Thiên Tai Càn Quét

Thiên Tai Càn Quét

Điền VănĐô thịNgôn TìnhDị NăngTrọng SinhNữ CườngMạt ThếHiện Đại

Sau khi trọng sinh, việc đầu tiên mà Kiều Thanh Thanh làm là gọi điện thoại kêu chồng mình về nhà. "Không xin nghỉ phép được? Vậy thì nói với sếp anh là vợ anh sắp nhảy lầu rồi!" Cô bình tĩnh bắt đầu lên mạng mua sắm, hẹn thợ đến sửa sang lại cửa sổ, lắp thêm bồn nước, máy năng lượng mặt trời, hệ thống sưởi dưới sàn nhà,... Đến khi đồ đạc được chất đầy khắp nhà, chồng cô bơ phờ mệt mỏi xuất hiện trước mắt, Kiều Thanh Thanh mới òa khóc nhào đến ôm anh. "Em nhớ anh lắm!" Mười năm rồi, trong những năm tháng phong ba bão táp, bấp bênh trôi nổi đó, không ngày nào cô không nhớ đến anh. Lần này chúng ta phải cùng nhau đối mặt với thiên tai tận thế càn quét, cho dù chết cũng phải chết bên nhau. * Không ai có thể biết trước được, trận mưa liên miên kéo dài suốt một tháng trời này sẽ là khởi đầu của mạt thế. Mãi đến khi con người đã phải chịu đủ đau đớn và khổ sở, sống vất va vất vưởng, chờ đợi ánh bình minh giữa đêm đen vô tận trong vô vọng, khi đó họ mới phát hiện, hóa ra trận mưa đó mới ấm áp làm sao, bởi vì ngay sau đó, tất cả mọi tai họa đều thi nhau kéo đến, không cho người ta lấy một cơ hội để trở tay. * Chủng điền văn, tiết tấu chậm rãi liên tục, có không gian, không theo logic, tình tiết hoàn toàn hư cấu. Tag: Yêu sâu sắc, chủng điền văn, trọng sinh, mạt thế Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Kiều Thanh Thanh, Thiệu Thịnh An/ Nhân vật phụ: Tất cả những người ra sức tìm đường sống/Khác: Một câu tóm tắt: Tìm cách sống sót trong thiên tai ở thời kỳ mạt thế. Xác định tư tưởng: Không bao giờ từ bỏ hy vọng sống, ngọn lửa tình và yêu vĩnh hằng bất diệt.

50000

673 chương

Truyện cùng tác giả

Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu, Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi!
Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu, Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi!
Hoàng Tiểu Thiền

Tag: Mạt thế, Nữ cường, Sảng văn Giới thiệu: Sau khi bị một cái gạt tàn đập vào đầu, Tô Hàm đột nhiên tỉnh ngộ, biết được mình là một nữ phụ chết sớm trong một tiểu thuyết mạt thế, chết ngay từ đầu, ý nghĩa tồn tại của cô chính là để đưa bàn tay vàng cho nữ chính. May mắn thay, lần này cô không chết, bàn tay vàng còn đây, cô quyết định cố gắng sống sót trong mạt thế, nắm giữ nhân sinh của mình. Nhưng sau đó cô lại phát hiện có gì đó không ổn, hình như cô... cô không phải là người???

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Theo Siêu Thị Lớn Đào Vong
Mang Theo Siêu Thị Lớn Đào Vong
Hoàng Tiểu Thiền

Giới thiệu: Sau khi bị bệnh nan y mà chết, Bạch Khương bị cuốn vào trò chơi "Phó bản chạy trốn vô hạn", tích góp đủ 4444 điểm là có thể hoàn mỹ hồi sinh, càng may mắn hơn, siêu thị kinh doanh thật sự cũng đi theo, cô có thể tùy ý lấy bất cứ thứ gì bên trong. * Thoát khỏi đám cháy, thang máy mất kiểm soát, nguy cơ chết người bằng tàu hỏa, chìm tàu du lịch ... Hôm nay cô còn ở trong rừng nhiệt đới đoạt mạng chạy như điên tránh né cự mãng, ngày mai lại bò liên tục trong đàn tang thi, nháy mắt một cái, cô lại ngồi trong hộp cầu của vòng đu quay, trên sàn nhà lúc nhúc quỷ đầu lâu lộ ra nụ cười ác ý với cô. Bạch Khương lập tức lấy ra một chiếc mũ dệt kim màu hồng thắt nơ đeo cho quỷ đầu lâu: "Thật đẹp, tặng cho ngươi." Vòng đu quay vốn đang điên cuồng rung động ánh sáng đỏ lập lòe trong nháy mắt an tĩnh lại, quỷ đầu lâu chần chờ nghiêng đầu nhìn mình trên kính thủy tinh, một lúc lâu sau mở miệng: "Miễn phí sao?" Bạch Khương trảm đinh chặt sắt: "Miễn phí!" * Sau đó, Bạch Khương tìm thấy những ký ức còn thiếu trong một phó bản nào đó, tìm ra bí mật của siêu thị. Hết thảy đều bắt nguồn từ một cặp cha mẹ trước khi đi xa, mong ước giản dị nhất cho con gái: "Tôi hy vọng con gái tôi, cả đời cơm áo không lo.” Tags: không gian tưởng tượng kinh hãi vô hạn Tìm kiếm từ khóa: nhân vật chính: Bạch Khương ┃ Phối hợp diễn: Chung Kính Dương ┃ Khác: 1000000 Tóm tắt một câu: Vượt qua phó bản sinh tồn để được trọng sinh. Ý định: trân trọng cuộc sống, không bao giờ bỏ cuộc

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thiên Tai Càn Quét
Thiên Tai Càn Quét
Hoàng Tiểu Thiền

Sau khi trọng sinh, việc đầu tiên mà Kiều Thanh Thanh làm là gọi điện thoại kêu chồng mình về nhà. "Không xin nghỉ phép được? Vậy thì nói với sếp anh là vợ anh sắp nhảy lầu rồi!" Cô bình tĩnh bắt đầu lên mạng mua sắm, hẹn thợ đến sửa sang lại cửa sổ, lắp thêm bồn nước, máy năng lượng mặt trời, hệ thống sưởi dưới sàn nhà,... Đến khi đồ đạc được chất đầy khắp nhà, chồng cô bơ phờ mệt mỏi xuất hiện trước mắt, Kiều Thanh Thanh mới òa khóc nhào đến ôm anh. "Em nhớ anh lắm!" Mười năm rồi, trong những năm tháng phong ba bão táp, bấp bênh trôi nổi đó, không ngày nào cô không nhớ đến anh. Lần này chúng ta phải cùng nhau đối mặt với thiên tai tận thế càn quét, cho dù chết cũng phải chết bên nhau. * Không ai có thể biết trước được, trận mưa liên miên kéo dài suốt một tháng trời này sẽ là khởi đầu của mạt thế. Mãi đến khi con người đã phải chịu đủ đau đớn và khổ sở, sống vất va vất vưởng, chờ đợi ánh bình minh giữa đêm đen vô tận trong vô vọng, khi đó họ mới phát hiện, hóa ra trận mưa đó mới ấm áp làm sao, bởi vì ngay sau đó, tất cả mọi tai họa đều thi nhau kéo đến, không cho người ta lấy một cơ hội để trở tay. * Chủng điền văn, tiết tấu chậm rãi liên tục, có không gian, không theo logic, tình tiết hoàn toàn hư cấu. Tag: Yêu sâu sắc, chủng điền văn, trọng sinh, mạt thế Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Kiều Thanh Thanh, Thiệu Thịnh An/ Nhân vật phụ: Tất cả những người ra sức tìm đường sống/Khác: Một câu tóm tắt: Tìm cách sống sót trong thiên tai ở thời kỳ mạt thế. Xác định tư tưởng: Không bao giờ từ bỏ hy vọng sống, ngọn lửa tình và yêu vĩnh hằng bất diệt.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Ta Làm Cá Mặn Trong Truyện Trạch Đấu
Ta Làm Cá Mặn Trong Truyện Trạch Đấu

Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Tình cảm, Xuyên thư, Hào môn thế gia, Trạch đấu, Cung đình hầu tước, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Pháo hôi, Duyên trời tác hợp, 1v1 Văn án: Phó Oánh Châu xuyên vào một bộ truyện trạch đấu, trở thành đích nữ không được sủng ái của Hầu phủ. Mẹ kế nụ cười ẩn đao, thích phủng sát, muội muội mỹ diễm tâm cơ, thích so sánh ganh đua. Cha không thương, gia gia không yêu, Phó Oánh Châu như bị sói vây hổ rình, chỉ thiếu điều khắc hai chữ "pháo hôi" lên trán. Phó Oánh Châu cân nhắc kịch bản của mình: Sau vô số lần tranh sủng với muội muội mà thất bại, nàng chọc giận phụ thân, cuối cùng bị tùy tiện gả cho một thư sinh nghèo, từ đó lui khỏi màn trạch đấu, tay không ra đi. Còn muội muội thì như ý nguyện, gả cho ý trung nhân, trở thành Thần Vương phi. Chỉ là trong phiên ngoại của cuốn sách này, thư sinh nhà nghèo đỗ đạt tiến sĩ, cá chép hóa rồng, trở thành quyền thần khuynh đảo triều chính; còn Thần Vương thì đoạt đích thất bại, bị bím làm thứ dân, công cốc một phen. Cân nhắc xong, Phó Oánh Châu phát hiện, hình như nàng chẳng cần làm gì cũng đã thắng ở vạch đích rồi?

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trọng Sinh: Ta Thành Đại Sư Cấp Quốc Bảo
Trọng Sinh: Ta Thành Đại Sư Cấp Quốc Bảo

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình cảm, Huyền huyễn, Báo thù, Trọng sinh, Huyền học, Sảng văn, Ngược tra , Linh dị thần quái, HE Văn án: Kiếp trước Oanh Oanh bị tra phụ thân, kế mẫu cùng vị hôn phu lừa gạt lấy máu toàn thân đổi hết cho đích tỷ sinh quái bệnh. Sau khi chết thảm lại bị vứt xác loạn táng. Đoan Vương đi ngang qua thay Oanh Oanh nhặt xác, cho nàng một chiếc quan tài tử đàn, giúp nàng mai táng. Oanh Oanh nằm trong quan tài tu hành cả ngàn năm. Thời điểm tỉnh lại đã là ngàn năm sau, Oanh Oanh trở thành cô con gái ngốc bị lạc đường của Trần gia, nhìn người có tướng mạo giống y hệt với tra phụ thân ở ngàn năm trước cùng với chị cả ốm yếu như trước, Oanh Oanh nhướng mày. Trần gia sinh ra cô con gái si ngốc chỉ để thay thận cho con gái lớn, không nghĩ tới con gái út đột nhiên lạc đường, lúc tìm về, cha mẹ Trần sợ đêm dài lắm mộng, muốn lừa gạt cô con gái út si ngốc ấn dấu tay đồng ý phẫu thuật, không nghĩ tới con gái út đột nhiên mở miệng nói chuyện, "Không, tôi cự tuyệt." Sau đó cha mẹ Trần lại phát hiện cô con gái ngốc vốn bị bọn họ coi là cái thận dự trữ, lại trở thành bảo bối mà các đại lão các giới đều che chở. Cha mẹ Trần: ? ? ?

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống
Thập Niên 70: Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Hệ thống , Phong thủy , Hào môn thế gia , Huyền học , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Niên đại văn Văn Án: Tần Chi sống lại, sống lại ở thời điểm mình vừa mới xuống nông thôn làm thanh niên trí thức. À, chuyện thôi. Cô đã đọc rất nhiều tiểu thuyết, biết chuyện sống lại này. Chỉ là, cô có hơi kỳ quái, tại sao mình lại sống lại? Tiểu thuyết viết, không phải đều là người có chuyện không cam lòng, oán khí ngút trời, hoặc là kiếp trước có tiếc nuối gì to lớn, mới có thể phát động ra cơ duyên sống lại sao? Còn cô? Tuy rằng người bên cạnh thường nói cuộc sống của cô trôi qua khổ cực, nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy thế, cô rất thỏa mãn. Cô ở nhà xếp ở giữa, trên có chị gái được cưng chiều, dưới có em trai được xem là gốc rễ sinh mệnh, cho nên, ánh mắt cha mẹ không ở trên người cô. Nhưng nên cho cô, cha mẹ tựa như cũng chưa từng keo kiệt? Chị và em trai nhận được tất cả tình yêu và tài sản của cha mẹ, ở trong thành phố lần lượt thay ca công việc của cha mẹ, cuộc sống trôi qua tiêu diêu tự tại. Nhưng lúc cô cần giúp đỡ, cũng, giúp một tay đúng chứ? Người yêu tuy rằng vì về thành phố mà ly hôn với cô, nhưng cũng để lại con và tiền tiết kiệm trong nhà cho cô. Đứa nhỏ gào khóc đòi ăn, tiền gửi ngân hàng, ừm, có thể mua được mấy bữa lương khô. Cô dẫn theo đứa nhỏ, còn phải xuống ruộng làm, cuộc sống còn có thể trôi qua, chỉ là mệt mỏi hơn chút. Chỉ là làm người mà, ai mà không mệt chứ. Sau khi đứa nhỏ lớn lên, phải đi học, phải vào hộ khẩu, chồng trước cũng đều hỗ trợ, người yêu của chồng trước cũng không có ý kiến. Chồng trước và vợ kế mãi chưa có con, quan hệ giữa con trai, cha và mẹ kế rất tốt. Đương nhiên, con trai cũng rất hiếu thuận với cô, còn đón cô vào thành phố dưỡng lão. Tất cả đều tốt, tại sao cô lại tái sinh chứ? Cô vẫn rất vui vẻ, cảm thấy mình sống không tệ, không cảm thấy có chỗ nào quá không cam lòng. A, hóa ra là do ngọc bài à. Ngọc bài này là do cô bỏ ra tất cả tiền tiết kiệm mua ở cửa hàng đồ cổ, muốn làm quà lần đầu tiên gặp mặt cho con dâu. Nhưng mà, cô không có cơ hội đưa ra ngoài. Lần đầu tiên gặp mặt, con trai lựa chọn đến nhà cha mình. Dưới cơ duyên xảo hợp, cô trọng sinh, còn có một hệ thống. Này, đừng nghĩ là cô già nên không biết hệ thống là gì. Cô biết thứ này, cô là một lão thái thái nhỏ thời thượng, đọc rất tiểu thuyết, kiến thức rộng rãi! Không, cô không biết, cô nhất định không đoán được tôi là hệ thống gì! —— Có một ngày, Tần Chi càng ngày càng dễ chịu nhận được thư của mẹ. Nói chị gái sắp xuất giá, bởi vì công việc trong nhà bị chị và em trai thay ca, nên đều chỉ là tiền lương thực tập, không có của hồi môn, bảo Tần Chi nghĩ biện pháp. Tần Chi nhớ rõ chuyện này, kiếp trước, cô tìm mọi cách, mượn tiền của tất cả người quen, gom góp một trăm đồng tiền gửi về nhà, để chị gái phong quang xuất giá. Sau đó, cô ăn rau dại tròn hai năm, mới trả lại hết số tiền này. Tần Chi chép miệng một cái, rau dại không ngon bằng thịt. Cô tìm nửa ngày, tìm ra ngòi bút máy đã mở xiên trước khi xuống nông thôn, chị tặng, trịnh trọng viết xuống một câu: Mẹ, con gái ăn không đủ no mặc không đủ ấm, xin mẹ gửi chút tiền cứu mạng cho con gái! Khẩn cấp! Của hồi môn không quan trọng bằng mạng sống. —— Đời này, Tần Chi cho rằng sẽ không có liên quan gì tới anh trai chồng trước, nào biết đâu, có một ngày, anh trai chồng trước thế mà lại múa đến trước mặt của cô. Anh trai chồng trước: Chi Chi, kẹp tóc này rất hợp với em, đây là anh do ăn tiêu tiết kiệm một tháng mua cho em, em đeo nó lên đầu, sẽ giống như anh vẫn luôn ở bên em, nhìn em vậy. Tần Chi:...... Xin rút! Tần Chi lễ phép từ chối lời lấy lòng của chồng trước lúc còn trẻ, cô cảm thấy lời chồng trước nói nghe có hơi dầu mỡ. Chẳng lẽ, là do lớn tuổi? Sau đó, Tần Chi biết, không phải, chỉ là vì đối phương không phải đúng người. Sau đó còn xảy ra rất nhiều chuyện, Tần Chi đều lựa chọn khác với kiếp trước. Về sau, Tần Chi sống càng ngày càng tốt, mới biết được, thì ra lựa chọn khác nhau có thể có cuộc sống khác nhau. Con người, chuyện cả đời nên làm nhất, chính là đối tốt với mình, làm ra lựa chọn có lợi cho mình. Hướng dẫn đọc: 1, Nữ chính sống lại có hệ thống. 2. Có nội dung phong thủy huyền học. 3, Văn án đại khái viết chuyện nữ chính trải qua kiếp trước, chính văn chủ yếu là sinh hoạt sau khi sống lại. 4, Nữ chính có kỳ ngộ. 5. Có nam chính. Nội dung nhãn mác: Hào môn thế gia, trọng sinh, hệ thống, chính kịch Tìm kiếm chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Tần Chi/An Chi ┃ vai phụ: Cái khác: Một câu giới thiệu vắn tắt: Trọng sinh thành thanh niên trí thức bật hack sinh hoạt Ý nghĩa: Yêu chính mình, gì cũng sẽ có

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

[Dân Quốc] Xuyên Thành Người Xưa Nguyên Phối
[Dân Quốc] Xuyên Thành Người Xưa Nguyên Phối

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Sảng văn, Niên đại văn Văn án: Tần Du xuyên đến thời dân quốc, trở thành Đại thiếu phu nhân của nhà họ Tống, gia đình phú thương ở Dũng thành. Chồng Tống Thư Ngạn đi du học trở về bị buộc phải thành thân, không thèm vén khăn trùm đầu màu đỏ của cô dâu lên đã chạy tới Thượng Hải. Mẹ chồng sợ con trai bị chồn hoang ở bên ngoài câu mất hồn phách, sai Tần Du đi Thượng Hải tìm Tống Thư Ngạn, sớm sinh cháu đích tôn cho nhà họ Tống. Tần Du: Đi Thượng Hải thì đi, còn tìm chồng sinh con thì thôi đi. * Phó Gia Thụ được bạn tốt Tống Thư Ngạn nhờ đi sắp xếp hộ cho người vợ nhà quê còn có khả năng bó chân của mình, ngoài ý muốn là cô gái kia hoạt bát động lòng người, yểu điệu lả lướt, anh thầm cảnh cáo mình, không được có suy nghĩ không an phận với vợ bạn. Lúc gặp lại cô gái kia, cô đã thành giám đốc mới nhậm chức của công ty xuất nhập khẩu Minh thái, phong thái tao nhã và lời nói hóm hỉnh. Điều khiến anh kinh ngạc là, bạn tốt cũng trúng tiếng sét ái tình với Tần tiểu thư, bạn tốt than thở nói: "Tần tiểu thư giỏi ngoại ngữ, có thể nói chuyện về Shakespeare và Shelley, cô gái như vậy mới là tình nhân trong mộng của tôi." Tống Thư Ngạn không biết, Tần tiểu thư chính là vợ cả giày rách bị anh ta bỏ rơi? * Tống Thư Ngạn điên cuồng theo đuổi Tần Du, đáng tiếc là người đẹp không mảy may động lòng với anh ta. Phó Gia Thụ nhắc nhở anh ta: "Sao người xuất sắc như Tần tiểu thư lại chịu làm nhỏ?" Tống Thư Ngạn bừng tỉnh hiểu ra, cám ơn Phó Gia Thụ, lập tức thông báo cho người nhà, cũng đăng báo tuyên bố ly hôn với vợ. Sau khi khôi phục tình trạng độc thân, anh ta ôm hoa hồng đi tìm Tần Du, không ngờ lại gặp Phó Gia Thụ. Phó Gia Thụ chỉ vào phần tin thông báo ly hôn trên báo, nói: "Các cậu đã ly dị rồi!" Tống Thư Ngạn: "? ? ?" Truy thê hỏa táng tràng, đuổi không trở về, nam chủ trà xanh, đào góc tường của bạn tốt. Tag: Xuyên qua thời không, dân quốc, sảng văn, niên đại văn Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tần Du ( Tần Nhã Vận ), Phó Gia Thụ ┃ vai phụ: ┃ khác: Một câu tóm tắt: Nam chủ trà xanh cạy góc tường của bạn tốt Lập ý: Sinh hoạt độc lập, dựa vào mình sáng tạo

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cẩm Lý Muội Muội Ba Tuổi Rưỡi, Ta Là Đoàn Sủng Của Đại Lão Toàn Kinh Thành
Cẩm Lý Muội Muội Ba Tuổi Rưỡi, Ta Là Đoàn Sủng Của Đại Lão Toàn Kinh Thành

Tiểu Ngôn linh xuyên việt rồi. Xuyên thành Ngôn Tuệ Tuệ nữ phụ ngốc nghếch, tỷ tỷ của nữ chính thể loại tiểu thuyết ngôn tình. Cùng mẹ sinh ra, muội muội cướp vận may của mình, là ngôi sao may mắn nhỏ được cưng chiều trong kinh đô. Còn nàng, trở thành ngôi sao xui xẻo. Bị đưa đến nông thôn, ngốc nghếch cả đời, cả thôn bị diệt, cuộc đời cay đắng. Ba người ca ca trong nhà cha nuôi càng là chết không có nơi chôn cất. Sinh đôi, cùng cha mẹ nhưng số phận khác nhau. Hai tay Ngôn Tuệ Tuệ chống nạnh, lời nói của nàng ứng nghiệm, nói là thành ngay, chỉ người, người bị sét đánh. Nàng muốn viết lại số phận của tất cả mọi người! Lấy lại vận may của chính mình! Ngày nàng được đưa trở về kinh, cả kinh thành ngóng cổ trông chờ, chờ xem trò cười của nàng. Ai mà ngờ, đại ca ca đáng thương của nàng lại là tể tướng trẻ nhất trong triều đình. Nhị ca ca đã là đại tướng quân trấn giữ vương triều. Tam ca ca nắm giữ kho lương toàn thiên hạ! Bạo quân cao cao tại thượng, đang đứng lén lút ở cổng thành, chờ tiểu tổ tông của mình về nhà.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt
Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt

[Trọng Sinh + Thiên Tai + Tích Hàng + Hệ Thống + Không Gian + Điền Văn + Cầu Sinh.] Vì một quốc gia nào đó kiên quyết xả nước thải nhiễm phóng xạ ra nước biển, cộng thêm một hành tinh thần bí nào đó nổ tung, dưới màn giáp công của hai bên, Địa Cầu phải đối mặt với tai họa tấn công, bắt đầu mạt thế... Tiêu Minh Nguyệt bị người thân hại chết được trọng sinh trở về một tháng trước mạt thế. Cô xây dựng hàng phòng thủ kiên cố cho biệt thự nhà mình, thiên tai sắp giáng xuống, cực nóng, gió bão, mưa to, cực hàn, động đất, nạn sâu bệnh... Tiêu Minh Nguyệt nắm trong tay không gian thế ngoại đào viên, có tiểu viện nông thôn còn có thể trồng trọt. Ngoài kia mạt thế, lòng người sợ hãi, một cái lá rau cũng có vạn người giành nhau. Còn cô ở trong không gian bận cho heo ăn, cho heo ăn anh đào để bồi bổ sức khỏe. Kẻ thù thèm đến phát khóc, quỳ xuống cầu xin cô cho anh ta gặm sườn xào chua ngọt mà mình ăn thừa, cô trở tay ném cho Phú Quý. Muốn ăn? Nằm mơ đi!

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cho Cô Bút Đấy, Cô Viết Đi
Cho Cô Bút Đấy, Cô Viết Đi

Văn Vũ đọc được một quyển tiểu thuyết mạt thế vô hạn lưu, nữ chính là đóa bạch liên hoa trọng sinh, đọc cũng được, nam chính là tên tổng tài bá đạo, thôi thì cố đọc vậy, chẳng lẽ lại bỏ dở giữa chừng? Hễ ai chê bai tác giả, Văn Vũ liền xông vào phản bác, chỉ sợ tác giả drop truyện rồi cao chạy xa bay mất. Cho đến khi đọc đến đoạn một căn cứ cứu trợ bị dị thú san bằng, các anh chị anh hùng đến giây phút cuối cùng vẫn liều mình bảo vệ người dân sơ tán mà lần lượt ngã xuống, thế mà nữ chính vì sợ bại lộ bí mật không gian tùy thân vừa nhặt được nên giấu nhẹm đi, không chịu cứu người, thế là Văn Vũ tức điên. Cô trút cơn thịnh nộ dưới phần bình luận, kết quả là tác giả gục ngã mà rep lại cô một câu: "Bút cho cô này, có giỏi thì cô viết đi." Thế là Văn Vũ xuyên không, mang theo cả ngón tay vàng do chính tay tác giả mở ra cho cô - Hệ thống [Bút cho cô, cô viết đi]. Cô biết được chỉ cần đánh quái tích lũy điểm cống hiến là có thể sửa đổi cốt truyện, Văn Vũ không nói hai lời xông thẳng đến căn cứ cứu trợ, lao vào vòng tay của các anh hùng. Đúng như dự đoán, dị thú ập đến, nhưng lần này Văn Vũ quyết tâm phải để những con người đáng yêu này sống sót! Hoang mạc mênh mông → ruộng dưa bạt ngàn, nguyên liệu nấu ăn √ Tuyết rơi trắng xóa → bông gòn rơi lả tả, áo bông √ Muỗi hút máu → muỗi truyền máu, y tế √ ... Tác giả: "Tôi van cầu cô đấy, dừng tay đi, truyện banh chành hết rồi." Văn Vũ: "Kéo tôi dậy, tôi còn sửa được!"

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Mạt Thế, Ta Nỗ Lực Tìm Chết
Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Mạt Thế, Ta Nỗ Lực Tìm Chết

Xuyên vào tiểu thuyết mạt thế, hệ thống bảo Tống Lạc rằng vị hôn phu nam chính của cô đã bỏ rơi cô để chạy theo nữ chính bạch nguyệt quang, tiếp theo cô phải tìm họ trả thù. Tống Lạc:? Tôi chỉ muốn Go Die. Cô cắt ngón tay mình và bôi máu thây ma lên. Hệ thống:??? Nó thét chói tai và thức tỉnh dị năng hệ thủy cho cô. Đồ ăn trong nhà hết sạch, Tống Lạc nằm ườn ra: Chết đói cũng được. Hệ thống khóc: Cô đi tìm đồ ăn, tôi sẽ thức tỉnh dị năng hệ không gian cho cô! Tống Lạc miễn cưỡng đồng ý. Gặp một người bị thương nặng. Hệ thống: Aaaa đó là vai ác chung cực, mau cứu anh ta! Sau này cùng anh ta đi giết nam nữ chính. Tống Lạc dứt khoát bỏ mặc. Hệ thống sụp đổ: Cô cứu anh ta, tôi sẽ đánh thức dị năng hệ hỏa cho cô! Tống Lạc suy nghĩ một chút: Tôi muốn hệ lôi. Nhà mất điện, không thể xem tivi, hệ lôi vừa vặn có thể dùng được. Hệ thống:... ... Không biết từ lúc nào, Tống Lạc đã tập hợp đủ dị năng của tất cả các hệ. Cô: Ể? Sau đó, Tống Lạc đến căn cứ, khi kiểm tra dị năng, máy kiểm tra đã phát nổ. Cô ngáp: Máy kiểm tra này của các người nhặt từ bãi rác à? Ra ngoài làm nhiệm vụ, Tống Lạc không ngủ say thì cũng ngủ gật. Đội ngũ cố ý bỏ cô lại trong đám thây ma. Một lúc sau, cô không hề hấn gì đuổi theo: Các người đi sao không nói với tôi một tiếng. Mọi người: Mắt chữ A mồm chữ O.jpg Cô ấy quay lại bằng cách nào vậy!!! Trong lòng vai ác cảm thấy vắng lặng. Lúc đầu, anh ta nghĩ: "Chỉ có kẻ ngu mới tin vào thứ kinh tởm như tình yêu." Sau này... Anh ta bưng bát cháo tự tay nấu, dỗ dành người đang ngủ nướng trên giường: "Bảo bối, ăn hai miếng rồi ngủ tiếp." ... Một câu tóm tắt: Sinh tồn cái gì, làm cá mặn không thơm sao? Lập ý: Cùng xây dụng xã hội hài hòa

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng