Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang

Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang

Điền VănKhoa HuyễnTrinh ThámHệ ThốngDị NăngTrọng SinhLinh DịNữ CườngHài HướcHiện Đại

#NiênĐại #ThậpNiên #PháÁn #ĐiềnVăn #HệThống Rất nhiều năm sau, đối mặt với phóng viên tạp chí [TIME], Dịch Gia Di sẽ nhớ lại một buổi chiều cách đây rất lâu đó, cái ngày mà tổ trưởng tổ trọng án dẫn cô đi xem thi thể... Một khắc ấy, cô nghe được tiếng kêu rên của người chết, nhìn thấy rõ gương mặt của hung thủ, sở hữu năng lực tái hiện lại hiện trường hung án trong đầu. Từ đó về sau, Hương Giang mất đi một nữ cảnh sát văn chức nhỏ đi làm chỉ thích uống trà buôn chuyện, tan làm thì đi hẹn hò dạo phố, lại có thêm một ánh sáng của giới cảnh sát gặp án tất phá được... Tổ trưởng tổ trọng án: Sao em biết anh ta là hung thủ? Dịch Gia Di: Vì đó là một đêm mưa (lược bớt quá trình suy luận tám trăm chữ)... cho nên chân tướng chỉ có một... Cả người hung thủ chấn động, sắc mặt thay đổi, kinh hoàng sợ hãi, không còn lời gì để ứng đối, đành giơ hai tay ra, buồn bã đền tội. Trong lòng Dịch Gia Di: Xin lỗi, trước đó toàn là tôi lừa hết đấy... Có câu giải thích chính là che giấu, che giấu chính là kể chuyện xưa! Phá án giống như làm đề toán vậy, người khác cứ dựa theo điều kiện đã biết để dẫn đến kết luận thôi. Còn cô là trực tiếp biết đáp án, toàn bộ quá trình giải đề toàn dựa vào chém gió... Liều mình diễn, giả làm thám tử, lừa hung thủ... không từ mọi thủ đoạn cũng thật khó quá! Phóng viên [Minh Báo]: Giới cảnh sát Hương Giang gọi cô là “nữ Gia Cát,” nói cô đa mưu túc trí gần như là yêu nhân, cảnh sát Dịch thấy thế nào? Dịch Gia Di: Ha ha ha, tôi chỉ là một người bình thường (có siêu năng lực) mà thôi. Phóng viên: Nghe nói cánh cổng lớn nhà cảnh sát Dịch bị hai kẻ xấu hắt sơn, ngay cả đội Phi Hổ cũng đã hành động rồi. Dịch Gia Di: Ha ha ha, đó chỉ là cảnh sát chính nghĩa bảo vệ cuộc sống thường ngày của dân thường mà thôi. Phóng viên [Nhật báo Hương Giang]: Nghe nói con trai của gia đình giàu nhất Hương Giang làm ngôi sao mới nổi và... cũng đang theo đuổi cô? Xin hỏi cô ngưỡng mộ vị nào hơn? Dịch Gia Di rùng mình một cái, nghĩ đến cơn giận của vua ghen tuông cũng không dám chậm trễ, vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, nhìn thẳng vào ống kính, đáp một cách hùng hồn hữu lực: “Tất cả đều là tin đồn! Thân là cảnh sát dấn thân vào sự nghiệp chính nghĩa, trong lòng tôi chỉ có lần tìm hung thủ, bảo vệ an toàn cho dân chúng chứ không có lòng nữ nhi tình trường gì hết.” Tag: Xuyên qua thời không, ngọt văn, sảng văn, văn niên đại. Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Dịch Gia Di ┃ Vai phụ: Phương Trấn Nhạc và những người khác. Một câu tóm tắt: Ta là bảo bối của giới cảnh sát! Khắc tinh của tội ác! Lập ý: Lòng hướng về chính nghĩa, không sợ điều chi.

100000

1586 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang
Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang
Khinh Hầu

#NiênĐại #ThậpNiên #PháÁn #ĐiềnVăn #HệThống Rất nhiều năm sau, đối mặt với phóng viên tạp chí [TIME], Dịch Gia Di sẽ nhớ lại một buổi chiều cách đây rất lâu đó, cái ngày mà tổ trưởng tổ trọng án dẫn cô đi xem thi thể... Một khắc ấy, cô nghe được tiếng kêu rên của người chết, nhìn thấy rõ gương mặt của hung thủ, sở hữu năng lực tái hiện lại hiện trường hung án trong đầu. Từ đó về sau, Hương Giang mất đi một nữ cảnh sát văn chức nhỏ đi làm chỉ thích uống trà buôn chuyện, tan làm thì đi hẹn hò dạo phố, lại có thêm một ánh sáng của giới cảnh sát gặp án tất phá được... Tổ trưởng tổ trọng án: Sao em biết anh ta là hung thủ? Dịch Gia Di: Vì đó là một đêm mưa (lược bớt quá trình suy luận tám trăm chữ)... cho nên chân tướng chỉ có một... Cả người hung thủ chấn động, sắc mặt thay đổi, kinh hoàng sợ hãi, không còn lời gì để ứng đối, đành giơ hai tay ra, buồn bã đền tội. Trong lòng Dịch Gia Di: Xin lỗi, trước đó toàn là tôi lừa hết đấy... Có câu giải thích chính là che giấu, che giấu chính là kể chuyện xưa! Phá án giống như làm đề toán vậy, người khác cứ dựa theo điều kiện đã biết để dẫn đến kết luận thôi. Còn cô là trực tiếp biết đáp án, toàn bộ quá trình giải đề toàn dựa vào chém gió... Liều mình diễn, giả làm thám tử, lừa hung thủ... không từ mọi thủ đoạn cũng thật khó quá! Phóng viên [Minh Báo]: Giới cảnh sát Hương Giang gọi cô là “nữ Gia Cát,” nói cô đa mưu túc trí gần như là yêu nhân, cảnh sát Dịch thấy thế nào? Dịch Gia Di: Ha ha ha, tôi chỉ là một người bình thường (có siêu năng lực) mà thôi. Phóng viên: Nghe nói cánh cổng lớn nhà cảnh sát Dịch bị hai kẻ xấu hắt sơn, ngay cả đội Phi Hổ cũng đã hành động rồi. Dịch Gia Di: Ha ha ha, đó chỉ là cảnh sát chính nghĩa bảo vệ cuộc sống thường ngày của dân thường mà thôi. Phóng viên [Nhật báo Hương Giang]: Nghe nói con trai của gia đình giàu nhất Hương Giang làm ngôi sao mới nổi và... cũng đang theo đuổi cô? Xin hỏi cô ngưỡng mộ vị nào hơn? Dịch Gia Di rùng mình một cái, nghĩ đến cơn giận của vua ghen tuông cũng không dám chậm trễ, vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, nhìn thẳng vào ống kính, đáp một cách hùng hồn hữu lực: “Tất cả đều là tin đồn! Thân là cảnh sát dấn thân vào sự nghiệp chính nghĩa, trong lòng tôi chỉ có lần tìm hung thủ, bảo vệ an toàn cho dân chúng chứ không có lòng nữ nhi tình trường gì hết.” Tag: Xuyên qua thời không, ngọt văn, sảng văn, văn niên đại. Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Dịch Gia Di ┃ Vai phụ: Phương Trấn Nhạc và những người khác. Một câu tóm tắt: Ta là bảo bối của giới cảnh sát! Khắc tinh của tội ác! Lập ý: Lòng hướng về chính nghĩa, không sợ điều chi.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

[Không Gian] Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Trong Thiên Tai
[Không Gian] Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Trong Thiên Tai

Bão tố, mưa lớn, giá rét, nắng nóng cực đoan, mưa đá, sương mù dày đặc, đêm cực quang... đủ loại thiên tai ập đến. Vật lộn sinh tồn mười năm trong thời mạt thế, cuối cùng Du Phi Dao cũng giết chết được kẻ thù cuối cùng bằng cách đồng quy vu tận. Khi mở mắt ra lần nữa, cô đã mang theo không gian trở về một năm trước khi thảm họa ngày tận thế xảy ra. Em trai vẫn còn sống, di sản của cha mẹ để lại chưa bị nhà người chú thứ hai cướp đi, hai chú chó cô nuôi nấng nhiều năm cũng không bị ăn thịt vì cứu cô. Lần này, Du Phi Dao không đợi nhà người chú đến cướp, mà chủ động tìm đến tận cửa: "Công ty trị giá hai trăm tỷ bây giờ đang bán với giá sập sàn chỉ còn một trăm tỷ, đi qua đường qua đừng bỏ lỡ, mua là có lời". Cầm một trăm tỷ mà nhà người chú dốc hết vốn liếng gom góp được, Du Phi Dao bắt đầu hành trình mua sắm vui vẻ... Những thứ nghĩ đến hay không nghĩ đến, trên trời dưới nước, đều phải tích trữ! Dù sao thì tích trữ điên cuồng chắc chắn không sai. ... Khi thiên tai ập đến, một trăm tỷ cuối cùng cũng đã tiêu hết. Nhìn nhà người chú đang chật vật kêu cứu trong dòng nước lũ, Du Phi Dao khẽ mỉm cười, lái xuồng cao tốc lướt qua. "Chào mừng đến với ngày tận thế." Lưu ý: Tỉ lệ chống trộm 70%, thời gian 24 giờ. Truyện trọng sinh, tích trữ vật tư, bàn tay vàng rất lớn, truyện giải trí, đừng nên soi mói logic!!!Nam chính là Triệu Dực, nhưng tuyến tình cảm không nhiều.Nữ chính sẽ cứu người, nhưng không phải kiểu cứu người vô tội vạ, cô ấy tàn nhẫn, không phải thánh mẫu.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống
Thập Niên 70: Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Hệ thống , Phong thủy , Hào môn thế gia , Huyền học , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Niên đại văn Văn Án: Tần Chi sống lại, sống lại ở thời điểm mình vừa mới xuống nông thôn làm thanh niên trí thức. À, chuyện thôi. Cô đã đọc rất nhiều tiểu thuyết, biết chuyện sống lại này. Chỉ là, cô có hơi kỳ quái, tại sao mình lại sống lại? Tiểu thuyết viết, không phải đều là người có chuyện không cam lòng, oán khí ngút trời, hoặc là kiếp trước có tiếc nuối gì to lớn, mới có thể phát động ra cơ duyên sống lại sao? Còn cô? Tuy rằng người bên cạnh thường nói cuộc sống của cô trôi qua khổ cực, nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy thế, cô rất thỏa mãn. Cô ở nhà xếp ở giữa, trên có chị gái được cưng chiều, dưới có em trai được xem là gốc rễ sinh mệnh, cho nên, ánh mắt cha mẹ không ở trên người cô. Nhưng nên cho cô, cha mẹ tựa như cũng chưa từng keo kiệt? Chị và em trai nhận được tất cả tình yêu và tài sản của cha mẹ, ở trong thành phố lần lượt thay ca công việc của cha mẹ, cuộc sống trôi qua tiêu diêu tự tại. Nhưng lúc cô cần giúp đỡ, cũng, giúp một tay đúng chứ? Người yêu tuy rằng vì về thành phố mà ly hôn với cô, nhưng cũng để lại con và tiền tiết kiệm trong nhà cho cô. Đứa nhỏ gào khóc đòi ăn, tiền gửi ngân hàng, ừm, có thể mua được mấy bữa lương khô. Cô dẫn theo đứa nhỏ, còn phải xuống ruộng làm, cuộc sống còn có thể trôi qua, chỉ là mệt mỏi hơn chút. Chỉ là làm người mà, ai mà không mệt chứ. Sau khi đứa nhỏ lớn lên, phải đi học, phải vào hộ khẩu, chồng trước cũng đều hỗ trợ, người yêu của chồng trước cũng không có ý kiến. Chồng trước và vợ kế mãi chưa có con, quan hệ giữa con trai, cha và mẹ kế rất tốt. Đương nhiên, con trai cũng rất hiếu thuận với cô, còn đón cô vào thành phố dưỡng lão. Tất cả đều tốt, tại sao cô lại tái sinh chứ? Cô vẫn rất vui vẻ, cảm thấy mình sống không tệ, không cảm thấy có chỗ nào quá không cam lòng. A, hóa ra là do ngọc bài à. Ngọc bài này là do cô bỏ ra tất cả tiền tiết kiệm mua ở cửa hàng đồ cổ, muốn làm quà lần đầu tiên gặp mặt cho con dâu. Nhưng mà, cô không có cơ hội đưa ra ngoài. Lần đầu tiên gặp mặt, con trai lựa chọn đến nhà cha mình. Dưới cơ duyên xảo hợp, cô trọng sinh, còn có một hệ thống. Này, đừng nghĩ là cô già nên không biết hệ thống là gì. Cô biết thứ này, cô là một lão thái thái nhỏ thời thượng, đọc rất tiểu thuyết, kiến thức rộng rãi! Không, cô không biết, cô nhất định không đoán được tôi là hệ thống gì! —— Có một ngày, Tần Chi càng ngày càng dễ chịu nhận được thư của mẹ. Nói chị gái sắp xuất giá, bởi vì công việc trong nhà bị chị và em trai thay ca, nên đều chỉ là tiền lương thực tập, không có của hồi môn, bảo Tần Chi nghĩ biện pháp. Tần Chi nhớ rõ chuyện này, kiếp trước, cô tìm mọi cách, mượn tiền của tất cả người quen, gom góp một trăm đồng tiền gửi về nhà, để chị gái phong quang xuất giá. Sau đó, cô ăn rau dại tròn hai năm, mới trả lại hết số tiền này. Tần Chi chép miệng một cái, rau dại không ngon bằng thịt. Cô tìm nửa ngày, tìm ra ngòi bút máy đã mở xiên trước khi xuống nông thôn, chị tặng, trịnh trọng viết xuống một câu: Mẹ, con gái ăn không đủ no mặc không đủ ấm, xin mẹ gửi chút tiền cứu mạng cho con gái! Khẩn cấp! Của hồi môn không quan trọng bằng mạng sống. —— Đời này, Tần Chi cho rằng sẽ không có liên quan gì tới anh trai chồng trước, nào biết đâu, có một ngày, anh trai chồng trước thế mà lại múa đến trước mặt của cô. Anh trai chồng trước: Chi Chi, kẹp tóc này rất hợp với em, đây là anh do ăn tiêu tiết kiệm một tháng mua cho em, em đeo nó lên đầu, sẽ giống như anh vẫn luôn ở bên em, nhìn em vậy. Tần Chi:...... Xin rút! Tần Chi lễ phép từ chối lời lấy lòng của chồng trước lúc còn trẻ, cô cảm thấy lời chồng trước nói nghe có hơi dầu mỡ. Chẳng lẽ, là do lớn tuổi? Sau đó, Tần Chi biết, không phải, chỉ là vì đối phương không phải đúng người. Sau đó còn xảy ra rất nhiều chuyện, Tần Chi đều lựa chọn khác với kiếp trước. Về sau, Tần Chi sống càng ngày càng tốt, mới biết được, thì ra lựa chọn khác nhau có thể có cuộc sống khác nhau. Con người, chuyện cả đời nên làm nhất, chính là đối tốt với mình, làm ra lựa chọn có lợi cho mình. Hướng dẫn đọc: 1, Nữ chính sống lại có hệ thống. 2. Có nội dung phong thủy huyền học. 3, Văn án đại khái viết chuyện nữ chính trải qua kiếp trước, chính văn chủ yếu là sinh hoạt sau khi sống lại. 4, Nữ chính có kỳ ngộ. 5. Có nam chính. Nội dung nhãn mác: Hào môn thế gia, trọng sinh, hệ thống, chính kịch Tìm kiếm chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Tần Chi/An Chi ┃ vai phụ: Cái khác: Một câu giới thiệu vắn tắt: Trọng sinh thành thanh niên trí thức bật hack sinh hoạt Ý nghĩa: Yêu chính mình, gì cũng sẽ có

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tin Sốt Dẻo! Thiên Kim Giả Huyền Học Trở Về Hào Môn
Tin Sốt Dẻo! Thiên Kim Giả Huyền Học Trở Về Hào Môn

[Thiên Kim Thật Giả + Huyền Học Sảng Văn + Song Cường +Không Gian] Tô Tịch Vãn vốn là thiên kim giả ôm nhầm của Tô gia, sau khi thiên kim thật của Tô gia được tìm về, Tô Tịch Vãn bị Tô gia đuổi ra khỏi nhà. Sau khi rời khỏi Tô gia, trong một lần tình cờ Tô Tịch Vãn bị người Mộc gia nhìn thấy, mới phát hiện, Tô Tịch Vãn là thiên kim thật mất tích của Mộc gia – một trong tứ đại gia tộc thủ đô. Tô Tịch Vãn trở lại hào môn, nhận được cưng chiều thật sự của cha mẹ và anh trai. Mà mấy anh em họ ban đầu còn rất lạnh nhạt với cô, nhưng khi nhìn thấy cô không ngừng sử dụng huyền thuật và y thuật cứu người, cũng dần có đổi mới với cô, khiến Mộc Tịch Vãn trở thành con cưng danh xứng với thực. Sau khi trở lại hào môn Mộc Tịch Vãn hơi bận, bận rộn vẽ bùa, bận rộn cứu người, nhưng mà tất cả linh lực mà cô cố gắng kiếm được, đều không đạt được nhiều bằng cách ở bên cạnh chồng sắp cưới Dạ Mặc Diễm của cô. Từ đó về sau, mọi người không dám tin tưởng phát hiện, bên cạnh Dạ Mặc Diễm luôn lạnh lùng kiêu ngạo quái gở, vậy mà có thêm bóng dáng một người phụ nữ... Tránh hố: 1: Nữ chính biết huyền thuật, huyền thuật cũng theo nữ chính xuyên suốt toàn văn, nhưng mà trọng điểm không phải nữ chính biết huyền thuật, mà là nữ chính bị cha mẹ nuôi đuổi ra khỏi nhà. Sau khi trở lại nhà cha mẹ ruột hào môn, mượn huyền thuật vả mặt mọi người. 2: Nữ chính ở nhà cha mẹ nuôi không có được tình thân, cho nên trở lại gia đình hào môn, càng thêm coi trọng tình thân hơn một chút. Nhưng nữ chính chỉ là để ý tình thân, sẽ không mặc người ta bắt nạt.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cẩm Lý Muội Muội Ba Tuổi Rưỡi, Ta Là Đoàn Sủng Của Đại Lão Toàn Kinh Thành
Cẩm Lý Muội Muội Ba Tuổi Rưỡi, Ta Là Đoàn Sủng Của Đại Lão Toàn Kinh Thành

Tiểu Ngôn linh xuyên việt rồi. Xuyên thành Ngôn Tuệ Tuệ nữ phụ ngốc nghếch, tỷ tỷ của nữ chính thể loại tiểu thuyết ngôn tình. Cùng mẹ sinh ra, muội muội cướp vận may của mình, là ngôi sao may mắn nhỏ được cưng chiều trong kinh đô. Còn nàng, trở thành ngôi sao xui xẻo. Bị đưa đến nông thôn, ngốc nghếch cả đời, cả thôn bị diệt, cuộc đời cay đắng. Ba người ca ca trong nhà cha nuôi càng là chết không có nơi chôn cất. Sinh đôi, cùng cha mẹ nhưng số phận khác nhau. Hai tay Ngôn Tuệ Tuệ chống nạnh, lời nói của nàng ứng nghiệm, nói là thành ngay, chỉ người, người bị sét đánh. Nàng muốn viết lại số phận của tất cả mọi người! Lấy lại vận may của chính mình! Ngày nàng được đưa trở về kinh, cả kinh thành ngóng cổ trông chờ, chờ xem trò cười của nàng. Ai mà ngờ, đại ca ca đáng thương của nàng lại là tể tướng trẻ nhất trong triều đình. Nhị ca ca đã là đại tướng quân trấn giữ vương triều. Tam ca ca nắm giữ kho lương toàn thiên hạ! Bạo quân cao cao tại thượng, đang đứng lén lút ở cổng thành, chờ tiểu tổ tông của mình về nhà.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu, Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi!
Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu, Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi!

Tag: Mạt thế, Nữ cường, Sảng văn Giới thiệu: Sau khi bị một cái gạt tàn đập vào đầu, Tô Hàm đột nhiên tỉnh ngộ, biết được mình là một nữ phụ chết sớm trong một tiểu thuyết mạt thế, chết ngay từ đầu, ý nghĩa tồn tại của cô chính là để đưa bàn tay vàng cho nữ chính. May mắn thay, lần này cô không chết, bàn tay vàng còn đây, cô quyết định cố gắng sống sót trong mạt thế, nắm giữ nhân sinh của mình. Nhưng sau đó cô lại phát hiện có gì đó không ổn, hình như cô... cô không phải là người???

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Nhà họ Hoắc là đệ nhất gia tộc ở nước Hoa, người cầm quyền đã nhận nuôi một cô bé có tính tình rất kì lạ, nhưng rất đáng yêu, ban ngày thì vùi đầu mà ngủ, buổi tối thì có tinh thần phấn chấn gấp trăm lần! Mọi người đều nghĩ, đây có phải là một con cú đêm chuyển thế đầu thai không? Minh Tể Tể: Tể Tể bị lệch múi giờ, dù sao sống ở địa phủ đều là ban ngày ngủ, ban đêm mới sinh hoạt bình thường! Cha bảo mẫu: Tể Tể của nhà chúng ta muốn ngủ lúc nào cũng được! Người kế nghiệp của gia tộc tâm linh: nếu không thì đưa Tể Tể đến địa phủ một ngày để vui chơi? Tìm hiểu một chút trước khi chết? Minh Vương: hoan nghênh tiến vào thế giới của tôi! -------------------------------------------------------------- Trích đoạn: Tống Thanh yêu thương mà “ừ” một tiếng, đau lòng sờ lên cái đầu nhỏ đen nhánh của bé. "Tể Tể, về sau con ở cùng với cha Hoắc được không?" Minh Tể Tể càng mờ mịt. Cha Hoắc là ai? Bé có cha mà! Cha của bé ở địa phủ mà! Không đúng! Cha muốn bé đến nhân gian tìm loài người làm bảo mẫu nuôi dạy bé!

500000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Không Gian Độn Hóa: Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh
Không Gian Độn Hóa: Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại HE, Tình cảm, Trọng sinh, Mạt thế, Làm ruộng Văn án: Toàn bộ văn bản, mọi khu vực, quốc gia và thành phố được mô tả trong tác phẩm này là hư cấu!!!! 【Mưa lớn, lũ lụt, bão tuyết, giá rét, khô nóng, ô nhiễm, sâu bệnh, đêm trường (*), động đất...】 Ngày 1 tháng 4, tinh cầu màu xanh đột ngột xảy ra thiên tai, mưa lớn quét toàn cầu, động đất, sóng thần, núi lửa phun trào, nước biển dâng cao... Tất cả các loại thảm họa đột ngột xảy đến...Diệp Phù trùng sinh trở lại trước khi thiên tai xảy ra, kiếp này cô điên cuồng tích trữ vật tư, chỉ vì muốn cứu cái mạng nhỏ. 【Không có dị năng, không có tang thi, có nam chính, thuần thiên tai cầu sinh, không thánh mẫu. 】 (*) Đêm trường, từ gốc là 永夜 vĩnh dạ, chỉ màn đêm vô tận không có ánh sáng mặt trời.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mượn Âm Thọ
Mượn Âm Thọ

Các bạn đã từng mặc thử áo liệm để ngủ chưa? Là loại áo được cởi ra từ người chết ấy... Tôi tên là Lưu Trường Sinh, nhà ở vùng giáp ranh giữa hai tỉnh Quý Châu và Vân Nam. Ông nội từng kể, tôi được bà đỡ sinh mổ ra từ bụng mẹ... Lúc đó, nhìn thấy mẹ tôi thoi thóp, có dấu hiệu sắp sinh, ông nội vội vàng bảo bố tôi đi gọi bà đỡ trong thôn đến, nhưng vẫn không kịp. Nghe nói lúc bà đỡ đến thì mẹ tôi đã tắt thở. Một cái chết, hai sinh mạng. Nhưng nghe nói, lúc đó bà đỡ thấy bụng mẹ tôi động đậy, bèn vội vàng ghé tai vào bụng mẹ tôi một lát, rồi nhìn ông nội nói: "Đứa bé vẫn còn cứu được, nhưng nó đã là người qua âm, cứu ra e là cũng không sống được bao lâu." Ông nội tôi khi ấy mặt mày u ám, không nói gì. Còn bố tôi vẫn luôn im lặng đứng ở cửa, chỉ trầm giọng nói một câu: "Cứu!" Sau này, tôi có hỏi ông nội "người qua âm" là gì. Ông nội bảo, đó là người đã đi qua quỷ môn quan một lần rồi. Đáng lẽ tôi phải chết theo mẹ, nhưng cuối cùng bà đỡ đã mổ bụng mẹ, đưa tôi ra ngoài.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng