Thiên Kim Giả Cô Ấy Cứ Thế Mà Phát Điên

Thiên Kim Giả Cô Ấy Cứ Thế Mà Phát Điên

Ngôn TìnhĐô thịXuyên KhôngTrọng SinhHài HướcHiện Đại

Một buổi sáng trở thành giả thiên kim trong câu chuyện về giả và thật thiên kim, làm sao đây? Thì cứ mặc kệ, muốn phát điên thì phát điên thôi! Tham gia một chương trình truyền hình thực tế, Ngôn Chi Chi gặp lại thiên kim thật Ninh Duyệt. Rồi mọi người phát hiện Ngôn Chi Chi không giống như trước kia họ từng biết, cô điên rồi! Khi gặp phải khó khăn, người khác đều cố gắng vượt qua, còn cô thì nằm im tại chỗ, còn khuyên người khác nằm im cùng mình. Có người gây sự, nói nước rửa chân của Ninh Duyệt còn thơm hơn món ăn cô nấu, ngay tối hôm đó cô đi lấy nước rửa chân của Ninh Duyệt rồi đổ vào cốc nước của kẻ đó. Ngày hôm sau, khi kẻ đó uống nước, cô còn cố tình nói ra, khiến mọi người đều nhìn kẻ đó mà nôn mửa. Ngôn Chi Chi còn trợn to mắt mà tố cáo với Ninh Duyệt: “Nhìn xem, anh ta khinh bỉ nước rửa chân của cô, những lời anh ta nói hôm qua đều là lừa dối cô đó!” Mọi người: ...... Khi gặp trẻ con quấy rối, người ta đều nhẹ nhàng dỗ dành, còn cô hét lên rồi khóc cùng trẻ con, sau đó biến thành đứa trẻ đó dỗ dành cô. Những người xem trực tiếp đều ngẩn ngơ trước từng hành động của cô. 【Các người không thấy cuộc sống của Ngôn Chi Chi rất sung sướng sao? Muốn làm gì thì làm, muốn phát điên thì phát điên. Ai nói cuộc sống của giả thiên kim không tốt, chẳng phải là sướng chết được sao!】 【Thay vì tự mình chịu đựng, chi bằng phát điên làm khổ mọi người, mọi người hãy học kỹ vào!】 Đến cuối chương trình, Ngôn Chi Chi được Ninh Duyệt đích thân đưa về. Ninh Duyệt nói: “Thôi được rồi, em vẫn nên theo chị về nhà, chị sợ em ở ngoài bị người ta đánh chết mất.” Ngôn Chi Chi: ?? Chuyện gì đã xảy ra? Mình lại trở về hào môn rồi!

100000

630 chương

Truyện cùng tác giả

Thiên Kim Giả Cô Ấy Cứ Thế Mà Phát Điên
Thiên Kim Giả Cô Ấy Cứ Thế Mà Phát Điên
Ẩm Tửu Thính Vũ

Một buổi sáng trở thành giả thiên kim trong câu chuyện về giả và thật thiên kim, làm sao đây? Thì cứ mặc kệ, muốn phát điên thì phát điên thôi! Tham gia một chương trình truyền hình thực tế, Ngôn Chi Chi gặp lại thiên kim thật Ninh Duyệt. Rồi mọi người phát hiện Ngôn Chi Chi không giống như trước kia họ từng biết, cô điên rồi! Khi gặp phải khó khăn, người khác đều cố gắng vượt qua, còn cô thì nằm im tại chỗ, còn khuyên người khác nằm im cùng mình. Có người gây sự, nói nước rửa chân của Ninh Duyệt còn thơm hơn món ăn cô nấu, ngay tối hôm đó cô đi lấy nước rửa chân của Ninh Duyệt rồi đổ vào cốc nước của kẻ đó. Ngày hôm sau, khi kẻ đó uống nước, cô còn cố tình nói ra, khiến mọi người đều nhìn kẻ đó mà nôn mửa. Ngôn Chi Chi còn trợn to mắt mà tố cáo với Ninh Duyệt: “Nhìn xem, anh ta khinh bỉ nước rửa chân của cô, những lời anh ta nói hôm qua đều là lừa dối cô đó!” Mọi người: ...... Khi gặp trẻ con quấy rối, người ta đều nhẹ nhàng dỗ dành, còn cô hét lên rồi khóc cùng trẻ con, sau đó biến thành đứa trẻ đó dỗ dành cô. Những người xem trực tiếp đều ngẩn ngơ trước từng hành động của cô. 【Các người không thấy cuộc sống của Ngôn Chi Chi rất sung sướng sao? Muốn làm gì thì làm, muốn phát điên thì phát điên. Ai nói cuộc sống của giả thiên kim không tốt, chẳng phải là sướng chết được sao!】 【Thay vì tự mình chịu đựng, chi bằng phát điên làm khổ mọi người, mọi người hãy học kỹ vào!】 Đến cuối chương trình, Ngôn Chi Chi được Ninh Duyệt đích thân đưa về. Ninh Duyệt nói: “Thôi được rồi, em vẫn nên theo chị về nhà, chị sợ em ở ngoài bị người ta đánh chết mất.” Ngôn Chi Chi: ?? Chuyện gì đã xảy ra? Mình lại trở về hào môn rồi!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!
Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!

Xuyên không rồi, liên kết với một cái... Hệ thống "Huynh đệ của ta hơi nhiều, nhưng ta thật không phải người xã hội". Ừm, không sai, ta là phản diện, lại còn là một phản diện đa nhân cách. Phản diện của cái thế giới này có lẽ đã chết hết rồi, phản diện nào cũng là ta! Hệ thống bảo ta đi kết nghĩa huynh đệ, kết bái huynh đệ càng nhiều, mới có thể càng đi xa trên con đường chống lại nhân vật chính. Được thôi, chống lại thì chống lại... Thật giả thiên kim, tổng tài bá đạo? Chơi đùa à, dễ như bỡn! Ý tưởng đột nhiên xuất hiện... Hay là ta tìm nhân vật chính kết nghĩa luôn đi? Tiên Đế trọng sinh ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. Chiến thần trở về ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. ... Bắt đầu bị đào Chí Tôn Cốt ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa! Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây... Không, ta cảm thấy thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. Một đường kết nghĩa, một đường nghỉ ngơi... Ừm, Hệ thống, ta làm bug kẹt mất rồi thì phải? Hệ thống: "..." Khá khen cho ngươi trâu bò! Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhà Tôi Có Cánh Cửa Xuyên Thời Không
Nhà Tôi Có Cánh Cửa Xuyên Thời Không

Sau khi tốt nghiệp, Ôn Ninh tiếp nhận di sản của cha mẹ là một tòa nhà, mở một siêu thị nhỏ sống cuộc đời nhàn nhã. Một năm trước Tết, Ôn Ninh phát hiện trong kho hàng xuất hiện một cánh cửa lạ, thỉnh thoảng có thể kết nối với các thế giới khác. Xuyên không gian? Tích lũy tài sản? Thống trị một phương? Không cần đâu, Ôn Ninh chẳng có mấy ước vọng thế tục này, chỉ muốn tìm cách thu thập thông tin liên lạc với chiến hữu của ông nội. Sau này: Thời kỳ đói kém, chúng tôi có lương thực và kỹ thuật, đổi một ít tài nguyên nhé. Hành tinh động vật, thực phẩm chất lượng cao khắp nơi, làm người bảo vệ hành tinh thôi. Tiên giới, tín ngưỡng không đủ thì có pháp thuật gì không? Hay là thử phát triển giới giải trí. Tinh tế, cơ giáp công nghệ cao, muốn thử một bộ không? Chúng tôi chỉ cần cây xanh và văn hóa đã thất truyền. Cuộc sống nhàn rỗi của Ôn Ninh từ đây không còn nữa.

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia
Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia

Trước năm mười bảy tuổi, Tɧẩʍ ɖυ là đích nữ tướng môn, tay nắm đao sắc, tung hoành sa trường. Sau mười bảy tuổi, nàng trở thành thê tử của thị lang phủ Giang gia, thân thể yếu nhược, bệnh tật triền miên. Phụ thân và ca ca tử chiến, cả nhà Thẩm gia trung liệt, nàng mang theo tiếng xấu, gả vào Giang phủ, làm thê tử của Giang Liễm Chi. Vốn tưởng rằng hắn ta là cọng cỏ cứu mạng của nàng, nhưng ai ngờ hắn ta lại chính là lưỡi dao đoạt mệnh nàng. Từng là hổ nữ tướng môn đã từng chinh chiến sa trường, lại bị cuốn vào âm mưu thâm độc mà chết chìm ở trong hồ băng. Trọng sinh trở lại một năm trước khi phụ thân và ca ca hy sinh, nàng lẻ loi độc hành, con đường phía trước toàn là vết thương của kiếp trước. Không có ai báo thù, nàng đến báo. Không ai đòi công đạo, nàng sẽ tự đòi. Thiên đạo bất công, nàng liền che phủ thiên đạo. Gian nịnh ngăn đường, nàng liền trảm gian thần. Lật lại bản án cũ, trảm gian thần, gϊếŧ kẻ thù... nàng một đường thẳng tiến không lùi. Mỗi khi ngoảnh đầu lại, phía sau luôn có một người đứng đó, ôn hòa mà lỗi lạc. Tạ Đình Chu: "Đi làm chuyện nàng muốn làm, chớ sợ, ta cùng nàng bao phủ thiên hạ này.”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày
Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày

Đại lão mạt thế Tân Lung vất vả lắm mới nghịch chuyển thời không trở về hiện đại, còn chưa tận hưởng được bao lâu, lại bị câu nhầm hồn, đưa đến cổ đại. Vừa mở mắt ra, đã thấy mình đang ở hiện trường lưu đày. Không hoảng, trong tay nàng có không gian! Trước tiên quét sạch kho của tất cả tham quan trong kinh thành, sau đó vét luôn cả quốc khố vào không gian, lại thu dọn sạch sẽ phủ Định Quốc Công, khiến đám người đến tịch biên tài sản trợn tròn mắt, nghẹn họng không nói nên lời. Lên đường lưu đày, lo lắng sẽ bị đói ư? Nhờ vào kỹ nghệ nấu ăn cứng cựa được rèn giũa từ mạt thế, nàng chẳng ngán thứ gì. Từ thịt sói, thịt rắn, thịt lợn rừng, cá nóc, nấm dại, thịt cá sấu, hoa cỏ và rau dại, gặp gì ăn nấy, nấu gì ngon nấy, khiến cả phủ Hầu gia phải tròn mắt kinh ngạc. Đến nơi lưu đày, đại công cáo thành, Tân Lung thu dọn hành lý, chuẩn bị hòa ly. Không ngờ vị Hầu gia cao quý kia lại bắt đầu chơi trò vô lại. Tiêu Kinh Hạc: “Thư hòa ly là gì... Sao ta nghe không hiểu? Phu nhân, đột nhiên ta thấy hơi choáng váng, để ta đi ngủ trước đã, có chuyện gì ngày mai nói tiếp nhé...” Tân Lung: “...” Hầu gia, diễn xuất của ngài giả quá rồi đấy!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Tự Do Tài Chính, Họ Đã Dâng Hiến Rất Nhiều
Sau Khi Tự Do Tài Chính, Họ Đã Dâng Hiến Rất Nhiều

Thẩm Viễn một anh chàng giàu có đẹp trai. Khi nhà Thẩm Viễn phá sản, anh bị bạn gái cũ ham tiền bỏ rơi một cách tàn nhẫn. Nhưng nhờ vào điều này, anh đã có được một hệ thống cuộc sống hoàn hảo chỉ cần anh ta tiêu tiền cho những người khác giới xung quanh mình, có độ ưa thích đạt tới 60 thì anh có thể nhận lại số tiền gấp đôi. Từ đó trở đi, bằng cách sử dụng hệ thống, bạn có thể chiếm được cảm tình của những người phụ nữ xinh đẹp và kiếm được nhiều tiền và càng trở nên giàu có hơn. Thẩm Viễn bắt đầu lại một cuộc sống hạnh phúc khi khởi nghiệp và có hậu cung.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ký Ức Bị Công Chiếu, Thiết Lập Ác Nữ Sắp Sụp Đổ!
Ký Ức Bị Công Chiếu, Thiết Lập Ác Nữ Sắp Sụp Đổ!

Giang Dụ xuyên thành nữ phụ - thiên kim thật ác độc trong sách. Hệ thống nói: [Chỉ cần cô sửa lại cốt truyện chính, hoàn thành kết cục của nhân vật phản diện theo đúng kịch bản, để phản diện bị chúng bạn xa lánh, bị vạn người chửi rủa rồi chết trong nhục nhã, là có thể nhận được 100 tỷ và trở lại thế giới thật.] Vì có thể mang theo 100 tỷ trở về, Giang Dụ bước lên con đường tìm chết. Hiểu lầm? Không cần giải thích! Bị hãm hại? Càng tốt! Có chuyện xấu thì nhào vào nhận liền! Ông trời không phụ lòng người. Cuối cùng, giữa tiếng chửi rủa của hàng vạn người, cô đứng trên pháp trường, chuẩn bị nhận án tử hình. Nhưng... Ngay vào khoảnh khắc chuẩn bị xử bắn, Giang Dụ bị chọn làm vật thí nghiệm cho nghiên cứu khoa học mới nhất! Ký ức của cô sẽ bị trích xuất ra ngoài, hơn nữa còn bị công chiếu ra toàn cầu! Giang Dụ hoảng loạn. Bị xem hết ký ức rồi thì sao có thể làm ác nữ được nữa? Sao có thể bị mọi người xa lánh, bị vạn người chửi rủa? Sao có thể bị tử hình theo đúng cốt truyện đây? Quả nhiên, sau khi xem ký ức xong. Nam chính số 1 - Họa sĩ u ám, dùng dao đâm vào người mình: “Tôi từng đối xử với em như thế... Chỉ có thể làm thế này để chuộc tội.” Nam chính số 2 - Ảnh đế đang nổi, quỳ dưới mưa cả đêm chỉ mong được cô tha thứ. Nam chính số 3 – Bá tổng nhà giàu, kéo cô vào phòng, chỉ vào đống vỏ chai nói: “Dùng chúng đập vào đầu tôi đi, tới khi nào em tha thứ cho tôi mới thôi!” Khóe miệng Giang Dụ run rẩy: “Mấy người cút hết đi! Tôi chỉ muốn cầm 100 tỷ về nhà thôi!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng