Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế

Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế

Đô thịTrọng SinhNữ CườngDị NăngMạt ThếThám Hiểm

Bị dì ruột gϊếŧ chết, Tịnh Thù trùng sinh trở lại mười năm trước, chỉ hai tháng trước khi tận thế xảy ra. Cô bắt đầu xây dựng pháo đài của mình, nuôi những con gia cầm và cá đang trên bờ vực tuyệt chủng. Trồng những loại rau củ không còn tồn tại trong thời kỳ tận thế, dự trữ một số món ăn vặt ngon miệng, đồng thời cảnh tỉnh cha mẹ cô về bộ mặt thực sự của kẻ thù. Sống là phải có phong cách. Khi đối xử với kẻ thù, cô thích họ thèm khát than khóc nhìn mình ăn bít tết, và thích thú họ say sưa trước mùi thịt nướng, quả thật là một cảnh tượng đẹp đẽ. Cấp độ không gian Rubik: Khối Rubik cấp 4 có kích thước 4x4x4 = 64 mét khối, Khối Rubik cấp 5 có kích thước 5x5x5 = 125 mét khối, Khối Rubik 6 cấp có kích thước 6x6x6 = 216 mét khối... và cứ thế tiếp tục.

250000

1231 chương

Truyện cùng tác giả

Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế
Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế
Ái Ngật Đích Miên Hoa Đường

Bị dì ruột gϊếŧ chết, Tịnh Thù trùng sinh trở lại mười năm trước, chỉ hai tháng trước khi tận thế xảy ra. Cô bắt đầu xây dựng pháo đài của mình, nuôi những con gia cầm và cá đang trên bờ vực tuyệt chủng. Trồng những loại rau củ không còn tồn tại trong thời kỳ tận thế, dự trữ một số món ăn vặt ngon miệng, đồng thời cảnh tỉnh cha mẹ cô về bộ mặt thực sự của kẻ thù. Sống là phải có phong cách. Khi đối xử với kẻ thù, cô thích họ thèm khát than khóc nhìn mình ăn bít tết, và thích thú họ say sưa trước mùi thịt nướng, quả thật là một cảnh tượng đẹp đẽ. Cấp độ không gian Rubik: Khối Rubik cấp 4 có kích thước 4x4x4 = 64 mét khối, Khối Rubik cấp 5 có kích thước 5x5x5 = 125 mét khối, Khối Rubik 6 cấp có kích thước 6x6x6 = 216 mét khối... và cứ thế tiếp tục.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Đã Trọng Sinh, Đừng Làm Liếm Cẩu Nữa!
Đã Trọng Sinh, Đừng Làm Liếm Cẩu Nữa!

Đã Trọng Sinh, Đừng Làm Liếm Cẩu Nữa! Tái Sinh Hay Ác Mộng? Khi “Liếm Cẩu” Quyết Đoạt Lại Số Phận! “Quý Phong, bây giờ tôi không muốn yêu đương.” Lời từ chối lạnh lùng ấy khiến Quý Phong cam tâm làm “liếm cẩu” suốt mười năm, cay đắng nhìn người mình yêu mặc váy cưới bước cạnh người khác. Cuối cùng, tay trắng vẫn cố cười nâng ly chúc mừng: “Chúc hai người hạnh phúc!” Sống lại một đời, Quý Phong quyết tâm thoát khỏi số phận đau thương này. Anh đoạn tuyệt với Cố Tuyết Đình – “bạch nguyệt quang” từng khiến anh đánh mất bản thân. Thế nhưng “ánh trăng” lạnh lùng ấy lại bất ngờ cuống cuồng níu giữ anh bằng mọi giá. Trọng sinh – liệu có phải là cứu rỗi, hay là lời nguyền mới? Quay về thời thiếu niên vừa ngông cuồng vừa lụy tình, Quý Phong còn vô tình vướng vào mối quan hệ mới với hoa khôi học thần lạnh lùng của trường. Nhìn khuôn mặt thanh thuần ấy, anh cay đắng tự nhủ: “Mình đúng là cầm thú mà!” “Liếm cẩu” liệu có thể thoát khỏi vòng xoáy tình yêu nghiệt ngã này? Rốt cuộc cái giá phải trả cho một lần trọng sinh là máu, nước mắt hay linh hồn vỡ vụn? Hơn 1,5 triệu chữ, hơn một nghìn chương sẽ khiến bạn vừa day dứt vừa thổn thức tự hỏi: Yêu đến mất chính mình, liệu có đáng? “Cuối cùng, mong bạn đủ dũng khí đón nhận những cơn ‘gió’ cuộc đời – dù là ấm áp hay đau đớn đến xé lòng.” – Dạ Ảnh Luyến Cơ

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ở Tinh Tế Cọ Ăn Cọ Uống, Siêu Thích Ý
Ở Tinh Tế Cọ Ăn Cọ Uống, Siêu Thích Ý

Văn Án: Trì Nguyệt từ một thanh kiếm thần tự do tự tại ở Tu Tiên giới, đi ngang qua hiện trường lôi kiếp, bị sét đánh rồi không hiểu thế nào mà xuyên đến một thế giới phát triển kỳ lạ. Nghe nói ở thế giới này, phàm nhân đã đặt chân ra khỏi địa cầu, tiến đến vũ trụ. Trì Nguyệt thầm kinh ngạc, cảm thấy người ở đây siêu lợi hại. Sau đó điều quan trọng là phải giải quyết vấn đề cuộc sống. Trận lôi kiếp kia rất kỳ quái, trực tiếp biến thân kiếm của cô thành hình người thật, lại còn là một cô gái nhỏ bé, yếu ớt, xanh xao, chỉ cao 1 mét 5. Trì Nguyệt không có ký ức kế thừa, đành phải học theo những người xung quanh, nghe họ nói chuyện để nắm rõ tình hình. Cô rất đói, mất hai giây để chấp nhận hiện thực, rồi bắt đầu cuộc sống mưu sinh của mình. May mắn thay, nơi này tuy môi trường có chút tệ, nhưng chính sách lại rất tốt, trợ cấp vô cùng nhiều. Chỉ cần làm công việc bốc vác ở trạm không gian một thời gian ngắn, cô đã thành công giành được một suất học tập đặc biệt. Ngày đầu tiên đến trường, Trì Nguyệt nghe thấy những lời hỏi thăm ân cần của giáo viên, cùng với việc được ăn cháo trắng miễn phí không giới hạn trong nhà ăn, khiến cô xúc động rơi nước mắt. Người ở đây thật tốt! Trì Nguyệt, một thanh kiếm lớn lên nhờ vô số khoáng thạch, linh thực và các tài nguyên quý hiếm khác, vô cùng yêu thích họ! Kể từ đó, cô ngoài việc đánh nhau ra thì chỉ biết ăn, bắt đầu cuộc sống trưởng thành kỳ diệu của mình. Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Trì Nguyệt ┃ nhân vật phụ: Bạn bè ┃ khác: Tóm tắt một câu: Ăn uống thoải mái, siêu hạnh phúc! Thông điệp: Ăn được là có phúc.

40000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bị Hưu Thê - Ta Đưa Nhà Ngoại Lên Đỉnh Cao Cuộc Đời
Bị Hưu Thê - Ta Đưa Nhà Ngoại Lên Đỉnh Cao Cuộc Đời

Diệp Thải Bình vừa tỉnh giấc đã thấy mình trở thành một thê tử bị phu quân ruồng bỏ, lại còn bị tẩu tẩu bên nhà mẹ đẻ tìm cách trả thù. Không phải tẩu tẩu rộng lượng, mà là người chủ cũ của thân thể này quá đáng! Quá đáng đến mức nào? Nào, hãy xem đây... Để xây nhà cho nhà phu quân, chỉ cần nhà nàng có một hạt thóc dư, nàng sẽ như con chó điên ngửi thấy mùi chạy về vơ vét hết. Để cho mẫu thân chồng có thịt ăn mỗi ngày, nàng móc cả những đồng tiền lẻ mà phụ mẫu cất giấu trong hang chuột ra. Để cho phu quân đi học, nàng như một mụ điên la hét, lăn lộn ép cháu trai bỏ học để nhà mẹ đẻ có tiền đóng học phí cho phu quân. Đây là sự suy đồi về đạo đức, hay là kẻ thiểu năng đang phát điên? Cuối cùng, phu quân như ý nguyện thi đỗ Tú Tài, còn nàng, đúng như mọi người mong đợi đã bị chồng hưu bỏ! *** Sau khi nhận được thân thể này, Diệp Thải Bình xắn tay áo lên, bắt đầu làm việc... Không phải nàng thích làm kẻ bị lừa hay thích giúp đỡ người nghèo, mà là hợp tác hai bên cùng có lợi sẽ đáng giá hơn! Dưới sự nỗ lực của nàng, nhà mẹ đẻ giàu có dư dả, ai nấy đều lên đến đỉnh cao của cuộc đời! Cả làng cùng nhau đi lên, ngay cả con chó hoang ở đầu làng cũng được ăn thịt hai bữa một ngày. Còn phu quân cũ và quân mẫu cũ, ăn còn không bằng chó, đã khóc ngất trong nhà xí.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team
Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

[Văn có thể nổ súng xào rau nước sốt, võ có thể vác nồi đánh tan quân địch.] Giản Ninh một giây trước còn đang tung hoành nơi mưa bom bão đạn, giây sau đã xuyên thẳng vào một quyển tiểu thuyết tinh tế kiểu Mary Sue, trở thành "chị gái tiện lợi" được tặng kèm cho nam chính. Nguyên thân của cô là con riêng bị mẹ ruột đem làm quân cờ tranh gia sản, bị đẩy vào Quân khu số 13 nơi chuyên thu nhận phế thải. Sau này, để bảo vệ nữ chính, cô ấy chết dưới làn sóng dị thú trong một cuộc tập kích bất ngờ. Giản Ninh vừa mở mắt đã thấy sân huấn luyện hoang tàn, đồng đội thì lười biếng, nhà bếp thì nát bươm, đồ ăn thì khó nuốt tới mức không biết là cứu người hay gϊếŧ người. Thôi thì, bảo vệ nữ chính thì được, nhưng không nấu được bữa cơm ra hồn là không xong. Một lần nướng thịt ngoài sân, mùi thơm lan xa, nữ chính chưa kịp mò đến thì mấy anh em chiến hữu đã bị hạ gục bởi vị giác, cảm động đến mức suýt khóc. Từ đó, hậu cần binh số 1 chính thức ra sân. “Tổ tông. Huấn luyện cứ để bọn em lo, chị chỉ cần nấu ăn là được rồi.” Cho đến một ngày, quân khu tổ chức giải đấu liên minh. Giản Ninh tay cầm hộp cơm, lưng đeo bình giữ nhiệt, đứng giữa chiến trường nhìn một nửa đội trinh sát bị mình "tiện tay" quét sạch, nét mặt đầy vô tội: “Tôi chỉ định đưa cơm thôi mà. Là họ ngăn tôi trước.” “Tôi sắp trễ giờ ăn rồi, nên chỉ dùng một chút biện pháp đặc biệt.” Đội trinh sát bị "biện pháp đặc biệt" chiếu cố: “...” Không cần đưa cơm nữa đâu chị, tụi em no rồi, no đến tận kiếp sau luôn ấy. P/S: 1. Nữ chính: Giản Ninh hậu cần binh đa năng, văn võ toàn tài 2. Nam chính: Bá vương quân khu, mẫu "trà xanh" đỉnh cao giữa nhân gian 3. Bối cảnh: Tinh tế, xuyên thư, dị năng, nữ cường 4. Tóm tắt: Không có chuyện gì là một mâm thịt nướng không giải quyết được. Nếu có, vậy thì nướng thêm một mâm nữa.

200000 Giỏ hàng

Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]
Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]

Toàn cầu xuyên không đến một con đường cao tốc không thấy điểm dừng. Cứ bảy ngày lại có thiên tai: Cực nóng, cực lạnh, mưa axit, côn trùng, sương mù dày đặc, đêm tối vĩnh cửu... Mọi người đều bắt đầu với một chiếc xe hơi cũ, tài nguyên thì dựa cả vào việc mở rương. Ai nấy đều phải vật lộn sinh tồn trên con đường cao tốc đầy rẫy hiểm nguy. Một cô gái bình thường tên Lý Tư Tĩnh, ngay từ đầu đã có được hệ thống điểm danh. Mỗi ngày điểm danh đều nhận được thêm vật tư nhưng điều này cũng chẳng thay đổi được sự thật rằng cô rất đen đủi. Người khác mở rương nhận được: Nước khoáng 500ml*1, bánh trứng 23g*2, xăng 2 đơn vị, còn có cả các loại vật liệu cơ bản khác. Cô mở rương nhận được: Nước khoáng đυ.c ngầu 50ml, bánh mì khô cứng 10g. Cuối cùng đến cả hệ thống điểm danh cũng không thể chịu nổi nữa. [Vận may của ký chủ chạm đáy, cưỡng chế lội ngược dòng, mời mở lại rương tài nguyên.] Lần nữa mở rương, cô nhận được: Mì gói bò cay gói lớn 510g, bánh mì kẹp dâu 260g, nước khoáng 2 lít, nhựa*2, mảnh cao su*10. Thế là trong khi những người khác còn đang chật vật sinh tồn, liều mạng với dị thú để giành giật miếng ăn, thức uống thì Lý Tư Tĩnh lại lái xe RV*, vừa tắm rửa, ăn đồ nướng vừa trêu chọc hệ thống kiêu ngạo, thảnh thơi ngắm nhìn mưa gió bên ngoài. *RV là viết tắt của Recreational Vehicle, là một dạng xe chuyên dụng dành cho những chuyến du lịch xa, dài ngày với đầy đủ các tiện nghi được trang bị trên xe từ tủ lạnh, bếp, lò vi sóng, điều hòa, giường...

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mạt Thế Năm Thứ Mười
Mạt Thế Năm Thứ Mười

Mạt thế năm thứ mười, tôi còn chưa chết nhưng không biết tại sao lại sinh ra một quái vật nhỏ. [Một người phụ nữ sống sót trong vùng đất hoang của mạt thế, chú ý đây là ngôi thứ nhất.] [Khi nào cập nhật tôi cũng không xác định.] [Không tối tăm, ý chính không phải là phơi bày mặt tối của bản chất con người. Đây là văn học điều hòa, cho nên ngoại trừ việc không bỏ dỡ không BE, còn những thứ khác đều không cam đoan.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết

Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nữ Đế Về Quê: Cày Ruộng Livestream, Cả Thế Giới Chấn Động!
Nữ Đế Về Quê: Cày Ruộng Livestream, Cả Thế Giới Chấn Động!

Không CP, không nam chính, nữ chính không yêu đương. Livestream, trồng trọt, đời thường, kiếm tiền, gần gũi, tạo phúc cộng đồng. Giới thiệu: Trương Nhu Nhu sau khi trọng sinh, chọn cuộc sống ẩn dật tại quê nhà. Ai ngờ đâu, cảnh cô nàng đang cần mẫn xúc phân bón lại vô tình lọt vào ống kính, trở thành hiện tượng trên mạng xã hội! Không còn cách nào khác, Trương Nhu Nhu đành phải dấn thân vào con đường streamer, phát sóng trực tiếp cuộc sống thôn quê bình dị của mình. Là một lão nông chính hiệu với khả năng đặc biệt - nghe hiểu tiếng lòng thực vật, Trương Nhu Nhu dễ dàng nắm bắt nhu cầu của từng loài cây. "Cậu muốn gì nào?" Chanh dây: "Mình khát, mình đói." Trương Nhu Nhu: "Hiểu rồi, chắc là cần bón phân tưới nước." Đáp ứng hoàn hảo nhu cầu của cây trồng, năng suất và chất lượng nông sản tăng vọt, vượt xa mọi kỳ vọng. Từ lá sen giảm béo hiệu quả 100%, rau thơm đẹp mắt bổ thận tráng dương, cho đến giống súp lơ khổng lồ như cây cổ thụ, lúa nước trĩu hạt trên cành,... tất cả đều hiện diện trong khu vườn thần kỳ của Trương Nhu Nhu. Thậm chí, cô nàng còn tiện tay giải quyết nạn muỗi toàn cầu! Tóm lại, đây là câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước về một nữ chính "bất đắc dĩ" trở thành streamer nổi tiếng, xây dựng cuộc sống thôn quê viên mãn và tạo phúc cho xã hội.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế

Khi xã súc Giang Từ đang chơi game "Kinh doanh quán lẩu" trên điện thoại để thư giãn vào ngày nghỉ. Ngoài ý muốn lại bị trò chơi hút vào, trước mắt biến thành một thế giới mạt thế hoang tàn thê lương. Hệ thống trò chơi nói với cô, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nâng cấp quán lẩu, là cô sẽ có được một quán lẩu thuộc về mình ở ngoài đời thực. Giang Từ: ! Từ chối làm xã súc, quyết xoay người trở thành tư bản! Chỉ có điều, quán lẩu năm tầng xa hoa trong game lại biến thành một căn nhà gỗ xập xệ, bên trong chỉ có hai bộ bàn ghế gỗ cũ kỹ. Ngay cả các món ăn và nước lẩu cũng ít ỏi đến đáng thương. Giang Từ há hốc mồm, như này thì chơi thế nào đây? Lúc này, hệ thống bắt đầu giao nhiệm vụ: [Tiếp đón 5 vị khách, mở khóa nước khoáng.] [Bán được 10 phần khoai tây, mở khóa thịt bò ba chỉ.] Ánh mắt Giang Từ nhìn ra bên ngoài, nơi không có lấy nổi một bóng người, chỉ có lũ tang thi đang vật vờ đi lang thang: "..." ... Tống Cẩn Xuyên vì cứu người mà bị hàng trăm con tang thi bao vây trong một căn phòng, vào lúc cận kề cái chết. Bỗng nhiên, anh bị truyền tống đến một cửa hàng tràn ngập mùi hương của lẩu. Cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ ném cho anh một chiếc giẻ lau: "Anh đến đúng lúc lắm! Anh có muốn trở thành nhân viên của quán không? Bao ăn bao ở!" Tống Cẩn Xuyên cầm giẻ lau, ngây người tại chỗ: "..." Thiên đường... cũng cạnh tranh dữ vậy sao? (Một bộ truyện mạt thế không đi theo lối thông thường, tiết tấu chậm, quá trình thăng cấp phát triển từ từ.)

80000 Giỏ hàng