Trước Khi Bị Lưu Đày, Vương Phi Xông Vào Hoàng Cung Dọn Sạch Quốc Khố

Trước Khi Bị Lưu Đày, Vương Phi Xông Vào Hoàng Cung Dọn Sạch Quốc Khố

Ngôn TìnhHETình CảmXuyên KhôngCổ ĐạiSảng VănTrọng Sinh

Giang Nhược vốn là một cô gái trong thời mạt thế, không sở hữu dị năng nào nên cuối cùng chết thảm trên đường chạy trốn. Khi tỉnh lại, nàng phát hiện linh hồn mình đã xuyên vào thân xác của một thiên kim tiểu thư không được sủng ái trong một cuốn tiểu thuyết. Hiện tại, tình tiết câu chuyện đang ở đoạn phụ thân - một vị thừa tướng nhẫn tâm - ép buộc nàng phải gả cho An Vương để làm xung hỉ. Thế nhưng, nắm trong tay kịch bản, Giang Nhược chẳng hề nao núng hay lo sợ. Vào ngày đại hôn, Giang Nhược thản nhiên véo mặt Tiêu Thừa Cẩn - vị An Vương nổi tiếng lạnh lùng - và nói: “Ờ, ta tới đây là để xung hỉ cho ngươi đấy.” Không lâu sau, tin dữ đến: Hoàng Thượng ra lệnh lưu đày cả hai vợ chồng nàng đến Tễ Châu. Thay vì hoảng loạn, Giang Nhược lại vui mừng thầm nghĩ: “Lưu đày à? Tốt quá! Ta muốn đến Tễ Châu làm phú bà!” Từ khi bị lưu đày, Giang Nhược bắt đầu sống theo ý mình, hoàn toàn tự do và thoải mái. Thậm chí, khi nữ phụ trọng sinh truy đuổi tới Tễ Châu để làm khó nàng, Giang Nhược chỉ nhàn nhã nhìn kẻ kia tự tìm đường chết. Không chỉ có vậy, địch quốc còn muốn nàng giao ra “tiểu phượng hoàng” - một vật quý mà nàng sở hữu. Giang Nhược lập tức hành động, bí mật xâm nhập lãnh thổ của địch quốc và dọn sạch kho lương thực cùng quốc khố của họ. Trong khi đó, tại kinh thành, Lâm tổng quản báo cáo với Hoàng Thượng: “Hoàng Thượng, không xong rồi, thế tử phu nhân mời Hoàng Hậu nương nương ra cung du ngoạn.” Tiêu Thừa Cẩn chỉ bình thản buông tấu chương rồi gọi con trai đến. Chỉ mười lăm phút sau, Lâm tổng quản trông thấy Tiểu Thái Tử vừa phê duyệt tấu chương vừa lau nước mắt, trông đau lòng vô cùng. Cậu nhóc mới sáu tuổi thôi mà...

250000

1041 chương

Truyện cùng tác giả

Trước Khi Bị Lưu Đày, Vương Phi Xông Vào Hoàng Cung Dọn Sạch Quốc Khố
Trước Khi Bị Lưu Đày, Vương Phi Xông Vào Hoàng Cung Dọn Sạch Quốc Khố
Phong Lương Nhân Noãn

Giang Nhược vốn là một cô gái trong thời mạt thế, không sở hữu dị năng nào nên cuối cùng chết thảm trên đường chạy trốn. Khi tỉnh lại, nàng phát hiện linh hồn mình đã xuyên vào thân xác của một thiên kim tiểu thư không được sủng ái trong một cuốn tiểu thuyết. Hiện tại, tình tiết câu chuyện đang ở đoạn phụ thân - một vị thừa tướng nhẫn tâm - ép buộc nàng phải gả cho An Vương để làm xung hỉ. Thế nhưng, nắm trong tay kịch bản, Giang Nhược chẳng hề nao núng hay lo sợ. Vào ngày đại hôn, Giang Nhược thản nhiên véo mặt Tiêu Thừa Cẩn - vị An Vương nổi tiếng lạnh lùng - và nói: “Ờ, ta tới đây là để xung hỉ cho ngươi đấy.” Không lâu sau, tin dữ đến: Hoàng Thượng ra lệnh lưu đày cả hai vợ chồng nàng đến Tễ Châu. Thay vì hoảng loạn, Giang Nhược lại vui mừng thầm nghĩ: “Lưu đày à? Tốt quá! Ta muốn đến Tễ Châu làm phú bà!” Từ khi bị lưu đày, Giang Nhược bắt đầu sống theo ý mình, hoàn toàn tự do và thoải mái. Thậm chí, khi nữ phụ trọng sinh truy đuổi tới Tễ Châu để làm khó nàng, Giang Nhược chỉ nhàn nhã nhìn kẻ kia tự tìm đường chết. Không chỉ có vậy, địch quốc còn muốn nàng giao ra “tiểu phượng hoàng” - một vật quý mà nàng sở hữu. Giang Nhược lập tức hành động, bí mật xâm nhập lãnh thổ của địch quốc và dọn sạch kho lương thực cùng quốc khố của họ. Trong khi đó, tại kinh thành, Lâm tổng quản báo cáo với Hoàng Thượng: “Hoàng Thượng, không xong rồi, thế tử phu nhân mời Hoàng Hậu nương nương ra cung du ngoạn.” Tiêu Thừa Cẩn chỉ bình thản buông tấu chương rồi gọi con trai đến. Chỉ mười lăm phút sau, Lâm tổng quản trông thấy Tiểu Thái Tử vừa phê duyệt tấu chương vừa lau nước mắt, trông đau lòng vô cùng. Cậu nhóc mới sáu tuổi thôi mà...

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè
Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè

Bão táp, sóng thần, mất điện, giông bão và mưa đá, sinh vật biển biến dị...Thế giới dần trở nên hỗn loạn. Khi Thư Phức tỉnh dậy sau một giấc mơ, cô chợt nhận ra rằng mình không đến từ thế giới này. Thư Phức biết được phần lớn đất đai cùng thành phố này sẽ bị nhấn chìm trong nước. Cô chỉ muốn làm một con cá mặn với không gian hữu hạn trong tay: Sau khi tích trữ hàng hoá cô sẽ nằm yên một chỗ, có thể sống sót được bao lâu thì hay bấy nhiêu... Tích, bàn tay vàng đã được kích hoạt! [“Ngôi nhà bè không chìm” đã được kích hoạt, cấp bậc “Bè gỗ”: cấp 1 Kích thước của nhà bè: 10 mét vuông Chế độ lái: trôi theo dòng chảy (tốc độ dòng chảy: 10-20 km/giờ) Giới hạn thời gian sử dụng mỗi ngày: 5 giờ Phòng hộ cấp 1: Chế độ chủ sở hữu khu nhà bè (khu vực chủ sở hữu là khu vực có khả năng chống chịu thiên tai, nhiệt độ ổn định, không gian sống an toàn độc quyền)] Thư Phức vội đứng lên, cô có thể sống sót! Thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ sống thật lâu! Câu hỏi được đặt ra lúc này: Nên làm gì trước khi xảy ra tận thế? Xin nghỉ? Từ chức? Mua mua mua? [Ngày mai hãy đến công ty điểm danh đúng giờ, bạn sẽ nhận được thanh tiến độ 5% cho bè gỗ cấp 2. (Tiến độ hiện tại của bè cấp 2: 0%)] Thư Phức: →_→ Lần nọ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thư Phức đã mở khoá chức năng “Đĩa quay rút thăm trúng thưởng”. [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu đỏ: 50 kg gạo x2] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu xanh: một cái “Phòng tắm vòi sen thùng gỗ”] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ tư màu đỏ: 1 gói quà thịt nướng] Thư Phức: ^_^ Dần dần cô bị nghiện rút thăm trúng thưởng không thể thoát ra được!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đám Đồ Đệ Của Ta Có Thân Phận Không Tầm Thường
Đám Đồ Đệ Của Ta Có Thân Phận Không Tầm Thường

Thẩm Linh xuyên sách, xuyên vào một quyển "truyện chữa lành”. Chữa lành thế nào ấy hả? Chính là cuối bộ truyện, ngoài nữ chính ra, tất cả những nhân vật khác đều ngủm hết. Vì không muốn trở thành bia đỡ đạn của cốt truyện, Thẩm Linh cuốn gói bỏ chạy, quyết chí không tham gia vào cốt truyện nữa. Nàng mở một cửa hàng vô danh, bán mấy món đồ vô danh, một mình sống cuộc sống tự do tự tại, tiện thể nhận vài đồ đệ để dạy gϊếŧ thời gian. Mãi đến một ngày, nàng phát hiện ra có thể đám đồ đệ của mình là bia đỡ đạn trong cốt truyện... “...”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Đến Tinh Tế Nữ Chính Không Theo Kịch Bản
Xuyên Đến Tinh Tế Nữ Chính Không Theo Kịch Bản

Diêu Dao xuyên không thành nữ chính trong một bộ truyện ngược thời đại tinh tế. Theo nguyên tác, gia cảnh của nguyên chủ bình thường, cha không thương mẹ không yêu, lại còn có một người chị gái độc ác luôn bắt nạt cô. Một ngày trước khi đi kiểm tra năng lực, cô bị cha mẹ thông báo là gia đình không đủ tiền, muốn cô bỏ học. Trong cốt truyện, cô sẽ phải đấu trí đấu dũng với gia đình, đi làm thêm bên ngoài, sau đó bị các loại đàn ông não tàn ngược đãi tình cảm sâu đậm. Đến khi đi học, cô còn bị chèn ép, đổ oan đủ điều, rồi bỏ lỡ cơ hội nhận học bổng. Diêu Dao sờ cái đầu vẫn còn đang choáng váng kêu “ong ong” của mình. Lúc rạng sáng, cô lén lấy đồ cá nhân cùng số tiền chỉ đủ ăn một bữa, rồi bỏ trốn ngay trong đêm. Biển sao cuồn cuộn nhìn thì bao la hùng vĩ và yên bình, nhưng thực chất lại ẩn chứa những dòng chảy ngầm. Đây là một thời đại tinh tế với sự chênh lệch giàu nghèo cực lớn, nơi mà kẻ mạnh nuốt chửng kẻ yếu một cách tàn bạo. Tư bản và thế gia nắm giữ quyền lực, tài nguyên bị giới thượng lưu vơ vét gần hết. Các chủng tộc ngoài hành tinh thường xuyên quấy nhiễu dữ dội, và con người liên tục chạy đua không ngừng nghỉ với sức mạnh tinh thần được đặt lên hàng đầu. Vừa mới bước chân vào trường học, Diêu Dao, người chỉ muốn có một cuộc sống bình lặng, có lẽ sẽ không ngờ được rằng: Một ngày nào đó, tên tuổi của cô sẽ vang vọng khắp vũ trụ. Trước trận thi đấu: Cư dân mạng nhìn Diêu Dao, một cô gái được mọi người vây quanh như sao vây trăng, bề ngoài yếu ớt mềm mại, còn ôm theo một chú chó. Họ tự hỏi tại sao ngôi trường này lại tự tin đến vậy, còn mang theo một "linh vật" xinh đẹp đến trận đấu quan trọng thế này. Vừa nhìn là biết không phải thí sinh đàng hoàng gì! Cũng có người cuồng nhan sắc, nhanh chóng bình luận trên phát sóng trực tiếp: [Ôi, cái cảm giác rung động này!] Tại hiện trường thi đấu: Chỉ thấy cô gái nhỏ tiện tay rút ra từ dưới váy một thanh kiếm sắc lạnh, đơn giản thô bạo mở tung cơ giáp đối thủ, đánh ngất người điều khiển, rồi với nụ cười ngọt ngào nghênh ngang bước đi. Những dòng bình luận trên màn hình bỗng im bặt: [...] Rồi đột nhiên nổ tung: [Ôi, tiếng tim tôi ngừng đập đây rồi!] [... Không phải thế này càng tốt sao?] ... Truyện có yếu tố trưởng thành, sẽ không vô địch ngay từ đầu. Tóm tắt một câu: Dựa vào chính mình, không bao giờ sai!

60000 Giỏ hàng

Tịch Biên Lưu Đày: Ta Vét Sạch Vương Phủ Kiếm Bộn Tiền
Tịch Biên Lưu Đày: Ta Vét Sạch Vương Phủ Kiếm Bộn Tiền

[Lưu đày + Làm Giàu + Không gian + Báo thù] Tô Hàm Sơ xuyên không. Vừa xuyên không thì gặp phải chuyện bị tịch thu gia sản, đưa đi lưu đày. Hơn nữa còn là vừa mới thành thân đã bị lưu đày. Tại sao người khác xuyên không đều được làm công chúa, tiểu thư, còn mình thì chỉ gặp phải chuyện lưu đày, chạy nạn? May mắn thay, không gian của nàng cũng theo đến. Tô Hàm Sơ nhanh chóng dọn sạch toàn bộ phủ đệ. Trên đường lưu đày, người khác thì đói chết, cả nhà nàng thì lại béo tốt. Trên đường đi, đối mặt với những khıêυ khí©h liên tục của nữ phụ trà xanh, Tô Hàm Sơ tát thẳng cho một cái. “Khi loài người tiến hóa có bỏ sót loại rác rưởi như ngươi sao? Sao lại không có chút đặc điểm nào của con người cả?” Dùng độc trả độc, tiễn cả nhà trà xanh đi gặp Phật tổ. Đối mặt với sự áp bức của Hoàng thái tôn quyền thế ngập trời, trực tiếp hạ thuốc mê, lấy hết lương thực trong toàn bộ trang viên. Đến vùng Tây Bắc nghèo khổ nơi lưu đày, nàng trồng đậu phộng, hoa quả, khoai lang, nghiên cứu ra những loại hạt giống quý giá giúp tăng năng suất cây trồng. Dẫn dắt dân nghèo làm giàu, kinh doanh khắp nơi, trở thành phú hộ mà ai cũng phải kiêng nể. Vị phu quân đối với người khác thì lạnh lùng, nhưng với nàng thì nhiều lần thân mật, lại lấy ra một tấm lệnh bài, thì thầm bên tai nàng. “Phu nhân, đây là gia sản của vi phu , đều giao cho nàng cất giữ.” Hai người cùng nhau hỗ trợ, cứu rỗi, cuối cùng cùng nhau trở về kinh thành, uống máu kẻ thù...

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Lão Huyền Học Chỉ Muốn Kiếm Tiền
Đại Lão Huyền Học Chỉ Muốn Kiếm Tiền

Quy Nguyên phái có một đạo quán ẩn cư giữa núi rừng, đã truyền thừa được nghìn năm, có thể tự động chuyển hóa tiền tài thành công đức, che chở các đệ tử không bị ngũ tệ tam khuyết quấy nhiễu. Không ngờ đến đời quán chủ thứ một trăm lẻ một, quán chủ bất ngờ bị hại, quán chủ thế hệ thứ hai – Trì Tây chỉ có thể mượn xác hoàn hồn, từ dưới lòng đất bò lên thu dọn tàn cục, tạm thời thay thế chức vị quán chủ đời thứ một trăm lẻ một. Nhưng ai ngờ đạo quán đã chi tiêu quá nhiều tiền để đổi lấy công đức, giờ còn nợ một số tiền khổng lồ. Cho dù lúc còn sống làm đại lão huyền học hay là sau khi chết làm quỷ tự do ở dưới địa ngục đều chưa từng bị ngũ tệ tam khuyết làm phiền não, vậy mà chớp mắt cái đã biến thành một con quỷ nghèo triệt để. Hôm nay cũng là một ngày đau đầu vì tiền. Vì trả tiền mà cô đã phải đánh đổi quá nhiều. Khi nào mới có thể tìm được đệ tử kế thừa khoản nợ khổng lồ này đây. ... Nội dung chính: Hào môn thế gia, dị năng, sảng văn, truyền thuyết đô thị, nhẹ nhàng. Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Trì Tây, Lục Thừa Cảnh. Nhân vật phụ: những người khác. Giới thiệu vắn tắt: Sau khi thừa kế đạo quán, cô trở thành tài sản đi kèm. Lập ý: Cố gắng kiếm tiền mới có thể thực hiện tự do tài chính. (*) Ngũ tệ tam khuyết là một loại mệnh mà các nhà tướng số, phong thủy đều phải chịu do đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ. ‘Ngũ tệ’ (5 hại) gồm: quan, quả, cô, độc, tàn. ‘Tam khuyết’ (3 điều thiếu thốn) gồm: tiền, mệnh, quyền

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày
Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày

Đại lão mạt thế Tân Lung vất vả lắm mới nghịch chuyển thời không trở về hiện đại, còn chưa tận hưởng được bao lâu, lại bị câu nhầm hồn, đưa đến cổ đại. Vừa mở mắt ra, đã thấy mình đang ở hiện trường lưu đày. Không hoảng, trong tay nàng có không gian! Trước tiên quét sạch kho của tất cả tham quan trong kinh thành, sau đó vét luôn cả quốc khố vào không gian, lại thu dọn sạch sẽ phủ Định Quốc Công, khiến đám người đến tịch biên tài sản trợn tròn mắt, nghẹn họng không nói nên lời. Lên đường lưu đày, lo lắng sẽ bị đói ư? Nhờ vào kỹ nghệ nấu ăn cứng cựa được rèn giũa từ mạt thế, nàng chẳng ngán thứ gì. Từ thịt sói, thịt rắn, thịt lợn rừng, cá nóc, nấm dại, thịt cá sấu, hoa cỏ và rau dại, gặp gì ăn nấy, nấu gì ngon nấy, khiến cả phủ Hầu gia phải tròn mắt kinh ngạc. Đến nơi lưu đày, đại công cáo thành, Tân Lung thu dọn hành lý, chuẩn bị hòa ly. Không ngờ vị Hầu gia cao quý kia lại bắt đầu chơi trò vô lại. Tiêu Kinh Hạc: “Thư hòa ly là gì... Sao ta nghe không hiểu? Phu nhân, đột nhiên ta thấy hơi choáng váng, để ta đi ngủ trước đã, có chuyện gì ngày mai nói tiếp nhé...” Tân Lung: “...” Hầu gia, diễn xuất của ngài giả quá rồi đấy!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Diễn Đàn Giao Dịch Mạt Thế
Diễn Đàn Giao Dịch Mạt Thế

Mạt thế giáng xuống, động thực vật biến dị, đất đai ô nhiễm, nước sạch khan hiếm, đồ ăn thiếu thốn, xác sống đầy rẫy. Người có dị năng là hy vọng duy nhất của nhân loại. Kẻ khác thức tỉnh sức mạnh thiên nhiên, hô mưa gọi gió, chỉ riêng Tề Uyển, nhận được dị năng có tên có họ trông như thứ đồ bỏ đi, gọi là Linh Giới Diễn Đàn. Trên diễn đàn, cô có thể đăng bài thu hút người xem, kiếm điểm khen thưởng, đổi lấy phần thưởng tương ứng. Khi đói đến mơ hồ, cô đăng bài: "Kinh hãi! Một người đàn ông lại làm chuyện này trong rừng ..." Câu chuyện kể về một dị năng giả đào giếng, tìm được nguồn nước quý báu. Lập tức, bài viết gây chấn động. * Nam Tinh Đế Tôn: "Dị năng giả... Danh xưng thật cổ xưa! +1 điểm khen thưởng" * Bắc Minh Đế Tôn: "Vì huynh đệ này, ta điểm khen thưởng +1." * Xích Uyển Tiên Tử (ẩn danh): "Phi! Tiêu đề rác rưởi, nhưng ta vẫn nhấn +1!" Tề Uyển đổi được hai củ khoai lang đỏ, lệ nóng tuôn rơi. No bụng, cô tiếp tục viết: "Kinh hoàng! Một gia tộc 72 người bị tiêu diệt toàn bộ!" Mở bài ra, chỉ thấy một dị năng giả gϊếŧ đàn chuột biến dị, tổng cộng 72 con, không sót con nào. * Hỏa Chiến Thánh Tôn: "Bài này thú vị, đạo hữu có muốn gặp mặt giao lưu?" * Tím Điện Nguyên Tôn: "Ta bị mê hoặc xong vào xem mà là cái này sao? Nhưng rất sáng tạo! +1" * Đông Hải Long Tôn: "Làm ta giật mình! Hóa ra chỉ là lũ chuột chết tiệt! +1" Nhờ Linh Giới Diễn Đàn, Tề Uyển đổi được gạo, nước, thậm chí cả khoai tây giống. Nhưng điều khiến cô kinh ngạc nhất chính là: "Kim Cương Hắc Đao, kèm theo đao thuật." Cô thực sự có thể "sinh ra" dị năng mới? Không, hệ thống chính là hệ thống! Khi nâng cấp, cô còn có thể giao lưu, buôn bán vật phẩm quý hiếm. Nhưng sự thật lại còn chấn động hơn: "Hãi hùng! Dị năng của cô lại là thứ này!" * Lập ý: Vì sinh tồn mà nỗ lực. * Một câu tóm tắt: Dù thế nào cũng phải giữ vững ý chí tiến về phía trước!

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng