, từ nay sẽ có thể sống cuộc đời vô ưu, ăn no nằm ườn như cá mặn, ai ngờ tông môn của nàng lại toàn phản diện, tất cả đồng môn đều là vai ác trong tương lai, lúc nào cũng có thể hắc hóa để làm bàn đạp cho nữ chính. Chẳng lẽ trời đã định là tông môn của nàng phải cùng nhau đi chầu Diêm Vương hết sao? Không, không có cái gì là trời định cả. Bởi vì đã có nàng ở đây rồi. Đại sư huynh vì báo thù diệt tộc mà hắc hóa gϊếŧ xuyên tu chân giới, bị đám danh môn chính phái vây lại đánh hội đồng, cuối cùng chết dưới một kiếm của nữ chính phải không? Tiểu sư muội: "Sư huynh, muội biết nàng ta tu luyện công pháp gì, phương pháp tu luyện ra sao, cần những pháp bảo nào, nhanh, chúng ta đi cướp về tu luyện! Không thể thua nàng ta được!" Nhị sư huynh mang trong mình một nửa huyết thống Yêu tộc, cả đời sống ẩn dật trốn tránh, bỗng nhiên một hôm bị thiên hạ phát hiện, dù không hắc hóa cũng bị bọn họ đòi đi tru diệt chứ gì? Tiểu sư muội: "Tại sao huynh phải ẩn dật? Huynh đã có huyết mạch hai tộc thì vùng lên chinh phục cả hai tộc luôn đi, từ nay huynh sẽ là bá chủ! Đi, muội biết cách khởi động lối vào Yêu tộc." Tam sư huynh tu luyện tẩu hỏa nhập ma, Kim Đan vỡ nát, toàn bộ kinh mạch đều đứt đoạn, sau đó bị đeo cho cái danh đại ma đầu tội ác tài trời khiến người người căm hận phải cùng nhau liên thủ tiêu diệt đúng không? Tiểu sư muội: "Muội biết nơi có thể luyện lại Kim Đan, tái tạo kinh mạch, huynh đừng lo, trận đoàn chiến này chúng ta có thể thắng!" Còn Tứ sư huynh phải lòng nữ chính, yêu sâu sắc nhưng không có được nên hắc hóa sau đó bị nam chính gϊếŧ thì phải? Tiểu sư muội: "Sư huynh à, huynh đừng hắc hóa làm gì. Lốp dự phòng số 1 đã hi sinh để nữ chính có được pháp bảo, lốp dự phòng số 2 thì cho nữ chính kí khế ước, huynh là cái lốp thứ n thì sao không dâng luôn cả mạng mình đi cho rồi?" Cả tông môn: "???" Vị Tiểu sư muội bé nhỏ của bọn họ, nhìn thì xinh đẹp yếu đuối nhưng tính tình lại không ai đỡ được, rốt cuộc nàng tới đây để tu tiên hay là để gây chuyện ấy nhỉ?

600000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà
TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà

Bạch Trân Châu trọng sinh trở về ngày cô ly hôn với gã chồng tồi. Tiểu tam rút ra một xấp tiền hỏi cô: "Cần bao nhiêu cô mới chịu đồng ý ly hôn?" Bạch Trân Châu: "Mười vạn, một đồng cũng không thể ít hơn." Mười vạn bán chồng tồi, hai vạn tiền bồi thường ly hôn, hai vạn bốn tiền chu cấp nuôi con. Bạch Trân Châu cầm tiền giả vờ thành thật, tiêu sái bỏ đi. Đá bay gã chồng tồi, tránh xa gia đình nhà chồng khó ưa. Mua nhà, mua cửa hàng, làm ăn kinh doanh kiếm tiền lớn, ngồi chờ đền bù giải tỏa, từ đó bước lêи đỉиɦ cao của cuộc đời. Chú thích: Có nam chính! Nữ chính ngày càng mạnh mẽ, nam chính cũng rất mạnh mẽ, cùng sánh vai tiến bước.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi
Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi

Khương Khải sống lại, trở về ba ngày trước khi thảm họa giá rét ập xuống quê hương Xuân Thành của cô. Theo đó, trong suốt một tháng ròng, toàn bộ Xuân Thành sẽ bị một thế lực vô hình phong tỏa, người bên trong không thể ra, người bên ngoài không thể vào. Một tháng sau, phong tỏa được hủy bỏ, cái lạnh thấu xương cũng kết thúc nhưng Xuân Thành đã biến thành một bãi tha ma khổng lồ, xác người la liệt, cảnh tượng vô cùng thê thảm. Chỉ có Khương Khải biết, nguyên nhân là do Xuân Thành bị một trò chơi mang tên “Chuyến Tàu Vô Tận” chọn làm phó bản. Trong một tháng đó, mười vạn người chơi được đưa đến Xuân Thành tham gia thử thách sinh tồn kéo dài một tháng. Cũng chính những người chơi này đã ra sức vơ vét tài nguyên của thành phố, tàn sát người dân bản địa, chỉ để hoàn thành nhiệm vụ và thỏa mãn thú tính của mình. Và đây mới chỉ là sự khởi đầu. Sau Xuân Thành, nhiều nơi khác trên hành tinh Xanh sẽ lần lượt trở thành phó bản, đối mặt với những thảm họa còn khủng khϊếp hơn, cùng với những người chơi cấp cao và tàn bạo hơn. Trong mắt những người chơi này, người dân bản địa chẳng khác nào đám NPC kiến cỏ. Trước thảm họa, người dân bản địa hoàn toàn không có sức chống cự. Để thay đổi tương lai tăm tối này, Khương Khải quyết định báo cáo toàn bộ sự việc về trò chơi này cho chính phủ. --- Giới lãnh đạo cấp cao của nước C nhận được một tin tức kinh hoàng: Toàn cầu sẽ dần trở thành phó bản của một trò chơi sinh tồn và phó bản đầu tiên sẽ mở ra tại Xuân Thành. Nhà nước bí mật điều động một lượng lớn vật tư chống rét vào Xuân Thành, đồng thời khẩn cấp điều động vô số binh lính tinh nhuệ, cải trang thành dân thường trà trộn vào thành phố. Ba ngày sau, mười vạn người chơi đột nhiên xuất hiện, Xuân Thành bị một thế lực vô hình phong tỏa, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài, nhiệt độ bắt đầu giảm mạnh. Bộ chỉ huy Xuân Thành thông qua hệ thống camera giám sát dày đặc trên toàn thành phố, theo dõi sát sao hành động của những người chơi hung hãn, tàn ác này, lực lượng tinh nhuệ bí mật bắt đầu hành động. “Nhiệm vụ của chúng ta là: Thứ nhất, bảo vệ người dân Xuân Thành khỏi sự tấn công của người chơi. Thứ hai, bảo vệ người dân Xuân Thành vượt qua thảm họa giá rét. Thứ ba, chiếm đoạt thân phận của người chơi, thay thế họ quay trở lại chuyến tàu vô tận, đến các phó bản khác để giành lấy cơ hội, tài nguyên, công nghệ, làm cho đất nước, hành tinh Xanh trở nên hùng mạnh, sẵn sàng đối phó với những thử thách lớn hơn sau này!”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau
Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Khương Hành xuyên không đến Tu Tiên giới đã mấy trăm năm. Ngay lúc đột phá lôi kiếp, một sự cố bất ngờ xảy ra, hất cô văng thẳng về thế giới cũ. Khi đó, cô vẫn là một nhân viên văn phòng bán mạng làm việc, tăng ca đến mức đột tử phải nhập viện. Khương Hành thẳng thừng "nằm ngửa", từ chức rồi về quê! Trồng ít rau, cấy ít lúa, nuôi thêm gà vịt, thầu một cái ao thả cá... hay là nuôi thêm cả ong mật nhỉ? Sản vật làm ra nhiều quá thì cứ mang đi bán. Tại phiên chợ quê, người qua đường thấy cải xà lách năm đồng một cây, cá diếc năm mươi đồng một cân, mật ong năm nghìn một cân thì cười khẩy: "Bán hay ăn cướp thế!" Nhưng nếm thử rồi, ai nấy đều nhao nhao: "Bà chủ ơi, làm ơn cướp tiền của tôi đi! Hàng ít quá, chưa đến lượt tôi đã hết sạch rồi!!!" Ban đầu, Khương Hành chỉ định về quê tự cung tự cấp, tránh xa những thực phẩm chứa đầy hóa chất độc hại. Ai ngờ, quy mô cứ thế mà lớn dần... Chẳng bao lâu sau, một thành phố nhỏ vô danh bỗng nổi như cồn trên mạng. Nghe đồn, rau củ ở đó ngọt lành tươi mát, thịt gia cầm mềm thơm đậm vị, tôm cá nước ngọt còn tươi ngon hơn cả hải sản! Cư dân mạng hùng hồn tuyên bố: [Muốn lừa chúng tôi đi du lịch thì nói thẳng đi!] [Haha, đố tôi tin đấy?!] [Không thể nào? Có nghe nói ở đó có khu nông nghiệp nào đâu? Ồ, lại chiêu trò hút khách du lịch à? Dạo này ngành du lịch ế ẩm lắm hay sao?] --- Về sau: Hội sinh viên "đặc nhiệm" lao lên núi như bay, mặc kệ đôi chân rã rời vẫn gào thét: "Đỡ tôi dậy, tôi vẫn còn bò được! Trái cây ngon trên núi nhiều như vậy, phải nếm thử hết chứ!" Một blogger ẩm thực nhìn những nguyên liệu tươi ngon mơn mởn trước mặt mà rưng rưng nước mắt: "Tôi là blogger review đồ ăn chứ có phải blogger dạy nấu ăn đâu! Thôi được, nấu thì nấu! Tôi học!" Một đại gia sành ăn rút thẳng tấm séc: "Sửa đường! Tôi bao trọn gói con đường này! Chỉ cần bà chủ bán thêm nguyên liệu cho tôi là được!" Khương Hành: [Toát mồ hôi lạnh.jpg]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng