Thập Niên 80: Nữ Phụ Làm Tinh Thức Tỉnh, Vả Mặt Hằng Ngày

Thập Niên 80: Nữ Phụ Làm Tinh Thức Tỉnh, Vả Mặt Hằng Ngày

Đô thịTrọng SinhNữ CườngGia ĐấuĐông PhươngNữ PhụHiện Đại

Ai cũng bảo lão Vân có phúc, nhà trống trơn, nghèo đến mức rớt mồng tơi nhưng lại nuôi được hai cô con gái xinh như tiên, đặc biệt là con gái ruột Vân San, không chỉ xinh đẹp mà còn tốt bụng, miệng ngọt ngào, sưởi ấm cho mọi người xung quanh. Còn con nuôi Vân Chỉ tuy xinh đẹp hơn một chút nhưng tính tình lại rất đáng ghét, kiêu ngạo, ẻo lả, nhiều chuyện, bản thân không sống tốt thì không muốn người khác sống tốt, mọi người xung quanh đều muốn bóp chết cô ta. Ngày Vân Chỉ thức tỉnh, cả nhà bị cô ta làm cho kiệt sức, Vân San hiểu chuyện đứng ra: "Con thay em gái đi lấy chồng." "Tưởng bở ư, tại sao phải nhường người đàn ông của tôi cho cô?” Vân Chỉ nhăn nhó khuôn mặt xinh đẹp, buông sợi dây thừng treo cổ, bước xuống khỏi chiếc ghế đẩu, hừ một tiếng với Vân San: "Tôi muốn lấy chồng, không để cô cướp!" Mọi người đau đầu: Lại bắt đầu làm trò rồi. Dù sao thì cuộc hôn nhân này cũng không phải là một cuộc hôn nhân tốt, mà là gả đi để xung hỉ cho Giang Đình Chi. Giang Đình Chi, chú ruột của nam chính trong nguyên tác, có mối thù không đội trời chung với nam chính, mắc bệnh nặng nằm liệt giường quanh năm, tâm lý cũng như mắc phải căn bệnh gì đó, thất thường, ai cũng sợ. Nghe nói còn xấu vô cùng... Nhưng cũng chỉ là nghe nói, Vân Chỉ đã xem qua nguyên tác trong đầu, Giang Đình Chi đẹp trai lắm, quan trọng nhất là anh rất giàu. Gả qua đó, có tiền tiêu không hết, còn có thể tiếp tục làm trời làm đất, sao lại không làm? Chỉ là khi làm, cô phát hiện ánh mắt của nam chính và chú của hắn ta nhìn cô đều không ổn lắm. Đây không phải là phần của nữ chính sao? Là nữ phụ, Vân Chỉ không thèm: Người thông minh, không dính vào ái tình, tất cả nam nhân đều là phù du. ... Giang Đình Chi cưới một cô gái nhà quê, lại còn là một cô gái lắm chuyện, hành hạ cả nhà họ Giang gà bay chó sủa, xem đi, nhiều nhất là một tháng nữa, Giang Đình Chi sẽ bị hành hạ đến chết. Ai ngờ, Vân Chỉ có bản lĩnh lớn, có thể hành hạ người sống đến chết, cũng có thể hành hạ người chết sống lại. Một năm sau, Giang Đình Chi cùng vợ đi dạo trung tâm thương mại, tay và cổ đeo đầy túi mua sắm, người đi đường nhận ra, kinh ngạc: Không phải đồn rằng Giang Đình Chi đã tức chết rồi sao? Vân Chi đi mệt, đá đôi giày cao gót, nũng nịu ra lệnh: "Đau chân, cõng em đi..." Người đi đường: Nghe đồn Giang Đình Chi tính tình tàn nhẫn, âm trầm kỳ quái, anh ta mà biết thương hoa tiếc ngọc, tôi sẽ để anh ta đá đầu tôi như đá bóng... Giang Đình Chi không chỉ bế ngang người lên, còn đi giày da của mình cho vợ. Người đi đường: Đồn chỉ là đồn. Vân Chi nước mắt lưng tròng, nắm tay đấm vào ngực anh: "Em không muốn anh bế, muốn anh cõng em, anh có phải không yêu em nữa không?!" Người đi đường: Quả nhiên rất làm trò, hóa ra lời đồn cũng có thật. Vân Chi đủ kiểu làm trò, làm đến mức mọi người thấy như lẽ thường tình, làm đến mức mọi người thấy cô thật yếu đuối, không có anh thì chắc chắn cô không sống nổi.

100000

208 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên 80: Nữ Phụ Làm Tinh Thức Tỉnh, Vả Mặt Hằng Ngày
Thập Niên 80: Nữ Phụ Làm Tinh Thức Tỉnh, Vả Mặt Hằng Ngày
Ngũ Tử Chanh

Ai cũng bảo lão Vân có phúc, nhà trống trơn, nghèo đến mức rớt mồng tơi nhưng lại nuôi được hai cô con gái xinh như tiên, đặc biệt là con gái ruột Vân San, không chỉ xinh đẹp mà còn tốt bụng, miệng ngọt ngào, sưởi ấm cho mọi người xung quanh. Còn con nuôi Vân Chỉ tuy xinh đẹp hơn một chút nhưng tính tình lại rất đáng ghét, kiêu ngạo, ẻo lả, nhiều chuyện, bản thân không sống tốt thì không muốn người khác sống tốt, mọi người xung quanh đều muốn bóp chết cô ta. Ngày Vân Chỉ thức tỉnh, cả nhà bị cô ta làm cho kiệt sức, Vân San hiểu chuyện đứng ra: "Con thay em gái đi lấy chồng." "Tưởng bở ư, tại sao phải nhường người đàn ông của tôi cho cô?” Vân Chỉ nhăn nhó khuôn mặt xinh đẹp, buông sợi dây thừng treo cổ, bước xuống khỏi chiếc ghế đẩu, hừ một tiếng với Vân San: "Tôi muốn lấy chồng, không để cô cướp!" Mọi người đau đầu: Lại bắt đầu làm trò rồi. Dù sao thì cuộc hôn nhân này cũng không phải là một cuộc hôn nhân tốt, mà là gả đi để xung hỉ cho Giang Đình Chi. Giang Đình Chi, chú ruột của nam chính trong nguyên tác, có mối thù không đội trời chung với nam chính, mắc bệnh nặng nằm liệt giường quanh năm, tâm lý cũng như mắc phải căn bệnh gì đó, thất thường, ai cũng sợ. Nghe nói còn xấu vô cùng... Nhưng cũng chỉ là nghe nói, Vân Chỉ đã xem qua nguyên tác trong đầu, Giang Đình Chi đẹp trai lắm, quan trọng nhất là anh rất giàu. Gả qua đó, có tiền tiêu không hết, còn có thể tiếp tục làm trời làm đất, sao lại không làm? Chỉ là khi làm, cô phát hiện ánh mắt của nam chính và chú của hắn ta nhìn cô đều không ổn lắm. Đây không phải là phần của nữ chính sao? Là nữ phụ, Vân Chỉ không thèm: Người thông minh, không dính vào ái tình, tất cả nam nhân đều là phù du. ... Giang Đình Chi cưới một cô gái nhà quê, lại còn là một cô gái lắm chuyện, hành hạ cả nhà họ Giang gà bay chó sủa, xem đi, nhiều nhất là một tháng nữa, Giang Đình Chi sẽ bị hành hạ đến chết. Ai ngờ, Vân Chỉ có bản lĩnh lớn, có thể hành hạ người sống đến chết, cũng có thể hành hạ người chết sống lại. Một năm sau, Giang Đình Chi cùng vợ đi dạo trung tâm thương mại, tay và cổ đeo đầy túi mua sắm, người đi đường nhận ra, kinh ngạc: Không phải đồn rằng Giang Đình Chi đã tức chết rồi sao? Vân Chi đi mệt, đá đôi giày cao gót, nũng nịu ra lệnh: "Đau chân, cõng em đi..." Người đi đường: Nghe đồn Giang Đình Chi tính tình tàn nhẫn, âm trầm kỳ quái, anh ta mà biết thương hoa tiếc ngọc, tôi sẽ để anh ta đá đầu tôi như đá bóng... Giang Đình Chi không chỉ bế ngang người lên, còn đi giày da của mình cho vợ. Người đi đường: Đồn chỉ là đồn. Vân Chi nước mắt lưng tròng, nắm tay đấm vào ngực anh: "Em không muốn anh bế, muốn anh cõng em, anh có phải không yêu em nữa không?!" Người đi đường: Quả nhiên rất làm trò, hóa ra lời đồn cũng có thật. Vân Chi đủ kiểu làm trò, làm đến mức mọi người thấy như lẽ thường tình, làm đến mức mọi người thấy cô thật yếu đuối, không có anh thì chắc chắn cô không sống nổi.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con

Nguyên chủ xinh đẹp như hoa, có hai đứa con đáng yêu, chồng quanh năm không có ở nhà nhưng tiền lương cao có thể nuôi cô. Mẹ chồng dữ dằn đành hanh nhưng lại vui vẻ hòa nhã với cô, còn không cần cô ra đồng làm việc. Cô lại nhạy cảm và yếu ớt tự biến mình thành cái túi trút giận, chồng vừa chết thì mình cũng nghẹn chết tươi. Lâm Thù: Có em bé đáng yêu để ngắm, có tiền để ăn thịt, không có chồng gây rắc rối lại có mẹ chồng dũng mãnh bảo vệ, cuộc sống tốt đẹp này biết đi đâu mà tìm? Dứt khoát nằm yên đợi chết cho rồi, ngày nào cũng dẫn con đi trồng hoa, nấu món ngon, ăn dưa xem kịch. Người toàn thôn đều đang đợi xem trò cười của Lâm Thù, chồng của ả đàn bà diêm dúa này chết rồi, chắc chắn sẽ bị nhà chồng ngược đãi, bắt nạt đến chết cho mà xem. Mẹ chồng đanh đá: Giữ lại gà mái già của nhà các người nhé, tôi mua về bồi bổ cho con dâu thứ ba của tôi, ngày nào nó cũng vất vả quá. Thôn dân: Nhàn rỗi đi dạo mà cũng vất vả? Lâm Thù cầm cái cuốc lên định đi trồng ít rau. Chị dâu cả lập tức giành lấy: Em dâu, em mau đi nghỉ đi, chút việc này chị chỉ làm mấy phút là xong ngay! ... Người trong thôn: Hừ, đều là giả dối hết, cô ta còn trẻ chắc chắn không thủ tiết nổi đâu, đảm bảo sẽ gả cho một lão già nào đó! Ngày hôm sau, các cán bộ kết hôn lần đầu vừa trẻ tuổi vừa tuấn tú trong thành phố nháo nhào xách túi to túi nhỏ đến tận cửa cầu hôn, trông rất chân thành thâm tình: Đồng chí Lâm Thù, cô thật cần cù và dũng cảm, tôi muốn kết làm bạn đời cách mạng với cô. Lâm Thù đáp với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: Anh rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi phải thủ tiết với chồng tôi cả đời. Cánh đàn ông ưu tú tiếc nuối rời đi: Hu hu hu, cô ấy rất yêu Lục Thiệu Đường. Cha mẹ có con gái trong thôn: Hay là cô giới thiệu cho con bé nhà chúng tôi với! Người trong thôn: Cô ta có năng lực đến đâu thì đã sao? Không có chồng thương, không có chồng... Sau đó người chồng cao lớn và tuấn mỹ đó của Lâm Thù trở về, lái trên con xe Jeep lớn, mặc bộ quân trang phẳng phiu, tuổi còn trẻ mà đã vinh dự thăng chức làm tham mưu trưởng! Người trong thôn: Chuyện tốt đều bị cô ta húp hết trơn! ... Lục Thiệu Đường kết hôn được ba ngày đã phải rời nhà về bộ đội, sau năm năm trải qua thập tử nhất sinh mới có thể về nhà, vậy mà lúc đi ngang qua quán cơm lại nhìn thấy vợ mình và một người đàn ông khác... đang xem mắt? Người đàn ông: Đồng chí Lâm Thù, tôi đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi, xin hãy kết làm bạn đời cách mạng... Lâm Thù: Chắc anh nói đùa rồi, tuy rằng chồng tôi đã không còn nhưng tôi sẽ yêu anh ấy cả đời, thủ tiết cả đời vì anh ấy. Lục Thiệu Đường: ! Anh sải bước đi về phía cô nhưng cô lại... bỏ qua anh mà đi mất? Lâm Thù: Má ơi, vừa rồi có phải cô nhìn thấy hồn ma của Lục Thiệu Đường không vậy? Anh rất cao lớn, rất đẹp trai, rất dũng mãnh, rất lạnh lùng! Chắc là anh không nhận ra mình đâu... không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, chuồn là thượng sách. Sĩ quan Lục tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cao lớn lại tuấn tú phát hiện sau khi có vợ có con, vậy mà anh lại phải theo đuổi lại vợ mình từ đầu! ... Suy nghĩ không muốn người biết của Lâm Thù: Oa, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, vai rộng eo thon ngực nở! Bụng có cơ, ngực có cơ, chân lại còn dài! Mình ưng nha! Sau đó, này này này, Lục Thiệu Đường, anh là cái giống chó ngốc gì vậy, đừng có động vào tôi!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên
Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Ta vốn là khách tha hương, cũng chẳng hề có ý muốn trở thành tiên... Sau hai mươi năm tu đạo trong núi sâu, sư phụ yêu cầu Tống Du xuống núi để mở mang kiến thức về yêu ma quỷ quái, nhân tình thế thái, đi thăm thú danh sơn thắng cảnh, tiên nhân trong truyền thuyết, nói đây mới thật sự là tu hành. Thật không nghĩ tới, đi khắp đại giang nam bắc, tiên nhân lại chính là ta...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám
Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám

Quan Hạ mang theo ký ức đầu thai, cứ ngỡ mình cầm chắc kịch bản sống lại một đời, nỗ lực vươn lên. Vì thế từ khi bập bẹ tập nói, cô đã dựa vào kinh nghiệm và sở thích từ kiếp trước, cặm cụi học vẽ rồi thi vào trường mỹ thuật, cuối cùng trở thành một họa sĩ truyện tranh có chút tiếng tăm. Hai mươi lăm tuổi đã được sống cuộc sống “nghỉ hưu” trong mơ. Khi Quan Hạ đang tận hưởng những ngày tháng vui vẻ, hết vẽ vời lại đi du lịch thì bỗng một hôm, căn hộ của cô xảy ra án mạng. Cảnh sát đến gõ cửa từng nhà để thẩm vấn. Trong đầu Quan Hạ bỗng hiện lên một màn hình với dòng chữ: [Hệ thống mách lẻo đã liên kết thành công.] [Cô đang được cảnh sát thẩm vấn, cô chợt nhớ ra vào lúc 17 giờ 53 phút chiều ngày 19 tháng 4, khi về nhà, cô đã gặp một thợ sửa chữa có vẻ mặt căng thẳng ở hành lang. Trên tay áo anh ta có vài vết bẩn, cô đã tinh ý nhận ra đó có vẻ là vết máu. Cô liền quyết định sẽ khai báo với cảnh sát.] Quan Hạ: [?]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiên Phủ Trường Sinh
Tiên Phủ Trường Sinh

Câu chuyện về một tên tu sĩ của tông môn bình thường có được sự giúp đỡ của Tiên Phủ, tại tu tiên giới tàn khốc dần dần trưởng thành, lột xác cả về linh hồn và thể xác. Hắc ám tiên hiệp, người xuyên không.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Xung Hỉ, Đại Lão Huyền Học Ở Hào Môn Trảm Quỷ
Sau Khi Xung Hỉ, Đại Lão Huyền Học Ở Hào Môn Trảm Quỷ

【Huyền học + giải thoát + bắt quỷ】 Thiên chi kiêu tử Lục Trì, bởi vì tai nạn giao thông mà mù hai mắt, bại liệt toàn thân, bị tất cả mọi người chà đạp sỉ nhục, tính cách trở nên u ám. Lão tổ tông huyền học Diệp Thiến tới đền ơn, trị bệnh cho anh ta, đối xử tốt với anh ta, dành cho anh ta tất cả sự dịu dàng. Mặt anh ta trắng như giấy, u ám đáng sợ: “Cô muốn gì?” Diệp Thiến cười rạng rỡ: “Muốn anh tốt lên.” Trong tích tắc, toàn bộ cảm xúc mà người đàn ông che giấu lập tức sụp đổ. Diệp Thiến giúp anh ta xua đuổi tất cả sát khí, trả lại mệnh cách thiên tử cho anh ta. Nhưng sau khi người đàn ông này khỏi bệnh, dường như sát khí càng nặng. Khi cô thành công lui thân muốn rời đi, người đàn ông mang gương mặt đẹp trai nhợt nhạt, nắm tay của cô giằng trước ngực, lực đạo như thể muốn xuyên thấu l*иg ngực anh ta: “Em móc nó ra, tôi sẽ cho em đi.” Cô trong mắt Lục Trì: Mềm mại đáng yêu. Cô trong mắt lũ quỷ: phần tử bạo lực đáng sợ. Cô trong mắt thuộc hạ: đáng sợ. Các huyền thuật sư cảm thấy trông cô rất gà. Sau khi quen biết, đại lão kèm tôi với!

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi
Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi

Thịnh Hề Nhan trọng sinh. Kiếp trước, đến tận khi chết đi, nàng mới biết — hóa ra mình chỉ là một nhân vật trong truyện. Nhân vật nam và nữ chính trong truyện ấy chính là vị hôn phu của nàng — thế tử Vĩnh Ninh Hầu — và “chân ái” của hắn, cô gái xuyên không mang danh “bạch nguyệt quang” — vừa thanh khiết, vừa tài hoa hơn người. Còn nàng, chỉ là nữ phụ đáng thương, kẻ cản đường tình yêu trọn đời của họ. Vì muốn ở bên nhau, đôi “tình nhân chính truyện” hẹn nhau cùng nhảy hồ tự vẫn. Không ngờ, họ không chết, lại khiến Thái hậu cảm động. Thái hậu ra mặt chủ hôn, để “chân ái” và nàng cùng được gả vào phủ Vĩnh Ninh Hầu trong cùng một ngày. Nhưng Thịnh Hề Nhan còn chưa kịp nhìn mặt vị hôn phu ấy, đã “phát bệnh nặng” rồi ngã xuống. Sau một chuỗi đau khổ đầy bi lụy giữa nam và nữ chính, cuối cùng họ cũng được ở bên nhau. Còn Thịnh Hề Nhan — người vợ cả danh nghĩa — chỉ để lại vị trí cho họ, rồi “bệnh chết” trong ngôi am lạnh lẽo. Kiếp này, Thịnh Hề Nhan sống lại đúng vào ngày đôi kia định bỏ trốn nhảy hồ tuẫn tình. Trước khuôn mặt đầy “tình sâu nghĩa nặng” của vị hôn phu và ánh mắt cảm động của Thái hậu, nàng chỉ khẽ cười — rồi chọn gả cho người được cho là đã chết trận: Thế tử Trấn Bắc Vương – Sở Nguyên Thần.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

[Xuyên Nhanh] Mấy Người Bảo Tôi Trà, Tôi Liền Biểu Diễn Trà Nghệ Cao Cấp
[Xuyên Nhanh] Mấy Người Bảo Tôi Trà, Tôi Liền Biểu Diễn Trà Nghệ Cao Cấp

Bích Minh là một trà xanh kì cựu. Cô gần đây rất thích xem các loại chương trình chuyên hẹn hò, nhưng sau khi xem xong cô lại phát hiện ra một hiện tượng rất thú vị. Chỉ cần là một cô gái khá được yêu thích và không tìm thấy mặt xấu nào thì sẽ có một số người thích gọi cô ấy là "trà xanh". Thậm chí, chỉ cần không thích một cô gái, việc dùng từ "trà" để miêu tả đối phương dường như có thể xem là một cách sỉ nhục ác ý. Bất kể cô gái đó có tính cách như thế nào, dù ngây thơ và hoạt bát hay dịu dàng và lương thiện, cũng có thể rực rỡ và hào phóng, chỉ cần dùng một từ "trà" để dán nhãn cho đối phương là có thể tùy tiện mắng chửi. "Cái này cũng tính là trà xanh sao?" Bích Minh nhìn những quả chanh tinh trong khu vực bình luận đang mắng chửi cô gái xinh đẹp và tính cách tốt nhất trong chương trình là trà xanh. Cô không nhịn được cười khẩy: "Hiểu biết của họ về trà xanh vẫn là quá ít." Nếu là trà xanh thật sự, thì có thể khiến người khác khóc không ra nước mắt. Là một trà xanh chính hiệu, Bích Minh rất am hiểu nghệ thuật trà. Cho dù cô thay đàn ông như thay áo, nhưng chỉ bằng một cái ngoắc tay thì vẫn có người quay lại liếʍ láp, hơn nữa còn có thể khiến những chanh tinh kia ghen tị với cô tức đến mức không nói nên lời. Ngay khi cô đang thở dài vì điều này, một quả cầu ánh sáng tự xưng là "Hệ Thống Trà Xanh" xuất hiện... [Chúc mừng bạn đã nhìn thấu bản chất trà và triệu hồi hệ thống này.] [Ai cũng biết, trà xanh đã trở thành cách tốt nhất để bôi nhọ những cô gái quyến rũ, tính cách tốt đẹp trong xã hội ngày nay.] [Một số cô gái không đạt tiêu chuẩn những vẫn bị vu khống là trà xanh mà không có khả năng chống trả, điều này đã làm ảnh hưởng đáng kể danh tiếng của những người là trà xanh thật sự.] [Bích Minh, cô là một trà xanh kỳ cựu của thế giới này, liệu cô có muốn đến các thế giới khác để cho một số con ếch ngồi đáy giếng thiếu hiểu biết, oan uổng người tốt được chứng kiến nghệ thuật trà thực sự không?] Bích Minh khẽ cười: [Nghe có vẻ rất thú vị.] Câu chuyện viết về một trà xanh thật sự xuyên không vào những nhân vật bị vu khống là "trà xanh" để vả mặt những kẻ chua ngoa. Thế giới một xuyên thành trà xanh trong truyện trọng sinh học đường: "Kẹo sữa nhỏ mềm yếu bị nữ phụ trọng sinh vu khống là nữ trà xanh tâm cơ thì phải làm sao? Vậy thì hãy để bạn thấy trà xanh thật sự đã cướp đi nam chính mà bạn si mê mười năm như thế nào, sau đó còn huấn luyện anh ta thành một con chó dữ nhưng lại rất nghe lời." Thế giới hai xuyên thành trà xanh trong truyện xuyên sách giải trí: "Nữ diễn viên mới yếu đuối vì diễn vai phụ quá xuất sắc, đắc tội với nữ minh tinh hàng đầu và bị mua bài viết mắng chửi khắp mạng là trà xanh thì phải làm sao? Vậy thì như bạn mong muốn, giẫm lên bạn mà thượng vị." Thế giới ba xuyên thành trà xanh trong truyện ngọt ngào e-sports: "Nữ MC e-sports gợi cảm quyến rũ, vừa A vừa ngầu bị bạn trai cũ trong đội chuyên nghiệp và bạn gái hot girl của anh ta ám chỉ là trà xanh bắt cá nhiều tay thì phải làm sao? Ngay lập tức đổi nghề làm tuyển thủ và trên sân đấu đối đầu đập nát bạn, tiện thể giành chức vô địch thế giới!" Thế giới bốn xuyên thành trà xanh trong truyện hẹn hò liên hành tinh: "Đại tiểu thư phản diện trông cao quý lạnh lùng nhưng thực chất bướng bỉnh kiêu ngạo bị khán giả mắng là trà xanh hải vương, tra nữ thì phải làm sao? Vậy thì hãy làm một trà xanh thật sự mà ai cũng yêu tôi, khiến bạn hận đến chết mà không thể làm gì được."

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng