Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ Hàng

Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ Hàng

Võng DuDị GiớiHuyền huyễnKhoa HuyễnXuyên KhôngHệ ThốngNữ CườngĐông PhươngĐiền VănHiện Đại

Khoa họcVõng DuDị GiớiHuyền HuyễnKhoa HuyễnNgôn TìnhXuyên KhôngTiểu thuyếtHệ thốngTruyện SủngNữ CườngĐông PhươngĐiền VănHiện Đại

300000

970 chương

Truyện cùng tác giả

Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ Hàng
Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ Hàng
Thanh Tể

Khoa họcVõng DuDị GiớiHuyền HuyễnKhoa HuyễnNgôn TìnhXuyên KhôngTiểu thuyếtHệ thốngTruyện SủngNữ CườngĐông PhươngĐiền VănHiện Đại

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn
Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn

Đây là ký chủ thứ ba mà hệ thống số 009 tiếp quản. Trước mắt nó là một thiếu nữ, làn da trắng như tuyết, môi hồng như anh đào, mềm mại động lòng người. Nhưng hệ thống không hề dao động. Nó đã chuẩn bị đầy đủ những hình phạt nghiêm khắc nhất để buộc cô phải hoàn thành cốt truyện. Hệ thống nói: [Hiện giờ cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết cẩu huyết kiểu cũ. Năm nay cô 16 tuổi. Cô là thiên kim giả của gia đình hào môn họ Giang, từ nhỏ đã xấu xa tận xương tủy. Còn trẻ mà đã tìm mọi cách quyến rũ anh ruột nữ chính, anh họ nữ chính, bạn thân của nữ chính, thậm chí cả người mà nữ chính thầm mến. Cô muốn cướp hết mọi thứ thuộc về nữ chính. Kết cục, cô bị nhà họ Giang vạch trần thân phận, đuổi ra khỏi nhà, lang thang đầu đường xó chợ, rơi vào bóng tối và chết thảm. Cô chính là vai nữ phụ pháo hôi bị mọi người căm ghét nhất trong truyện này.] Hệ thống nhấn mạnh: [Cô có đang nghe tôi nói không?] Hệ thống: [Cô đang làm gì vậy?] Thiếu nữ đáp: "Vẽ vòng tròn." Hệ thống: [Vẽ vòng tròn làm gì?] Thiếu nữ: [Triệu hồi mà.] Tên cô là A Tích, vốn là vu nữ của một quốc gia cổ xưa. Linh hồn lạc tới nơi này, cô nghĩ ngợi một chút rồi bắt đầu triệu hồi đám Ma Vương. Có kẻ mọc cánh xương dài thượt, có kẻ từ vực sâu biển cả trồi lên, có kẻ hóa thành rồng trên đỉnh cửu trùng sơn... Sức mạnh của chúng đủ sức hủy diệt cả thế giới này. Hệ thống tái mặt: [Cô muốn làm gì? Mau dừng lại! Cô định hủy diệt thế giới này sao?] Thiếu nữ vô tội hỏi: ? Thiếu nữ: "Không phải đâu, tôi chỉ đang thiếu một người lau chân cho mình, một người bưng nước cho mình và một người kể chuyện cho tôi nghe trước khi ngủ thôi mà..." Hệ thống: [?] Dùng mấy thứ khủng khϊếp đó — không, phải gọi là Ma Vương — chỉ để lau chân, bưng nước, kể chuyện ngủ? ... Ngày đầu tiên A Tích xuyên tới, nguyên chủ vừa mới tỏ tình thất bại. Anh họ nữ chính lạnh giọng mắng cô: "Không biết xấu hổ, nhà họ Giang dạy dỗ cô kiểu gì vậy?" Theo nguyên tác, cô phải chịu nhục nhã trước mặt mọi người, sau đó nhẫn nhịn nói "không sao đâu", rồi lại càng thêm căm hận nữ chính. Nhưng A Tích nghiêng đầu: "Không ai được phép nói với tôi như vậy." Tối hôm đó, anh họ nữ chính về nhà thì bị cha mình lôi ra đánh một trận tơi bời. Ngày thứ tư A Tích xuyên tới, nam chính và phản diện đánh nhau, gục ngay bên chân cô. Theo cốt truyện, cô phải chạy tới đỡ nam chính dậy. Nhưng A Tích thẳng thừng giẫm lên mặt nam chính một cái. Hệ thống: [? Sao cô lại làm vậy?] A Tích ngơ ngác: "Hả? Nhưng Đại Hộ Pháp của tôi bảo rằng, đáng ra bọn họ phải quỳ rạp dưới chân tôi mà?" ... Khi anh họ nữ chính lên mạng bêu riếu, kể lể con nhỏ thiên kim giả kia xấu xa thế nào, chiếm tổ quạ thế nào. Thì ngoài đời A Tích đã giành luôn chức vô địch cưỡi ngựa toàn quốc, vô địch bắn cung toàn quốc... Sau lễ trao giải, đích thân ông trùm – nhà tài trợ cuộc thi là Ân Lĩnh – tiễn cô rời đi, còn ông trùm Diệp Đức Minh thì tự mình mở cửa xe cho cô... Thân phận của cô gái lập tức trở thành đề tài bí ẩn được cả mạng xã hội sục sôi bàn tán. Chuyện thường ngày của các Ma Vương cùng nhau nuôi nhóc, trưởng thành rồi yêu nhau.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa
Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa

Sau hơn một trăm năm, phù thủy Lydia cuối cùng cũng về hưu! Trở về nơi ở của mình tại thế giới loài người, cô chỉ muốn mở một tiệm tạp hóa nhỏ trong góc phố và sống những ngày tháng bình yên. Nhưng không ngờ, ngay ngày đầu tiên đã gặp chuyện! Một chú mèo con bí ẩn bị nhét vào tay cô. Thôi được, nuôi thú cưng cũng chẳng phải việc gì mới mẻ với Lydia. Vừa hay tiệm đang thiếu nhân viên, vậy thì biến chú mèo này thành người để làm việc luôn cho tiện. Thế là trong tiệm xuất hiện một "búp bê sứ" nhỏ nhắn với kiểu tóc đầu nấm và bộ vest quần yếm kỳ lạ. Ngày tháng cứ thế trôi qua, nhưng khoan đã, sao những vị khách đến mua hàng lại càng lúc càng kỳ quặc vậy? Ma cà rồng muốn mua thuốc phép để trở lại làm người? 【Hoàn thành】 Công chúa tinh linh muốn mua một cuốn sách có thể xuyên không? 【Hoàn thành】 Rồng nhỏ muốn mua một hộp nhạc cho người anh em vẫn còn nằm trong trứng? 【Hoàn thành】 Câu chuyện đời thường diễn ra trong ba tập, sau ba tập... Phù thủy Lydia không thể ngờ rằng, cậu thiếu niên mèo luôn ở bên cô lại có một ngày trưởng thành và trở thành Ma Vương khuấy đảo trời đất... Ma Vương chinh phạt khắp nơi, mở rộng lãnh thổ, khiến các chủng tộc khϊếp sợ. Cho đến một ngày, mọi người chợt nhớ ra: Có lẽ phù thủy đã nuôi lớn Ma Vương chính là người duy nhất có thể ngăn cản hắn? Vậy là khi Ma Vương đang chém gϊếŧ khắp nơi, phù thủy Lydia xuất hiện. Ma Vương lập tức ném thanh kiếm trong tay, thu lại vẻ mặt hung dữ, đứng trước mặt cô và nói: "Chỉ có em mới có thể gϊếŧ tôi." Phù thủy già mưu mô kiêu ngạo x "Thiếu niên mèo ngụy ngoan hiền" Tóm tắt: Chuyện tình của phù thủy già và thiếu niên mèo Lập ý: Làm việc thiện sẽ mang lại một cuộc đời tươi đẹp.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão
Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão

Đỉnh lưu thế hệ mới – Tiểu hoa Hàn Thư Anh bước lên xe bảo mẫu, một chân xuyên đến nhà khách 60 năm trước, có được một bàn tay vàng... Kịch bản luyến ái. Cô còn tưởng rằng có thể dựa vào gương mặt xinh đẹp ở lại một đêm trong nhà khách tồi tàn. Trong nháy mắt đã bị người thanh niên xấu xa tố cáo. Giờ phút này trên chỗ trống kịch bản cứ thế xuất hiện hàng chữ. Cảnh đầu trong kịch bản: Hàn Thư Anh xuyên qua thành đối tượng khả nghi, bị công an tạm giam nửa tháng... ... Trong sở, đồng nghiệp cúp máy: “Tiểu Giang, nhận được tố giác, trong nhà khách có vị đồng chí không có thư giới thiệu, cậu qua xem với tôi.” Giang Kiến Hứa mệt đến tê liệt: “Lừa trong đội sản xuất còn không mệt như vậy.” Nhân viên làm việc trong nhà khách kích động nói: “... Là một nữ đồng chí xinh đẹp, dáng dấp như minh tinh điện ảnh, đưa đi khai thác đá thì thật đáng tiếc.” Giang Kiến Hứa cười, khoác tay lên vai anh ta: “Tiểu Vương này, tôi nói cho cậu nghe, cậu còn trẻ, gặp qua được mấy cô gái chứ? Hôm nay để cho cậu nhớ lâu, cậu nghe qua câu này chưa? Ngựa tốt không dựa vào tiếng kêu, người đẹp không ở diện mạo, nhất là đồng chí nam, trông mặt mà bắt hình dong sẽ phải chịu thiệt trên người phụ nữ.” Sau khi nhìn thấy người. Giang Kiến Hứa: “Đồng chí, chào cô, phiền cô lấy thư giới thiệu ra, có một người à? Có đối tượng chưa?” Đồng nghiệp: ? Tiểu Vương: ? Về sau... Đại lão tương lai Giang Kiến Hứa bị trêu chọc đến không nhịn được, sợ cô mang thai ăn thiệt thòi nói: Kết hôn nhé? Vào hộ khẩu nhà anh, tiền lương và phiếu của anh, tùy em tiêu! Sau khi ăn sạch người ta, mang thai mà không biết, liêu tinh Hàn Thư Hoa: Chỉ muốn nói chuyện yêu đương, chơi bời một chút, không muốn kết hôn.

240000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận
Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận

Thẩm Nhu đưa tiễn phu quân lên kinh dự thi, hắn đỗ Trạng Nguyên nhưng lại dẫn về một người thiếp xinh đẹp. Trạng nguyên lang phu quân nói rằng người con gái kia đã có ân với hắn, mong A Nhu chấp thuận, còn người thiếp xinh đẹp kia lại nói dù xuất thân cao quý nhưng không muốn tranh giành vị trí chính thất, nguyện làm vợ lẽ hầu hạ Trạng Nguyên lang suốt đời. A Nhu hoang mang lo sợ, cuối cùng bị mẹ chồng thuyết phục, cùng mẹ chồng và chồng trở về kinh thành. Nàng lo toan việc nhà cho chồng, chứng kiến cảnh chồng và người thiếp ân ái mặn nồng, sinh con nối dõi. Còn nàng thì buồn bã u uất, chưa đến tuổi 30 đã qua đời. Sau khi chết, A Nhu mới biết mình không phải bệnh mà chết, mà là bị mẹ chồng cùng ả thiếp của chồng hạ độc. Nàng hiểu ra việc mẹ chồng đến cầu thân trước kia chẳng qua chỉ là vì muốn chiếm đoạt vận khí của nàng. Sau khi chết, A Nhu bị chôn ở phần mộ tổ tiên nhà chồng, tiếp tục dùng máu thịt của mình để bồi đắp vận khí cho cả gia tộc kẻ thù. Trong suốt mấy thập kỷ sau đó, A Nhu chứng kiến gia đình kẻ thù giàu sang quyền thế ngập trời. Nàng ngỡ rằng cuối cùng cũng được đầu thai chuyển kiếp, nào ngờ lại bước chân vào tiên giới, trở thành một y tu. Thời gian lặng lẽ trôi qua hàng trăm năm. Đến khi A Nhu dần quên đi những chuyện xưa cũ, Nàng đột nhiên quay trở lại khoảnh khắc Trạng Nguyên lang mang theo người thiếp xinh đẹp kia trở về.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thiên Lao Ba Năm, Thế Tử Ra Tù
Thiên Lao Ba Năm, Thế Tử Ra Tù

Tạ Nguy Lâu xuyên qua đến Đại Hạ hoàng triều, trở thành thế tử ăn chơi trác táng của Trấn Tây Hầu phủ. Vì lỡ nhìn trộm trưởng công chúa tắm mà bị bắt giam, còn bị từ hôn. Ba năm sau, Tạ Nguy Lâu rời khỏi thiên lao, Thiên Khải thành chấn động — kẻ ăn chơi phế vật kia đã ra tù rồi! Chỉ mới bị giam ba năm, vậy mà nhà cũng bị người ta chiếm mất? Chuyện này, sao có thể bỏ qua! Nhân sinh như vở kịch, tất cả đều xem diễn kỹ. Ban ngày, hắn là thiếu gia háo sắc nổi danh trong mắt thế nhân. Đến đêm, dưới lớp mặt nạ, sát cơ hiện hiện, ba thước Thanh Phong vấy máu tươi, ai dám bất phục — một kiếm chém đầu! Âm mưu quỷ kế, ngươi lừa ta gạt? Trước mặt hắn, đều chỉ là trò trẻ con. Giả heo ăn thịt hổ, tính toán khắp nơi. Ai dám làm càn — để ngươi chết lúc nào cũng chẳng hay. Thiên Khải thành sóng ngầm cuộn trào, nguy cơ bốn phía. Rốt cuộc ai mới là kẻ thật sự ngồi trên bàn cờ

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi
Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi

Khương Khải sống lại, trở về ba ngày trước khi thảm họa giá rét ập xuống quê hương Xuân Thành của cô. Theo đó, trong suốt một tháng ròng, toàn bộ Xuân Thành sẽ bị một thế lực vô hình phong tỏa, người bên trong không thể ra, người bên ngoài không thể vào. Một tháng sau, phong tỏa được hủy bỏ, cái lạnh thấu xương cũng kết thúc nhưng Xuân Thành đã biến thành một bãi tha ma khổng lồ, xác người la liệt, cảnh tượng vô cùng thê thảm. Chỉ có Khương Khải biết, nguyên nhân là do Xuân Thành bị một trò chơi mang tên “Chuyến Tàu Vô Tận” chọn làm phó bản. Trong một tháng đó, mười vạn người chơi được đưa đến Xuân Thành tham gia thử thách sinh tồn kéo dài một tháng. Cũng chính những người chơi này đã ra sức vơ vét tài nguyên của thành phố, tàn sát người dân bản địa, chỉ để hoàn thành nhiệm vụ và thỏa mãn thú tính của mình. Và đây mới chỉ là sự khởi đầu. Sau Xuân Thành, nhiều nơi khác trên hành tinh Xanh sẽ lần lượt trở thành phó bản, đối mặt với những thảm họa còn khủng khϊếp hơn, cùng với những người chơi cấp cao và tàn bạo hơn. Trong mắt những người chơi này, người dân bản địa chẳng khác nào đám NPC kiến cỏ. Trước thảm họa, người dân bản địa hoàn toàn không có sức chống cự. Để thay đổi tương lai tăm tối này, Khương Khải quyết định báo cáo toàn bộ sự việc về trò chơi này cho chính phủ. --- Giới lãnh đạo cấp cao của nước C nhận được một tin tức kinh hoàng: Toàn cầu sẽ dần trở thành phó bản của một trò chơi sinh tồn và phó bản đầu tiên sẽ mở ra tại Xuân Thành. Nhà nước bí mật điều động một lượng lớn vật tư chống rét vào Xuân Thành, đồng thời khẩn cấp điều động vô số binh lính tinh nhuệ, cải trang thành dân thường trà trộn vào thành phố. Ba ngày sau, mười vạn người chơi đột nhiên xuất hiện, Xuân Thành bị một thế lực vô hình phong tỏa, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài, nhiệt độ bắt đầu giảm mạnh. Bộ chỉ huy Xuân Thành thông qua hệ thống camera giám sát dày đặc trên toàn thành phố, theo dõi sát sao hành động của những người chơi hung hãn, tàn ác này, lực lượng tinh nhuệ bí mật bắt đầu hành động. “Nhiệm vụ của chúng ta là: Thứ nhất, bảo vệ người dân Xuân Thành khỏi sự tấn công của người chơi. Thứ hai, bảo vệ người dân Xuân Thành vượt qua thảm họa giá rét. Thứ ba, chiếm đoạt thân phận của người chơi, thay thế họ quay trở lại chuyến tàu vô tận, đến các phó bản khác để giành lấy cơ hội, tài nguyên, công nghệ, làm cho đất nước, hành tinh Xanh trở nên hùng mạnh, sẵn sàng đối phó với những thử thách lớn hơn sau này!”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Luyện Sai Tà Công, Pháp Tượng Thiên Địa
Luyện Sai Tà Công, Pháp Tượng Thiên Địa

Đoàn Vân xuyên đến một thế giới thần bí tràn ngập đủ loại tà dị pháp môn, không nghĩ tới hắn có thiên tư tu hành vạn người không được một. Về sau tự học thành tài, Đoàn Vân trước giờ không tàng tư, một lòng "vì dân" truyền võ thiên hạ. Ai ngờ... "Đoàn ma đầu hại ta! Hắn nói cái công pháp này thải âm bổ dương, bây giờ ta lại chỉ có thể ngồi xổm đi tiểu, ô ô..." "Bản này là ma đầu kia dạy, bây giờ ta không bị đòi mạng thì cũng giẫm phải phân, Thần Toán tiên sinh nói ta thiếu mất bảy thành khí vận." "Nhất định không được nghe Đoàn ma đầu nói! Vạn Diệu Cung tiên tử lúc đầu muốn nâng cung phi thiên, kết quả trong vòng một đêm nhập ma, biến thành yêu nữ, đây đều là tác phẩm của Đoàn lão ma!" ... Đoàn Vân rất là không hiểu, mình chỉ luyện chút võ, truyền chút công, ngẫu nhiên pháp thiên tượng địa một cái, làm sao lại trở thành một ma đầu tội lỗi chồng chất vậy? Vu oan ta quá mà! Công pháp giống nhau, tại sao ta luyện thì không có vấn đề? Là do các ngươi sai, không thể nào là do ta nha!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 80: Nữ Phụ Làm Tinh Thức Tỉnh, Vả Mặt Hằng Ngày
Thập Niên 80: Nữ Phụ Làm Tinh Thức Tỉnh, Vả Mặt Hằng Ngày

Ai cũng bảo lão Vân có phúc, nhà trống trơn, nghèo đến mức rớt mồng tơi nhưng lại nuôi được hai cô con gái xinh như tiên, đặc biệt là con gái ruột Vân San, không chỉ xinh đẹp mà còn tốt bụng, miệng ngọt ngào, sưởi ấm cho mọi người xung quanh. Còn con nuôi Vân Chỉ tuy xinh đẹp hơn một chút nhưng tính tình lại rất đáng ghét, kiêu ngạo, ẻo lả, nhiều chuyện, bản thân không sống tốt thì không muốn người khác sống tốt, mọi người xung quanh đều muốn bóp chết cô ta. Ngày Vân Chỉ thức tỉnh, cả nhà bị cô ta làm cho kiệt sức, Vân San hiểu chuyện đứng ra: "Con thay em gái đi lấy chồng." "Tưởng bở ư, tại sao phải nhường người đàn ông của tôi cho cô?” Vân Chỉ nhăn nhó khuôn mặt xinh đẹp, buông sợi dây thừng treo cổ, bước xuống khỏi chiếc ghế đẩu, hừ một tiếng với Vân San: "Tôi muốn lấy chồng, không để cô cướp!" Mọi người đau đầu: Lại bắt đầu làm trò rồi. Dù sao thì cuộc hôn nhân này cũng không phải là một cuộc hôn nhân tốt, mà là gả đi để xung hỉ cho Giang Đình Chi. Giang Đình Chi, chú ruột của nam chính trong nguyên tác, có mối thù không đội trời chung với nam chính, mắc bệnh nặng nằm liệt giường quanh năm, tâm lý cũng như mắc phải căn bệnh gì đó, thất thường, ai cũng sợ. Nghe nói còn xấu vô cùng... Nhưng cũng chỉ là nghe nói, Vân Chỉ đã xem qua nguyên tác trong đầu, Giang Đình Chi đẹp trai lắm, quan trọng nhất là anh rất giàu. Gả qua đó, có tiền tiêu không hết, còn có thể tiếp tục làm trời làm đất, sao lại không làm? Chỉ là khi làm, cô phát hiện ánh mắt của nam chính và chú của hắn ta nhìn cô đều không ổn lắm. Đây không phải là phần của nữ chính sao? Là nữ phụ, Vân Chỉ không thèm: Người thông minh, không dính vào ái tình, tất cả nam nhân đều là phù du. ... Giang Đình Chi cưới một cô gái nhà quê, lại còn là một cô gái lắm chuyện, hành hạ cả nhà họ Giang gà bay chó sủa, xem đi, nhiều nhất là một tháng nữa, Giang Đình Chi sẽ bị hành hạ đến chết. Ai ngờ, Vân Chỉ có bản lĩnh lớn, có thể hành hạ người sống đến chết, cũng có thể hành hạ người chết sống lại. Một năm sau, Giang Đình Chi cùng vợ đi dạo trung tâm thương mại, tay và cổ đeo đầy túi mua sắm, người đi đường nhận ra, kinh ngạc: Không phải đồn rằng Giang Đình Chi đã tức chết rồi sao? Vân Chi đi mệt, đá đôi giày cao gót, nũng nịu ra lệnh: "Đau chân, cõng em đi..." Người đi đường: Nghe đồn Giang Đình Chi tính tình tàn nhẫn, âm trầm kỳ quái, anh ta mà biết thương hoa tiếc ngọc, tôi sẽ để anh ta đá đầu tôi như đá bóng... Giang Đình Chi không chỉ bế ngang người lên, còn đi giày da của mình cho vợ. Người đi đường: Đồn chỉ là đồn. Vân Chi nước mắt lưng tròng, nắm tay đấm vào ngực anh: "Em không muốn anh bế, muốn anh cõng em, anh có phải không yêu em nữa không?!" Người đi đường: Quả nhiên rất làm trò, hóa ra lời đồn cũng có thật. Vân Chi đủ kiểu làm trò, làm đến mức mọi người thấy như lẽ thường tình, làm đến mức mọi người thấy cô thật yếu đuối, không có anh thì chắc chắn cô không sống nổi.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng