Thập Niên 70: Nữ Thanh Niên Trí Thức Độc Miệng

Thập Niên 70: Nữ Thanh Niên Trí Thức Độc Miệng

Điền VănGia ĐấuHài HướcHiện ĐạiNữ CườngTrọng SinhXuyên Không

Hà Tinh Thần, một cô gái trẻ miệng lưỡi độc địa, đột nhiên biến thành một nữ thanh niên trí thức lương thiện nhút nhát, bị nữ thanh niên trí thức cùng ký túc xá chèn ép và lợi dụng rồi cô lập. Hà Tinh Thần: Miệng tôi ngứa, nắm đấm của tôi cũng rất cứng, không trả đũa cô ta thì tôi thấy không thoải mái chút nào. Cô mắng chửi nữ thanh niên trí thức đi đầu trong việc bắt nạt cô, biến cô ta thành đối tượng của PUA. Những gì tôi phải chịu đựng sẽ bắt cô trả giá gấp đôi, còn dân thôn xóm, tôi đến đây để cải tạo tầng lớp nông dân nghèo và trung lưu. Phải thanh lọc không khí của xã hội, bắt đầu từ tôi. Hoạt động của Hà Tinh Thần dữ dội như một con hổ, cô tự biến mình từ một nhân vật bên lề thành một nhà lãnh đạo tầng lớp thanh niên trí thức. Thành lập nhà máy, xây dựng thôn xóm mới, thể hiện khả năng của bản thân trước thế giới rộng lớn. Kỳ thi tuyển sinh đại học được hồi phục, tôi sẽ đưa bạn bè của mình vào đại học và cùng nhau khởi nghiệp. Mọi người: Sao trời lại tối thế? Hà Tinh Thần: Là vì tôi đang dẫn theo một đàn lợn bay trước đầu ngọn gió. Trần Tri Mặc lạnh lùng trưng ra khuôn mặt lạnh tanh, trông anh có vẻ không mấy thân thiện với người lạ, điều này khiến các nhà lãnh đạo và gia đình anh vô cùng đau đầu. Một người bạn chung của cả hai bên đã tiếp cận Hà Tinh Thần: "Cậu độc miệng còn anh ta lại khó ưa, tại sao hai người không thành một đôi nhỉ?" Hà Tinh Thần: "Tôi lấy tiền để chửi người, anh ta không đáng giá." Trần Tri Mặc sầm mặt đi đến chỗ Hà Tinh Thần: "Sao cô biết tôi không đáng giá, hay là cô thử xem."

100000

199 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên 70: Nữ Thanh Niên Trí Thức Độc Miệng
Thập Niên 70: Nữ Thanh Niên Trí Thức Độc Miệng
Lạc Thuỷ Già Nam

Hà Tinh Thần, một cô gái trẻ miệng lưỡi độc địa, đột nhiên biến thành một nữ thanh niên trí thức lương thiện nhút nhát, bị nữ thanh niên trí thức cùng ký túc xá chèn ép và lợi dụng rồi cô lập. Hà Tinh Thần: Miệng tôi ngứa, nắm đấm của tôi cũng rất cứng, không trả đũa cô ta thì tôi thấy không thoải mái chút nào. Cô mắng chửi nữ thanh niên trí thức đi đầu trong việc bắt nạt cô, biến cô ta thành đối tượng của PUA. Những gì tôi phải chịu đựng sẽ bắt cô trả giá gấp đôi, còn dân thôn xóm, tôi đến đây để cải tạo tầng lớp nông dân nghèo và trung lưu. Phải thanh lọc không khí của xã hội, bắt đầu từ tôi. Hoạt động của Hà Tinh Thần dữ dội như một con hổ, cô tự biến mình từ một nhân vật bên lề thành một nhà lãnh đạo tầng lớp thanh niên trí thức. Thành lập nhà máy, xây dựng thôn xóm mới, thể hiện khả năng của bản thân trước thế giới rộng lớn. Kỳ thi tuyển sinh đại học được hồi phục, tôi sẽ đưa bạn bè của mình vào đại học và cùng nhau khởi nghiệp. Mọi người: Sao trời lại tối thế? Hà Tinh Thần: Là vì tôi đang dẫn theo một đàn lợn bay trước đầu ngọn gió. Trần Tri Mặc lạnh lùng trưng ra khuôn mặt lạnh tanh, trông anh có vẻ không mấy thân thiện với người lạ, điều này khiến các nhà lãnh đạo và gia đình anh vô cùng đau đầu. Một người bạn chung của cả hai bên đã tiếp cận Hà Tinh Thần: "Cậu độc miệng còn anh ta lại khó ưa, tại sao hai người không thành một đôi nhỉ?" Hà Tinh Thần: "Tôi lấy tiền để chửi người, anh ta không đáng giá." Trần Tri Mặc sầm mặt đi đến chỗ Hà Tinh Thần: "Sao cô biết tôi không đáng giá, hay là cô thử xem."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Nữ Cường Nhân
Thập Niên 70: Nữ Cường Nhân
Lạc Thuỷ Già Nam

Nữ cường nhân Dương Quân Tô xuyên đến nông trường Đại Thắng Lợi thập niên 70, tình huống mà cô gặp phải đó là: Cha mẹ trọng nam khinh nữ, cha chỉ lo cho bản thân, mặc kệ gia đình, mẹ thì thích chèn ép con gái. Công việc cũng bị người thay thế, mẹ chồng chị cả đến cửa nhà mắng chửi. Dương Quân Tô: Con người tôi chưa bao giờ kén ăn, nhưng chưa bao giờ ăn thiệt thòi. Thể trọng 100 cân, năng lực phản kích 200 cân. Hôm nay tôi sẽ dạy cho mấy người cách làm người. Cô tiến hành dạy cho các cực phẩm lớp tư tưởng, phẩm đức, ngữ văn: Ông nội, ông nói con gái không có năng lực, vậy ông đã 70 rồi sao không thấy ông phát huy năng lực của mình, ông muốn giữ lại đến khi xuống mồ rồi phục sinh sống lại à? Mẹ, mẹ nói con là đồ vong ân bội nghĩa, dê con còn biết ơn bú quỳ, mẹ phải tin tưởng khoa khọc nha, dê con bú quỳ là bởi vì nó không đứng được. Lừa cha: Đoán mệnh nói con tiền đồ vô lượng, là người làm nên chuyện lớn. Các đồng nghiệp, tôi là tới làm việc chứ không phải tới kết bạn, các người muốn xa lánh tôi, vậy thì đúng lúc tôi đỡ phải lãng phí thời gian hòa hợp với tập thể. Một loạt hành động của Dương Quân Tô mạnh như hổ, bảo vệ công việc, chế phục nhà chồng chị cả, chinh phục một đám đồng bọn, thăng cấp lên làm chị Dương, lại từ trưởng khoa lên thẳng tới Tổng tràng trường, từng bước thăng chức, nghịch tập một cách hoàn mỹ. Đám cực phẩm vô cùng hối hận, thi nhau cầu hòa. Sự nghiệp được mùa, tình yêu cũng phải có. Lãnh đạo để cô đi xem mắt, vừa xem mắt một cái liền đánh bay đối tượng hẹn hò. Đảo mắt coi trọng tiểu thịt tươi hiền huệ ở nhà, gừng càng già càng cay, thịt thì phải non mới ngon. Cô đã phải làm công việc phức tạp thì yêu đương phải nên đơn giản thôi. Sau khi kết hôn, cả nhà cha mẹ chồng cưng chiều cô lên tận trời. Cô chuyên tâm dốc sức gầy dựng sự nghiệp, tiếp tục thăng chức. Lúc nhàn rồi, cô mở miệng trấn an cả nhà: Chồng ơi, anh vất vả rồi. Cha mẹ, mọi người vất vả rồi, không có mọi người con phải làm sao đây? Ngày cô công thành danh toại, cô nói với truyền thông: “Sau lưng mỗi một người phụ nữ thành công đều có một người đàn ông yên lặng ủng hộ cô ấy. Tôi có thể có ngày hôm nay, đều là dựa vào chồng và cha mẹ chồng ủng hộ. Công việc đúng là rất vất vả, phụ nữ thời đại mới chúng ta phải dũng cảm gánh vác vất vả và trách nhiệm, tạo dựng ra một mảnh đất trời cho đàn ông.”

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Mang Bốn Con Trai Phấn Đấu Thành Cáo Mệnh Phu Nhân
Mang Bốn Con Trai Phấn Đấu Thành Cáo Mệnh Phu Nhân

Lâm Vân Thư xuyên không đến cổ đại, trở thành một quả phụ có tới bốn người con trai. Nhưng mà... Con cả thì thật thà, chăm chỉ và lương thiện, lại rất hiếu thuận với nương; con thứ hai thì thông minh, khéo léo, có tài kiếm tiền nuôi cả gia đình; con thứ ba thì khỏe mạnh, cường tráng, võ công cao cường; còn con út thì thật không ngờ lại cho nàng trở thành một cáo mệnh phu nhân?! Lâm Vân Thư thốt lên: "Thật là may mắn!" P/s: Truyện có nam chính.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau
Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Khương Hành xuyên không đến Tu Tiên giới đã mấy trăm năm. Ngay lúc đột phá lôi kiếp, một sự cố bất ngờ xảy ra, hất cô văng thẳng về thế giới cũ. Khi đó, cô vẫn là một nhân viên văn phòng bán mạng làm việc, tăng ca đến mức đột tử phải nhập viện. Khương Hành thẳng thừng "nằm ngửa", từ chức rồi về quê! Trồng ít rau, cấy ít lúa, nuôi thêm gà vịt, thầu một cái ao thả cá... hay là nuôi thêm cả ong mật nhỉ? Sản vật làm ra nhiều quá thì cứ mang đi bán. Tại phiên chợ quê, người qua đường thấy cải xà lách năm đồng một cây, cá diếc năm mươi đồng một cân, mật ong năm nghìn một cân thì cười khẩy: "Bán hay ăn cướp thế!" Nhưng nếm thử rồi, ai nấy đều nhao nhao: "Bà chủ ơi, làm ơn cướp tiền của tôi đi! Hàng ít quá, chưa đến lượt tôi đã hết sạch rồi!!!" Ban đầu, Khương Hành chỉ định về quê tự cung tự cấp, tránh xa những thực phẩm chứa đầy hóa chất độc hại. Ai ngờ, quy mô cứ thế mà lớn dần... Chẳng bao lâu sau, một thành phố nhỏ vô danh bỗng nổi như cồn trên mạng. Nghe đồn, rau củ ở đó ngọt lành tươi mát, thịt gia cầm mềm thơm đậm vị, tôm cá nước ngọt còn tươi ngon hơn cả hải sản! Cư dân mạng hùng hồn tuyên bố: [Muốn lừa chúng tôi đi du lịch thì nói thẳng đi!] [Haha, đố tôi tin đấy?!] [Không thể nào? Có nghe nói ở đó có khu nông nghiệp nào đâu? Ồ, lại chiêu trò hút khách du lịch à? Dạo này ngành du lịch ế ẩm lắm hay sao?] --- Về sau: Hội sinh viên "đặc nhiệm" lao lên núi như bay, mặc kệ đôi chân rã rời vẫn gào thét: "Đỡ tôi dậy, tôi vẫn còn bò được! Trái cây ngon trên núi nhiều như vậy, phải nếm thử hết chứ!" Một blogger ẩm thực nhìn những nguyên liệu tươi ngon mơn mởn trước mặt mà rưng rưng nước mắt: "Tôi là blogger review đồ ăn chứ có phải blogger dạy nấu ăn đâu! Thôi được, nấu thì nấu! Tôi học!" Một đại gia sành ăn rút thẳng tấm séc: "Sửa đường! Tôi bao trọn gói con đường này! Chỉ cần bà chủ bán thêm nguyên liệu cho tôi là được!" Khương Hành: [Toát mồ hôi lạnh.jpg]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu
Thập Niên 70: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Cố Minh Đông ở mạt thế xuyên thành cực phẩm niên đại văn. Vào nạn đói, nguyên chủ mất đi hai đứa con trai, ba đứa em trai em gái vì chết đói. Chính anh bị tàn phế đôi chân, trở thành bàn đạp của nam nữ chính về thành phố. Cố Minh Đông nhìn một đàn anh em hồ lô: Một, hai... Hô ~ cũng còn chưa chết! Em trai hai một người nhiệt tình hăng hái luôn hướng về mặt trời; Em gái ba lòng tràn đầy ý chí muốn vào thành phố; Em gái tư mềm mại đáng yêu, ai cũng có thể bắt nạt; Trừ hai đứa con trai sinh đôi chỉ biết ăn chẳng màn tình cảm. Lại xem xét, Cố Minh Đông vui vẻ. Non xanh nước biếc, lợn rừng gà rừng béo ú, đây mà là nạn đói? Lau nước miếng, thân thể này có thể làm được, không phải chỉ là nuôi trẻ con thôi sao, làm được hết! ++ Sau khi nằm hưởng, điều phiền não duy nhất là, trong nhà quá nhiều trẻ con: Em trai thứ hai là nam chính truyện sảng văn: Đầu óc anh cả lợi hại hơn em Em gái ba trong truyện niên đại phất nhanh: Anh cả kiếm tiền lợi hại hơn em Em gái tư truyện ngọt sủng: Anh cả học giỏi hơn em Hai đứa con trai sinh đôi: Cha con tốt nhất thế giới

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám
Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám

Quan Hạ mang theo ký ức đầu thai, cứ ngỡ mình cầm chắc kịch bản sống lại một đời, nỗ lực vươn lên. Vì thế từ khi bập bẹ tập nói, cô đã dựa vào kinh nghiệm và sở thích từ kiếp trước, cặm cụi học vẽ rồi thi vào trường mỹ thuật, cuối cùng trở thành một họa sĩ truyện tranh có chút tiếng tăm. Hai mươi lăm tuổi đã được sống cuộc sống “nghỉ hưu” trong mơ. Khi Quan Hạ đang tận hưởng những ngày tháng vui vẻ, hết vẽ vời lại đi du lịch thì bỗng một hôm, căn hộ của cô xảy ra án mạng. Cảnh sát đến gõ cửa từng nhà để thẩm vấn. Trong đầu Quan Hạ bỗng hiện lên một màn hình với dòng chữ: [Hệ thống mách lẻo đã liên kết thành công.] [Cô đang được cảnh sát thẩm vấn, cô chợt nhớ ra vào lúc 17 giờ 53 phút chiều ngày 19 tháng 4, khi về nhà, cô đã gặp một thợ sửa chữa có vẻ mặt căng thẳng ở hành lang. Trên tay áo anh ta có vài vết bẩn, cô đã tinh ý nhận ra đó có vẻ là vết máu. Cô liền quyết định sẽ khai báo với cảnh sát.] Quan Hạ: [?]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận
Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận

Thẩm Nhu đưa tiễn phu quân lên kinh dự thi, hắn đỗ Trạng Nguyên nhưng lại dẫn về một người thiếp xinh đẹp. Trạng nguyên lang phu quân nói rằng người con gái kia đã có ân với hắn, mong A Nhu chấp thuận, còn người thiếp xinh đẹp kia lại nói dù xuất thân cao quý nhưng không muốn tranh giành vị trí chính thất, nguyện làm vợ lẽ hầu hạ Trạng Nguyên lang suốt đời. A Nhu hoang mang lo sợ, cuối cùng bị mẹ chồng thuyết phục, cùng mẹ chồng và chồng trở về kinh thành. Nàng lo toan việc nhà cho chồng, chứng kiến cảnh chồng và người thiếp ân ái mặn nồng, sinh con nối dõi. Còn nàng thì buồn bã u uất, chưa đến tuổi 30 đã qua đời. Sau khi chết, A Nhu mới biết mình không phải bệnh mà chết, mà là bị mẹ chồng cùng ả thiếp của chồng hạ độc. Nàng hiểu ra việc mẹ chồng đến cầu thân trước kia chẳng qua chỉ là vì muốn chiếm đoạt vận khí của nàng. Sau khi chết, A Nhu bị chôn ở phần mộ tổ tiên nhà chồng, tiếp tục dùng máu thịt của mình để bồi đắp vận khí cho cả gia tộc kẻ thù. Trong suốt mấy thập kỷ sau đó, A Nhu chứng kiến gia đình kẻ thù giàu sang quyền thế ngập trời. Nàng ngỡ rằng cuối cùng cũng được đầu thai chuyển kiếp, nào ngờ lại bước chân vào tiên giới, trở thành một y tu. Thời gian lặng lẽ trôi qua hàng trăm năm. Đến khi A Nhu dần quên đi những chuyện xưa cũ, Nàng đột nhiên quay trở lại khoảnh khắc Trạng Nguyên lang mang theo người thiếp xinh đẹp kia trở về.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mạt Thế: Ta Làm Ruộng Cứu Vớt Thế Giới
Mạt Thế: Ta Làm Ruộng Cứu Vớt Thế Giới

Năm thứ mười của thời kỳ mạt thế, từng đàn tang thi hung hãn xé toạc phòng tuyến, tràn vào căn cứ an toàn cuối cùng. Nền văn minh nhân loại chính thức sụp đổ. Sống lại vào thời điểm một tháng trước ngày tận thế, Chu Văn Văn lập tức kích hoạt không gian dị năng của mình. Bên trong không gian là một thế giới khác: thác nước linh thiêng cao ngất đổ xuống từ vách núi ba nghìn thước, rừng cây dị năng xanh tốt trải dài hàng trăm dặm, đất đai màu mỡ tựa chốn Bồng Lai rộng hàng vạn mẫu, cùng với đó là hàng ngàn khoảnh ao hồ nuôi đầy cá tôm. Lần này, cô quyết tâm phải cứu lấy thế giới, bắt đầu bằng việc công khai thông tin về thảm họa tận thế sắp xảy ra. Từ đó, những câu chuyện khó tin bắt đầu lan truyền: Một vị lãnh đạo cấp cao từng kể lại: “Có một ngày, một tờ giấy lạ bất ngờ rơi trúng mặt tôi, trên đó viết rằng... thế giới sắp đến hồi kết.” Các chỉ huy căn cứ thì tấm tắc: “Bỏ ra một vạn tinh hạch để đổi lấy một mẫu vườn cây ăn quả được thúc đẩy sinh trưởng thần tốc, thật sự quá hời!” Những người sống sót từng trải qua cơn đói khát cùng cực thì truyền tai nhau: “Kiểu trả thù tàn nhẫn nhất mà chúng tôi từng thấy, chính là bị người ta dùng những quả nho to như nắm đấm ném vào mặt!” Ngay cả bác bảo vệ già ở một căn cứ cũng tự hào khoe: “Thấy bụi cỏ nhỏ xíu bên cạnh tôi không? Nghe nói chỉ huy đã phải bỏ ra cả trăm triệu tinh hạch mới có được nó đấy!” Và đâu đó, một Tang Thi Hoàng từng là nỗi khϊếp sợ của nhân loại, sau khi sống lại cũng thầm thì: “Đời này, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.” Giữa lúc Chu Văn Văn đang thắng lớn, thu hoạch tinh hạch đến mỏi tay, cô muộn màng nhận ra một điều kỳ lạ: Đám tang thi ở kiếp này, vốn dĩ phải hung hãn nhe nanh múa vuốt, sao lại dần trở nên... kỳ quái và có chút đáng yêu thế nhỉ?

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng
Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng

Từ khi sinh ra, Khương Tự đã có làn da trắng nõn, vẻ ngoài xinh đẹp. Nhưng ai ngờ là chỉ mới ngủ có một giấc, cô đã xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết niên đại, trở thành cô tiểu thư của một gia đình tư bản nổi tiếng ở Thượng Hải luôn rồi. Trong nguyên tác, nguyên thân chê bai vị hôn phu quân nhân của mình là quá ít nói, quá khô khan. Không chỉ vậy, cô ấy còn lo lắng điều kiện sống trên đảo không tốt, cho nên cứ chần chừ mà không muốn thực hiện hôn ước với người đó. Thế nhưng cô ấy lại không biết rằng - sau khi phong ba bão táp ập đến, lão cha cặn bã và mẹ kế của cô ấy đã lừa cô ấy xuống nông thôn trước, để rồi sau đó bọn họ mang theo hết gia sản trăm năm của nhà họ Khương mà chạy trốn đến tận Hương Cảng. Đáng thương thay, cô ấy một thân một mình chịu khổ ở nông thôn, chỉ trong vòng chưa đầy hai năm mà sức khỏe đã suy sút đi nhiều. Thế nhưng, một người đã biết rõ nội dung cốt truyện như Khương Tự thì làm sao có thể chấp nhận chịu khổ được? Điều đó là không thể! Bọn họ muốn lừa cô xuống nông thôn đúng không? Được thôi! Khương Tự tương kế tựu kế, cuối cùng đưa cả đám người vô ơn này đến Tây Nam hết. Gia sản bạc triệu không có chỗ để? Không cần lo lắng! Khương Tự lấy máu nhận thân, sau khi mở ra không gian tổ truyền thì cô bỏ hết vàng bạc châu báu, khế đất, đồ cổ và tranh chữ vào trong không gian. Tóm lại là không hề để lại chút gì cho bọn họ cả, cho dù chỉ là một cọng lông gà đi chăng nữa! Tiểu thư thuộc gia đình tư bản thì không có chỗ nào để đi ư? Làm gì có! Khương Tự gửi một bức điện báo đến đảo xa... Chỉ là, cô vốn đã chuẩn bị tinh thần để trải qua những ngày tháng sống gian khổ, giản dị, nhưng rồi cô lại phát hiện – cuộc sống nơi hải đảo hình như cũng không hề cực khổ như trong tưởng tượng của cô. Anh chồng quân nhân của cô quả thực là cực kỳ “giỏi việc nước, đảm việc nhà” luôn. Không chỉ vậy, gia đình bên chồng cũng rất yêu thương cô nữa. Cuộc sống cứ như vậy mà trôi qua, quả thực là còn ngọt hơn cả mật ong ấy chứ!CP: Sĩ quan chồng nuôi từ bé thể lực siêu phàm và Tiểu thư nhà tư bản xinh đẹp rạng ngời.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nữ Vương Thét Chói Tai
Nữ Vương Thét Chói Tai

Truyện kinh dị nhưng người nhát gan cũng có thể ăn được! Chúc Ương biết ngày mai mình sẽ chết trong tay một ma nữ, ngay đêm đó mua một đêm say cuồng hoan. Hôm sau tỉnh lại, đầu óc choáng váng vì say, trong nhà hỗn loạn, trên TV còn có một con ma nữ mới chui được một nửa ra ngoài. Con ma nữ đã chết! Đám bạn cây khế liên tục kết án cô độc ác hành hạ ma nữ đến chết như thế nào. Chúc Ương: Tôi không phải! Tôi không có! Đừng nói linh tinh! Tôi yếu đuối nhát gan như một đóa hoa nhỏ bé, khi sợ hãi chỉ biết khóc thét thôi. Ma nữ tưởng rằng sẽ dễ dàng giết chết được đũy kia tỏ vẻ có lời muốn nói. Đôi lời của Dã Linh: Mị và một người bạn khác hợp tác làm bộ này, vì vã chị nữ chính quá =))) Cả hai đều không có nhiều kinh nghiệm trong việc làm truyện tranh, có gì sai sót mong mọi người góp ý, cảm ơn rất nhiều!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng