Tôi Đẹp Quá Đi Mất

Tôi Đẹp Quá Đi Mất

Đô thịHài HướcNgôn TìnhNữ CườngSảng Văn

Ngu Ninh không hút thuốc, không uống rượu, không bắt tiểu thịt tươi "chơi" với mình. Lúc không đóng phim thì ở lì trong nhà. Làm sao cũng không ngờ rằng trong chớp mắt bản thân lại biến thành bia đỡ đạn, hai mươi bốn tiếng sau sẽ bị toàn bộ dân mạng mắng chửi, ba mươi sáu tiếng sau sẽ nhảy lầu, không chết nhưng bị liệt nửa người. Không, tôi cảm thấy mình còn cứu được! Giới thiệu bằng một câu: Tôi cảm thấy mình thuộc trường phái diễn xuất. Thông điệp: Cuộc đời của một người là phải tự do mình phấn đấu.

200000

704 chương

Truyện cùng tác giả

Tôi Đẹp Quá Đi Mất
Tôi Đẹp Quá Đi Mất
Yên Ba Giang Nam

Ngu Ninh không hút thuốc, không uống rượu, không bắt tiểu thịt tươi "chơi" với mình. Lúc không đóng phim thì ở lì trong nhà. Làm sao cũng không ngờ rằng trong chớp mắt bản thân lại biến thành bia đỡ đạn, hai mươi bốn tiếng sau sẽ bị toàn bộ dân mạng mắng chửi, ba mươi sáu tiếng sau sẽ nhảy lầu, không chết nhưng bị liệt nửa người. Không, tôi cảm thấy mình còn cứu được! Giới thiệu bằng một câu: Tôi cảm thấy mình thuộc trường phái diễn xuất. Thông điệp: Cuộc đời của một người là phải tự do mình phấn đấu.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Mắc Nợ 100 Triệu, Thánh Độc Miệng Nổi Điên Sát Phạt Trên Livestream
Mắc Nợ 100 Triệu, Thánh Độc Miệng Nổi Điên Sát Phạt Trên Livestream

Phong Ngâm, một đại lão xuyên nhanh nổi tiếng độc mồm độc miệng, mang theo ước mơ nghỉ hưu sớm để mở viện dưỡng lão mỹ nhân, đã xuyên sách và trở thành "pháo hôi cống hiến" vừa mở màn đã vội vàng đăng xuất. Mở màn đã gánh khoản nợ một trăm triệu? Không sao, vác xi măng, mở livestream, đổi lượt xem lấy độ nổi tiếng. Bị cả cộng đồng mạng ghét bỏ? Không sao không sao, ba trăm sáu mươi nghề không chê ghét nghề nào, tiền tài lẫn độ nổi cầm đến mỏi cả tay, ai còn quan tâm thiên hạ thích hay không chứ. Đối mặt với antifan xuất khẩu cuồng ngôn, Phong Ngâm dỗi ngược không chút lưu tình. "Đừng nói là chửi thằng mặt, nếu nghe không rõ thì để bà đây khắc lên bia mộ cho đọc luôn!" "Mắc bệnh điên thì liền phát bệnh, trời cũng chả sập được! Tố chất không mạnh, gặp mạnh tự khắc mạnh." "Chị đây bẩm sinh cứng đầu, sao có thể nhận thua! Trả tiền, thật ra chuyện gì cũng có thể thương lượng." Kể từ đó, Phong Ngâm áp đảo nữ chính nguyên tác, chiếm sóng hotsearch ngày đêm. #PhongNgâm khiêng xác trong nhà tang lễ, xác chết sợ quá sống lại# #PhongNgâm làm nghề thủ công giấy, thật giả khó phân# #PhongNgâm phá khóa bị bắt ba lần, chuyện gì đằng sau# #Sốc! PhongNgâm bày sạp vỉa hè bán thứ đó# ... Sau khi Phong Ngâm nhờ vào chuỗi nghề tay trái "kỳ quái” để trả xong hết nợ và đang chuẩn bị về hưu, một vị ảnh đế hai mươi lăm tuổi, có "thâm niên công tác" hai mươi ba năm bất ngờ chặn đường cô. "Nhìn tôi xem, có đạt tiêu chuẩn tuyển dụng của cô không?” Phong Ngâm chớp chớp mắt, nhận lấy chiếc thẻ đen: "Không phải vấn đề có tiền hay không, chủ yếu là... anh phù hợp tiêu chuẩn."

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thiên Lao Ba Năm, Thế Tử Ra Tù
Thiên Lao Ba Năm, Thế Tử Ra Tù

Tạ Nguy Lâu xuyên qua đến Đại Hạ hoàng triều, trở thành thế tử ăn chơi trác táng của Trấn Tây Hầu phủ. Vì lỡ nhìn trộm trưởng công chúa tắm mà bị bắt giam, còn bị từ hôn. Ba năm sau, Tạ Nguy Lâu rời khỏi thiên lao, Thiên Khải thành chấn động — kẻ ăn chơi phế vật kia đã ra tù rồi! Chỉ mới bị giam ba năm, vậy mà nhà cũng bị người ta chiếm mất? Chuyện này, sao có thể bỏ qua! Nhân sinh như vở kịch, tất cả đều xem diễn kỹ. Ban ngày, hắn là thiếu gia háo sắc nổi danh trong mắt thế nhân. Đến đêm, dưới lớp mặt nạ, sát cơ hiện hiện, ba thước Thanh Phong vấy máu tươi, ai dám bất phục — một kiếm chém đầu! Âm mưu quỷ kế, ngươi lừa ta gạt? Trước mặt hắn, đều chỉ là trò trẻ con. Giả heo ăn thịt hổ, tính toán khắp nơi. Ai dám làm càn — để ngươi chết lúc nào cũng chẳng hay. Thiên Khải thành sóng ngầm cuộn trào, nguy cơ bốn phía. Rốt cuộc ai mới là kẻ thật sự ngồi trên bàn cờ

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Một Trăm Lẻ Tám Cách Lười Biếng Của Nhân Vật Phản Diện
Một Trăm Lẻ Tám Cách Lười Biếng Của Nhân Vật Phản Diện

Mạnh Quy Đề cứ ngỡ rằng đời này mình chắc chắn là kẻ mạnh đứng đầu thiên hạ, ai ngờ mở mắt ra đã trở thành nhân vật phụ số một thiên hạ rồi. Sau khi tự bạo mà chết, nàng không may bị mắc kẹt trong cõi hỗn độn, phải bất đắc dĩ xem đi xem lại cuộc đời huy hoàng của nữ chính mấy trăm lần. Lúc này nàng mới ngậm ngùi phát hiện, hóa ra mình chỉ là nữ phụ phản diện đáng thương trong một cuốn tiểu thuyết mà thôi. Lần nữa mở mắt, nàng quyết định buông xuôi tất cả, chỉ muốn nằm dài chờ ngày tháng trôi qua. Đánh thì chẳng đánh nổi ai, tranh giành cũng không giành nổi người ta, thôi thì đành ngoan ngoãn đi theo cốt truyện kiếm miếng ăn cho qua ngày. Nhưng mà đời không như ý, Mạnh Quy Đề chỉ biết ngửa mặt than trời: “Ta thực sự mệt mỏi lắm rồi! Chỉ muốn an ổn nằm yên, vậy mà thiên hạ lại cứ bắt ta phải vùng lên cho bằng được!”

180000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thiên Tai Dồn Dập, Mạt Thế Chưa Bao Giờ Là Chuyện Đùa
Thiên Tai Dồn Dập, Mạt Thế Chưa Bao Giờ Là Chuyện Đùa

Trước mười chín tuổi, Khương Vũ thân thể yếu ớt, dễ sinh bệnh, đi được hai bước đã thở hổn hển. Sau mười chín tuổi, Khương Vũ trèo tường leo cây, tay không đánh tang thi, một hơi chạy hết 800 mét cũng không than mệt. Cuộc sống chính là vô thường như vậy. Rõ ràng là đang yên lành tổ chức đại hội thể thao mùa thu, bỗng nhiên lại biến thành ổ dịch bùng phát. Các bạn học cứ như bị dính nấm móng tay, lây bệnh dây chuyền, từng người từng người lần lượt phát bệnh. Có bạn bè thật sự là kề vai sát cánh chiến đấu, cũng có bạn bè giả vờ gào khóc đòi ăn. Giai đoạn đầu của cốt truyện: tránh né thây ma, trốn thoát khỏi khuôn viên trường học, tích trữ vật tư, tái thiết mái nhà. Giai đoạn sau: né tránh thiên tai, kiên cường sinh tồn. Virus, lốc xoáy, lũ lụt, cực hàn, động đất, hạn hán, sâu bệnh... ... Hạ Chu xả thân vì nhà Khương Vũ xinh đẹp dịu hiền như hoa Mạt thế là chốn phong ba Nắm tay dũng cảm đi xa cùng người.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu
Thập Niên 70: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Cố Minh Đông ở mạt thế xuyên thành cực phẩm niên đại văn. Vào nạn đói, nguyên chủ mất đi hai đứa con trai, ba đứa em trai em gái vì chết đói. Chính anh bị tàn phế đôi chân, trở thành bàn đạp của nam nữ chính về thành phố. Cố Minh Đông nhìn một đàn anh em hồ lô: Một, hai... Hô ~ cũng còn chưa chết! Em trai hai một người nhiệt tình hăng hái luôn hướng về mặt trời; Em gái ba lòng tràn đầy ý chí muốn vào thành phố; Em gái tư mềm mại đáng yêu, ai cũng có thể bắt nạt; Trừ hai đứa con trai sinh đôi chỉ biết ăn chẳng màn tình cảm. Lại xem xét, Cố Minh Đông vui vẻ. Non xanh nước biếc, lợn rừng gà rừng béo ú, đây mà là nạn đói? Lau nước miếng, thân thể này có thể làm được, không phải chỉ là nuôi trẻ con thôi sao, làm được hết! ++ Sau khi nằm hưởng, điều phiền não duy nhất là, trong nhà quá nhiều trẻ con: Em trai thứ hai là nam chính truyện sảng văn: Đầu óc anh cả lợi hại hơn em Em gái ba trong truyện niên đại phất nhanh: Anh cả kiếm tiền lợi hại hơn em Em gái tư truyện ngọt sủng: Anh cả học giỏi hơn em Hai đứa con trai sinh đôi: Cha con tốt nhất thế giới

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vợ quân nhân thập niên 1960 có chút “cay”: Sĩ quan độc miệng bá đạo cưng chiều
Vợ quân nhân thập niên 1960 có chút “cay”: Sĩ quan độc miệng bá đạo cưng chiều

Du Uyển Khanh nắm trong tay khối tài sản hàng trăm tỷ, trong một lần thám hiểm ở núi Côn Lôn thì phát hiện ninja Nhật Bản đang âm mưu phá hoại long mạch của Hoa Quốc. Sau khi cô tiêu diệt hết bọn chúng thì bản thân bị trọng thương, lúc tỉnh lại thì phát hiện mình đã xuyên về những năm 60, trở thành một cô gái trẻ suýt bị một gã đàn ông bẩn thỉu làm nhục do bị anh trai cặn bã và chị dâu đê tiện bày mưu hãm hại. Xem cô làm sao “đá bay” tên đàn ông ghê tởm kia khiến anh ta thành phế nhân, rồi tự tay xé xác cặp đôi cặn bã kia, thiết kế một phen đuổi vợ chồng độc ác ấy ra khỏi nhà, tịch thu nhà tên háo sắc, sau đó trở tay một cú tố cáo, đưa cả lũ xuống chầu Diêm Vương. Đại đội Hồng Tinh bỗng xuất hiện một nữ thanh niên tri thức xinh đẹp không dễ chọc, văn có thể đấu võ mồm khiến người tức chết, võ có thể đánh bật người khác ngã sấp mặt, trong đội không ai là đối thủ. Đám lưu manh quanh vùng thấy cô đều phải né đường. Du Uyển Khanh – một tín đồ mê sắc đẹp và đặc biệt nghiện tay đẹp – vừa đến điểm tập kết của thanh niên tri thức đã phát hiện ra một nam thanh niên cao lớn điển trai, mạnh mẽ vô song, nhưng lại cực kỳ độc miệng. Gương mặt anh tuấn đến mức người và thần đều oán, ngón tay trắng trẻo thon dài, cơ bụng sáu múi, tất cả đều khiến tim cô rung rinh. Mỹ nam như vậy, sao có thể để người khác giành mất? Tốt nhất là “gài” ngay vào chăn mình cho an toàn! Chỉ là... người chồng thanh niên tri thức này thân thủ quá tốt, xuất quỷ nhập thần, còn che giấu vô số bí mật. Ban đầu chỉ muốn vạch trần thân phận thật, ai ngờ cuối cùng lại bị anh dỗ dành nhập ngũ. Từ đó trở đi, bên ngoài cô có thể bảo vệ quốc gia, bên trong có thể xé xác kẻ địch, ai dám ra tay, cô chém tay kẻ đó!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng