Thập Niên 80: Đại Vương Hải Sản

Thập Niên 80: Đại Vương Hải Sản

Điền VănẨm ThựcCận ĐạiGia ĐấuHài HướcNữ Cường

Sau khi chồng gặp chuyện không may, Lưu Tú Hồng một mình dẫn theo hai đứa nhỏ trải qua cuộc sống vất vả, không chỉ bị nhà chồng chỉ trích, còn thường bị vận mệnh trêu đùa ác ý. Mãi cho đến khi cô có được một cái lưới bắt cá thần kỳ. 1: Truyện niên đại, chuyện nhà, mình không làm ruộng thì mình bắt cá. Nội dung chính: Mỹ thực, sảng văn, cuộc sống phố phường. Nhân vật chính: Lưu Tú Hồng. Một câu giới thiệu ngắn gọn: Một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới. Phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời.

100000

233 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên 80: Đại Vương Hải Sản
Thập Niên 80: Đại Vương Hải Sản
Hàn Tiểu Kỳ

Sau khi chồng gặp chuyện không may, Lưu Tú Hồng một mình dẫn theo hai đứa nhỏ trải qua cuộc sống vất vả, không chỉ bị nhà chồng chỉ trích, còn thường bị vận mệnh trêu đùa ác ý. Mãi cho đến khi cô có được một cái lưới bắt cá thần kỳ. 1: Truyện niên đại, chuyện nhà, mình không làm ruộng thì mình bắt cá. Nội dung chính: Mỹ thực, sảng văn, cuộc sống phố phường. Nhân vật chính: Lưu Tú Hồng. Một câu giới thiệu ngắn gọn: Một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới. Phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Nuông Chiều
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Nuông Chiều

Đại tiểu thư kiều khí Lâm Đường Đường xuyên vào một quyển niên đại văn, may mắn được trói định vào một hệ thống dùng cảm xúc để giao dịch. Tuy rằng có thể tùy tiện mua vật tư, nhưng lập tức liền phát hiện bản thân mình là một pháo hôi sắp hết xuất diễn! Vì tránh cho bản thân tuổi xuân chết sớm, lâm đường đường liền theo dõi một tháo hán cường tráng nhất trong thôn. Tháo hán có người ba bị què chân, 3 đứa em trai kéo chân sau, cả một nhà đều dựa vào tháo hán mà sống. Đã hơn hai mươi tuổi mà còn chưa cưới được vợ, bởi vì ai cũng sợ gả qua, vừa phải làm vợ vừa phải làm mẹ. Cho nên khi lâm đường đường dáng người nóng bỏng, gương mặt kiều diễm tuyên bố phải gả cho tháo hán, tất cả mọi người đều nổ tung. Lâm Đường Đường lớn lên sống không hề yên phận, còn ham ăn biếng làm, ngay cả bản thân mình chiếu cố còn không xong. Càng miễn bàn đến phải chiếu cố cả một nhà già trẻ lớn bé, người trong thôn đều nói cô gả qua không đến nửa tháng thì liền sẽ bỏ chạy. Hơn nữa tháo hán nay thân thể cả người cường tráng như trâu, nhưng tính cách lại u ám nặng nề, bị đánh ba gậy cũng không kêu ra một tiếng, vừa thấy thì liền biết không phải là người biết thương vợ. Tất cả mọi người đều không tin hai người họ có thể thành. Nhưng mà, tháo hán âm u nặng nề không chỉ nở hoa, mà anh còn đem vợ mình nâng niu ở trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Sống ngày càng tốt, một bước vào thành hai bước thì lên thủ đô, cuối cùng còn bước lên TV trở thành người thắng nhân sinh.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con

Nguyên chủ xinh đẹp như hoa, có hai đứa con đáng yêu, chồng quanh năm không có ở nhà nhưng tiền lương cao có thể nuôi cô. Mẹ chồng dữ dằn đành hanh nhưng lại vui vẻ hòa nhã với cô, còn không cần cô ra đồng làm việc. Cô lại nhạy cảm và yếu ớt tự biến mình thành cái túi trút giận, chồng vừa chết thì mình cũng nghẹn chết tươi. Lâm Thù: Có em bé đáng yêu để ngắm, có tiền để ăn thịt, không có chồng gây rắc rối lại có mẹ chồng dũng mãnh bảo vệ, cuộc sống tốt đẹp này biết đi đâu mà tìm? Dứt khoát nằm yên đợi chết cho rồi, ngày nào cũng dẫn con đi trồng hoa, nấu món ngon, ăn dưa xem kịch. Người toàn thôn đều đang đợi xem trò cười của Lâm Thù, chồng của ả đàn bà diêm dúa này chết rồi, chắc chắn sẽ bị nhà chồng ngược đãi, bắt nạt đến chết cho mà xem. Mẹ chồng đanh đá: Giữ lại gà mái già của nhà các người nhé, tôi mua về bồi bổ cho con dâu thứ ba của tôi, ngày nào nó cũng vất vả quá. Thôn dân: Nhàn rỗi đi dạo mà cũng vất vả? Lâm Thù cầm cái cuốc lên định đi trồng ít rau. Chị dâu cả lập tức giành lấy: Em dâu, em mau đi nghỉ đi, chút việc này chị chỉ làm mấy phút là xong ngay! ... Người trong thôn: Hừ, đều là giả dối hết, cô ta còn trẻ chắc chắn không thủ tiết nổi đâu, đảm bảo sẽ gả cho một lão già nào đó! Ngày hôm sau, các cán bộ kết hôn lần đầu vừa trẻ tuổi vừa tuấn tú trong thành phố nháo nhào xách túi to túi nhỏ đến tận cửa cầu hôn, trông rất chân thành thâm tình: Đồng chí Lâm Thù, cô thật cần cù và dũng cảm, tôi muốn kết làm bạn đời cách mạng với cô. Lâm Thù đáp với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: Anh rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi phải thủ tiết với chồng tôi cả đời. Cánh đàn ông ưu tú tiếc nuối rời đi: Hu hu hu, cô ấy rất yêu Lục Thiệu Đường. Cha mẹ có con gái trong thôn: Hay là cô giới thiệu cho con bé nhà chúng tôi với! Người trong thôn: Cô ta có năng lực đến đâu thì đã sao? Không có chồng thương, không có chồng... Sau đó người chồng cao lớn và tuấn mỹ đó của Lâm Thù trở về, lái trên con xe Jeep lớn, mặc bộ quân trang phẳng phiu, tuổi còn trẻ mà đã vinh dự thăng chức làm tham mưu trưởng! Người trong thôn: Chuyện tốt đều bị cô ta húp hết trơn! ... Lục Thiệu Đường kết hôn được ba ngày đã phải rời nhà về bộ đội, sau năm năm trải qua thập tử nhất sinh mới có thể về nhà, vậy mà lúc đi ngang qua quán cơm lại nhìn thấy vợ mình và một người đàn ông khác... đang xem mắt? Người đàn ông: Đồng chí Lâm Thù, tôi đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi, xin hãy kết làm bạn đời cách mạng... Lâm Thù: Chắc anh nói đùa rồi, tuy rằng chồng tôi đã không còn nhưng tôi sẽ yêu anh ấy cả đời, thủ tiết cả đời vì anh ấy. Lục Thiệu Đường: ! Anh sải bước đi về phía cô nhưng cô lại... bỏ qua anh mà đi mất? Lâm Thù: Má ơi, vừa rồi có phải cô nhìn thấy hồn ma của Lục Thiệu Đường không vậy? Anh rất cao lớn, rất đẹp trai, rất dũng mãnh, rất lạnh lùng! Chắc là anh không nhận ra mình đâu... không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, chuồn là thượng sách. Sĩ quan Lục tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cao lớn lại tuấn tú phát hiện sau khi có vợ có con, vậy mà anh lại phải theo đuổi lại vợ mình từ đầu! ... Suy nghĩ không muốn người biết của Lâm Thù: Oa, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, vai rộng eo thon ngực nở! Bụng có cơ, ngực có cơ, chân lại còn dài! Mình ưng nha! Sau đó, này này này, Lục Thiệu Đường, anh là cái giống chó ngốc gì vậy, đừng có động vào tôi!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau
Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Khương Hành xuyên không đến Tu Tiên giới đã mấy trăm năm. Ngay lúc đột phá lôi kiếp, một sự cố bất ngờ xảy ra, hất cô văng thẳng về thế giới cũ. Khi đó, cô vẫn là một nhân viên văn phòng bán mạng làm việc, tăng ca đến mức đột tử phải nhập viện. Khương Hành thẳng thừng "nằm ngửa", từ chức rồi về quê! Trồng ít rau, cấy ít lúa, nuôi thêm gà vịt, thầu một cái ao thả cá... hay là nuôi thêm cả ong mật nhỉ? Sản vật làm ra nhiều quá thì cứ mang đi bán. Tại phiên chợ quê, người qua đường thấy cải xà lách năm đồng một cây, cá diếc năm mươi đồng một cân, mật ong năm nghìn một cân thì cười khẩy: "Bán hay ăn cướp thế!" Nhưng nếm thử rồi, ai nấy đều nhao nhao: "Bà chủ ơi, làm ơn cướp tiền của tôi đi! Hàng ít quá, chưa đến lượt tôi đã hết sạch rồi!!!" Ban đầu, Khương Hành chỉ định về quê tự cung tự cấp, tránh xa những thực phẩm chứa đầy hóa chất độc hại. Ai ngờ, quy mô cứ thế mà lớn dần... Chẳng bao lâu sau, một thành phố nhỏ vô danh bỗng nổi như cồn trên mạng. Nghe đồn, rau củ ở đó ngọt lành tươi mát, thịt gia cầm mềm thơm đậm vị, tôm cá nước ngọt còn tươi ngon hơn cả hải sản! Cư dân mạng hùng hồn tuyên bố: [Muốn lừa chúng tôi đi du lịch thì nói thẳng đi!] [Haha, đố tôi tin đấy?!] [Không thể nào? Có nghe nói ở đó có khu nông nghiệp nào đâu? Ồ, lại chiêu trò hút khách du lịch à? Dạo này ngành du lịch ế ẩm lắm hay sao?] --- Về sau: Hội sinh viên "đặc nhiệm" lao lên núi như bay, mặc kệ đôi chân rã rời vẫn gào thét: "Đỡ tôi dậy, tôi vẫn còn bò được! Trái cây ngon trên núi nhiều như vậy, phải nếm thử hết chứ!" Một blogger ẩm thực nhìn những nguyên liệu tươi ngon mơn mởn trước mặt mà rưng rưng nước mắt: "Tôi là blogger review đồ ăn chứ có phải blogger dạy nấu ăn đâu! Thôi được, nấu thì nấu! Tôi học!" Một đại gia sành ăn rút thẳng tấm séc: "Sửa đường! Tôi bao trọn gói con đường này! Chỉ cần bà chủ bán thêm nguyên liệu cho tôi là được!" Khương Hành: [Toát mồ hôi lạnh.jpg]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi
Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Kiếp trước, Tiết Diễm cả đời làm một đại thần quyền thế, trở lại năm bảy tuổi, hắn không muốn làm nữa, chỉ muốn ở lại trong khe núi này, cùng các huynh tưởng làm một người nông dân giống như trước đây, làm ruộng một cách bình thường, không giống như kiếp trước, hắn quyền khuynh thiên hạ, nhưng mỗi một người trong gia đình lại không được chết một cách tử tế. Không ngờ, cha hắn lại đột nhiên nhặt được một cô bé về. Chỗ nào cũng tốt, duy chỉ có một điểm không tốt, đó là không thể để cho cô lén lút ra ngoài một mình. Nếu không thì lần này nàng nhặt về một vị đại tướng quân, lần sau lại nhặt về cho ngươi một vị vua khác họ, ngay cả Thái hậu đương triều cũng cứu về... Không bao lâu sau, lại mang về cho ngươi một vị tiểu Hoàng đế... Khương Nguyệt, chỉ huy tối cao của khu A thời tận thế, vậy mà lại xuyên về cổ đại, thành một cô bé ba tuổi rưỡi. Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Tùy thân không gian, Làm ruộng, Hào môn thế gia, Cường cường, Cung đình hầu tước, Kiếp trước kiếp này, Nữ cường.

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Một Trăm Lẻ Tám Cách Lười Biếng Của Nhân Vật Phản Diện
Một Trăm Lẻ Tám Cách Lười Biếng Của Nhân Vật Phản Diện

Mạnh Quy Đề cứ ngỡ rằng đời này mình chắc chắn là kẻ mạnh đứng đầu thiên hạ, ai ngờ mở mắt ra đã trở thành nhân vật phụ số một thiên hạ rồi. Sau khi tự bạo mà chết, nàng không may bị mắc kẹt trong cõi hỗn độn, phải bất đắc dĩ xem đi xem lại cuộc đời huy hoàng của nữ chính mấy trăm lần. Lúc này nàng mới ngậm ngùi phát hiện, hóa ra mình chỉ là nữ phụ phản diện đáng thương trong một cuốn tiểu thuyết mà thôi. Lần nữa mở mắt, nàng quyết định buông xuôi tất cả, chỉ muốn nằm dài chờ ngày tháng trôi qua. Đánh thì chẳng đánh nổi ai, tranh giành cũng không giành nổi người ta, thôi thì đành ngoan ngoãn đi theo cốt truyện kiếm miếng ăn cho qua ngày. Nhưng mà đời không như ý, Mạnh Quy Đề chỉ biết ngửa mặt than trời: “Ta thực sự mệt mỏi lắm rồi! Chỉ muốn an ổn nằm yên, vậy mà thiên hạ lại cứ bắt ta phải vùng lên cho bằng được!”

180000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận
Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận

Thẩm Nhu đưa tiễn phu quân lên kinh dự thi, hắn đỗ Trạng Nguyên nhưng lại dẫn về một người thiếp xinh đẹp. Trạng nguyên lang phu quân nói rằng người con gái kia đã có ân với hắn, mong A Nhu chấp thuận, còn người thiếp xinh đẹp kia lại nói dù xuất thân cao quý nhưng không muốn tranh giành vị trí chính thất, nguyện làm vợ lẽ hầu hạ Trạng Nguyên lang suốt đời. A Nhu hoang mang lo sợ, cuối cùng bị mẹ chồng thuyết phục, cùng mẹ chồng và chồng trở về kinh thành. Nàng lo toan việc nhà cho chồng, chứng kiến cảnh chồng và người thiếp ân ái mặn nồng, sinh con nối dõi. Còn nàng thì buồn bã u uất, chưa đến tuổi 30 đã qua đời. Sau khi chết, A Nhu mới biết mình không phải bệnh mà chết, mà là bị mẹ chồng cùng ả thiếp của chồng hạ độc. Nàng hiểu ra việc mẹ chồng đến cầu thân trước kia chẳng qua chỉ là vì muốn chiếm đoạt vận khí của nàng. Sau khi chết, A Nhu bị chôn ở phần mộ tổ tiên nhà chồng, tiếp tục dùng máu thịt của mình để bồi đắp vận khí cho cả gia tộc kẻ thù. Trong suốt mấy thập kỷ sau đó, A Nhu chứng kiến gia đình kẻ thù giàu sang quyền thế ngập trời. Nàng ngỡ rằng cuối cùng cũng được đầu thai chuyển kiếp, nào ngờ lại bước chân vào tiên giới, trở thành một y tu. Thời gian lặng lẽ trôi qua hàng trăm năm. Đến khi A Nhu dần quên đi những chuyện xưa cũ, Nàng đột nhiên quay trở lại khoảnh khắc Trạng Nguyên lang mang theo người thiếp xinh đẹp kia trở về.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Cơm Nhỏ Kết Nối Vạn Giới
Tiệm Cơm Nhỏ Kết Nối Vạn Giới

Sau khi thất nghiệp, Nam Đồ ủ rũ quay về quê nhà, mở một tiệm cơm nhỏ vắng vẻ, chẳng mấy ai ghé đến. Nhưng rất nhanh sau đó, cô phát hiện cứ cách một khoảng thời gian tiệm cơm bình thường này lại đón những vị khách kỳ lạ đến từ các thế giới khác nhau. Một ngày nọ... Người đàn ông trung niên trước mặt có vóc dáng vạm vỡ, toàn thân tỏa ra sát khí, tự xưng đến từ thế giới hậu tận thế: “Tôi không quan tâm đây là trò gì, chỉ cần cô có thể đưa tôi một khẩu súng máy và một nghìn viên đạn, đống vàng này sẽ là của cô.” Nam Đồ mắt sáng rực nhìn đống vàng, tiếc nuối đáp: “Xin lỗi, ngoài đồ ăn ra thì tôi chẳng có gì để bán.” Vài ngày sau, người đàn ông trung niên lại xuất hiện trong bộ dạng tàn tạ: “Chỉ cần cho tôi đồ ăn, khẩu súng máy này sẽ là của cô!” Nam Đồ: “Khoan đã, vàng của ông đâu rồi?” Một nữ phù thủy trong rừng sâu gõ cửa quán: “Trời ạ! Trận pháp dịch chuyển của tôi cuối cùng cũng thành công! Ở đây có bán đồ ăn không? Tuyệt quá, vậy là tôi không cần phải ra trấn nhỏ để mua thực phẩm nữa rồi.” “Muốn làm bánh mì trong thị trấn ngon hơn ư? Thay vì đi cầu xin thợ làm bánh, chi bằng nhờ con lừa trong cối xay bột!” Nam Đồ lặng lẽ đưa cho cô ta một chiếc bánh cupcake: “Thử một miếng nhé?” Phù thủy vừa liếʍ sạch lớp kem bơ trên đầu ngón tay vừa lấy ra vài lọ thuốc có màu sắc rực rỡ: “Tôi nên trả công cô. Cô muốn thuốc biến đổi giới tính hay thuốc xui xẻo?” Nam Đồ: “À... cô có thuốc biến đá thành vàng không?” Một ngày nọ, một vị trưởng lão tu tiên lạc vào tiệm cơm. Trưởng lão Vô Cực của phái Linh Tiêu đã nhiều năm không ăn uống, thế nhưng sau khi lỡ thử món “Cánh gà cay ma quỷ bùng nổ” tại tiệm cơm Nam Lai, ông lập tức đấm ngực giậm chân, nước mắt lưng tròng, bỗng nhiên đại ngộ, bất ngờ đột phá cảnh giới sau bao năm trì trệ! Tin tức lan truyền, vô số tu sĩ kéo đến, chen chúc chật kín quán ăn. Nam Đồ buộc phải treo một tấm bảng trước cửa: “Món ăn tại tiệm không có tác dụng hỗ trợ tu luyện. Làm hỏng bàn ghế, bồi thường gấp mười lần!” Hôm sau, cô nhận được 500 viên linh thạch tiền bồi thường. Từ lúc nào không hay, tiệm cơm nhỏ bé này đã kết nối với vô số thế giới: từ hậu tận thế, thế giới tu tiên, thế giới tinh tế đến dị giới phương Tây... Tiệm cơm Nam Lai vang danh khắp các thế giới, còn Nam Đồ thì vô tình đạt được tự do tài chính.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

[Mỹ Thực] Tiệm Cơm Nhỏ Ở Nông Thôn
[Mỹ Thực] Tiệm Cơm Nhỏ Ở Nông Thôn

Viên Như Châu xuyên thành thiên kim thật bị ôm nhầm. Bởi cả cha mẹ ruột lẫn cha mẹ nuôi đều ghét bỏ nguyên chủ, ai cũng chỉ muốn cưng chiều cô con gái thiên kim giả – người vừa xinh đẹp lại học giỏi, vì vậy trong lúc tức giận nguyên chủ đã cắt đứt quan hệ với cả hai bên gia đình. Chỉ có Dì Ngô – một người phụ nữ tốt bụng đã đưa cô về chăm sóc dù gia cảnh vô cùng nghèo khó. Sau khi xuyên qua, Viên Như Châu vốn là một nữ đầu bếp hoàng cung – nhìn gia đình Dì Ngô sống vất vả lại chân thành đối xử tử tế với mình, liền quyết tâm cầm lấy nồi niêu xoong chảo giúp cả nhà Dì Ngô thoát khỏi cảnh nghèo, cùng nhau làm giàu. Tại ngôi làng nghèo thôn Thanh Hà, một tiệm cơm nhỏ mọc lên. Người trong thôn: "Trời ơi, tiệm cơm mở ở nơi nghèo khó hẻo lánh thế này, ai mà tới ăn chứ?" "Đúng đó, không biết nghĩ sao nữa..." Ấy thế mà về sau, thực khách kéo đến đông nghẹt, người nối người từ đầu làng tới cuối ngõ. Dân làng: "???"

60000 Giỏ hàng Giỏ hàng