Ác Độc Chủ Mẫu Mỗi Ngày Đều Nổ Lực Tẩy Trắng

Ác Độc Chủ Mẫu Mỗi Ngày Đều Nổ Lực Tẩy Trắng

Ngôn TìnhHECổ ĐạiXuyên KhôngHài HướcNhẹ Nhàng

Cố Uyển Ninh xuyên thành ác độc chủ mẫu, vừa mở mắt ra liền trông thấy bốn vị tiểu thϊếp thân hình kẻ tròn người thon, run rẩy như cầy sấy. Đại di nương khéo tay thêu thùa, Nhị di nương giỏi quản sổ sách, Tam di nương tinh thông y thuật, Tứ di nương võ nghệ cao cường. Cố Uyển Ninh: "Phúc khí tề nhân thế này, một tên nam nhân khốn kiếp dựa vào đâu mà được hưởng?" "Để bổn phu nhân thay trời hành đạo!" ... Từ Vị Bắc khải hoàn trở về, lại phát hiện cả nhà mình bị kẻ khác chiếm dụng. "Tất cả lui ra! Phu nhân chỉ có thể là của bổn hầu!" ... Lưu ý: Nam chính sạch, không có bất kỳ nữ nhân nào khác.

250000

694 chương

Truyện cùng tác giả

Ác Độc Chủ Mẫu Mỗi Ngày Đều Nổ Lực Tẩy Trắng
Ác Độc Chủ Mẫu Mỗi Ngày Đều Nổ Lực Tẩy Trắng
Thải Vi Thải Vi

Cố Uyển Ninh xuyên thành ác độc chủ mẫu, vừa mở mắt ra liền trông thấy bốn vị tiểu thϊếp thân hình kẻ tròn người thon, run rẩy như cầy sấy. Đại di nương khéo tay thêu thùa, Nhị di nương giỏi quản sổ sách, Tam di nương tinh thông y thuật, Tứ di nương võ nghệ cao cường. Cố Uyển Ninh: "Phúc khí tề nhân thế này, một tên nam nhân khốn kiếp dựa vào đâu mà được hưởng?" "Để bổn phu nhân thay trời hành đạo!" ... Từ Vị Bắc khải hoàn trở về, lại phát hiện cả nhà mình bị kẻ khác chiếm dụng. "Tất cả lui ra! Phu nhân chỉ có thể là của bổn hầu!" ... Lưu ý: Nam chính sạch, không có bất kỳ nữ nhân nào khác.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Ngoại Thất Của Thái Tử
Ngoại Thất Của Thái Tử

Thái tử Bùi Lan của Đại Sở - một người nghiêm khắc với bản thân, tài đức vẹn toàn, dung mạo xuất chúng, là bậc thiên chi kiêu tử được triều thần kính phục. Thế nhưng, vị thái tử này lại mang một điều tiếng: Hắn có một ngoại thất không danh không phận. Người ngoài không hay biết, nhưng Nguyễn Lăng hiểu rõ. Bùi Lan bề ngoài chính trực, nhưng thực chất là kẻ thâm sâu khó lường, tính tình thất thường, khó đoán. Vì cứu mẫu thân, nàng đành chấp nhận ở bên hắn, dù thừa hiểu rằng, hắn chưa từng thật lòng yêu nàng - hắn chỉ đắm chìm trong quyền thế của chính mình. Thái tử không lập thái tử phi, chẳng nạp trắc phi, nhưng lại chỉ sủng ái duy nhất nàng - một ngoại thất vô danh. Tin đồn lan rộng khắp kinh thành, để rồi vào năm Cảnh Hòa thứ bảy, trước sức ép từ dân chúng, nàng bị phế bỏ. Ngỡ rằng tất cả đã kết thúc, nhưng khi nhắm mắt xuôi tay, nàng lại trùng sinh, trở về một đời trước. Điều đầu tiên nàng muốn làm - là tránh xa Thái tử. Thế nhưng, trời xui đất khiến, nàng lại một lần nữa bị đưa đến trước mặt hắn. Tại hậu viện Nguyễn phủ, nam nhân cao cao tại thượng cúi xuống, nhìn thiếu nữ đang run rẩy trước mặt mình, khóe môi khẽ nhếch: “Sợ cô sao?” Tiểu cô nương yêu kiều, đôi mắt hoe đỏ, nước mắt lã chã như hoa lê gặp mưa. Hắn vươn tay, chậm rãi lau đi giọt lệ nơi khóe mắt nàng, giọng trầm thấp: “Kiếp trước, nàng đâu có như vậy.”

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Ta Chết, Đại Gian Thần Hắc Hóa Trọng Sinh Rồi
Sau Khi Ta Chết, Đại Gian Thần Hắc Hóa Trọng Sinh Rồi

Bùi Loan sinh ra trong phủ Trường Lạc Hầu, dung mạo tuyệt sắc, kiều mị vô song. Thế nhưng kiếp trước nàng lại sai lầm, gả cho nhầm người, để rồi kết cục nhà tan cửa nát. Được trọng sinh, Bùi Loan lập tức lựa chọn kết duyên cùng Tiêu Thích, đứa con riêng của phủ Trung Quốc Công. Ai nấy đều kinh ngạc, cho rằng nàng hồ đồ, nhưng chỉ có Bùi Loan hiểu rõ, Tiêu Thích là kẻ tâm cơ thâm sâu, thủ đoạn độc ác. Tương lai, hắn sẽ trở thành vị Đốc chủ quyền khuynh triều chính của Hoàng thành Ty, một Diêm La sống khiến người người khϊếp sợ! Tiêu Thích kiếp trước âm thầm bảo vệ cho Bùi Loan suốt nửa đời người. Đến khi hắn vì nàng báo thù, tàn sát cả nhà chồng nàng, thì Bùi Loan cũng đã kiệt quệ, hương tan ngọc nát. Sau khi trọng sinh trở lại, Tiêu Thích chấp nhận thân phận mà kiếp trước hắn khinh thường, mang danh con riêng bị người đời dè bỉu, ép cưới Bùi Loan về bên mình. Nhiều năm sau, những kẻ từng khinh miệt hắn đều phải quỳ dưới chân hắn. Hắn đứng nơi đỉnh cao quyền lực, cho nàng vinh sủng tột bậc. - Song trọng sinh, giả quyền mưu. - Sủng văn ngọt ngào, kết thúc HE. - Bối cảnh giả tưởng.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi
Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Dung Du xui xẻo xuyên thành vai nữ phụ độc ác trùng tên trong một cuốn tiểu thuyết. Hệ thống nói với nàng rằng phải đọc hết toàn bộ lời thoại ở những phân cảnh kinh điển trong truyện mới có thể xoay chuyển vận mệnh, giả chết để giữ mạng. Nói cách khác chính là phải hết mực tâng bốc nam chính, ra sức sỉ nhục phản diện. Sau khi đóng vai phụ không biết bao nhiêu lần, Dung Du tự tin nói với chính mình: "Diễn kịch chứ gì, ta quen lắm rồi!" ... Cảnh kinh điển thứ nhất: Phản diện bị trọng thương, nữ phụ đến gây sự nhưng lại vô tình bắt gặp hình dạng yêu quái của hắn, thế là nàng tức giận rút kiếm. Tình tiết vừa đến, Dung Du tự tin đẩy cửa bước vào, liền thấy phản diện trước mắt soạt một cái biến thành con mèo nhỏ trắng muốt. Dung Du: "!!!" Nàng không nhịn được bèn ôm chặt mèo con mà vuốt lấy vuốt để, miệng vẫn không quên đọc lời thoại: “Xem ta xử lý ngươi thế nào, đồ yêu nghiệt đáng chết này!” Phản diện: "???" ... Cảnh kinh điển thứ hai: Tỷ thí trong môn phái, nam chính đấu với phản diện, phản diện bị thua sát nút. Nữ phụ phấn khích không ngừng say mê khen ngợi nam chính. Khi vừa đến đoạn tình tiết này, thế quái nào nam chính lại bị phản diện cho ăn hành thê thảm, gần như mất nửa cái mạng. Dung Du không nỡ nhìn thẳng nhưng vẫn run run nhịn cười, cố gắng đọc nốt kịch bản cho tròn vai: “Oa, Nam sư huynh vẫn lợi hại như xưa ha...” Nam chính đang bị đánh đến mơ mơ màng màng, nghe câu "khen ngợi" ấy liền tức đến mức phun ngay ra ba ngụm máu. ... Sau bao thăng trầm, nàng mãi mới loạng choạng diễn xong toàn bộ phân cảnh trong truyện, thế là vai nữ phụ độc ác cũng được kết thúc. Dung Du xúc động reo lên: "Cuối cùng ta cũng có thể đóng máy rồi! Ủa? Sao ta vẫn chưa chết nhỉ?" Hệ thống đang bận chèo thuyền đẩy thuyền cặp đôi của nàng và phản diện: [Chết cái đầu ngươi ấy!] [Chẳng hiểu thế nào mà giờ phản diện lại sống như nam chính, tiện tay kéo luôn nữ phụ lên làm nữ chính, thật sự đúng là chuyện hoang đường!] ... Góc nhìn của phản diện: Hắn là yêu tu bị cả thiên hạ khinh rẻ, lén lút lẻn vào tiên môn tu luyện, nào ngờ lại bị người ta phát hiện ra chân thân. Đã bị phát hiện thì thôi đi, người ta chẳng những không ghét bỏ mà còn rất hay gần gũi thân thiết, thường xuyên tặng linh đan diệu dược và đồ chơi nhỏ các loại, khiến cho con mèo nhỏ như hắn ngơ ngác không hiểu gì hết. Mèo con suy đi nghĩ lại hồi lâu, cuối cùng cũng rút ra một kết luận. Người này chắc chắn đang thèm khát hắn! Nghe nói nhân tộc một khi có được rồi thì sẽ không còn trân trọng nữa. Vì vậy, hắn vểnh đuôi lên đầy kiêu ngạo nhìn nàng. Hứ, cho ngươi sờ một cái thôi đấy!

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Thời Gian, Bảy Lần Gõ Cửa Tiên Môn
Xuyên Thời Gian, Bảy Lần Gõ Cửa Tiên Môn

Tên khác: Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn Dịch Trần vô tình gia nhập một nhóm chat fan tiểu thuyết có phong cách vô cùng kỳ lạ. Tất cả thành viên trong nhóm đều nghiện diễn xuất và diễn cực kỳ đạt, đến mức giải Oscar nợ mỗi người một tượng vàng! Thấy mọi người trong nhóm nhập vai sâu đến mức không thoát ra được, Dịch Trần thầm nghĩ: [Là một fan cứng của bộ tiểu thuyết Thất Khấu Tiên Môn, sao mình có thể thua kém được?] Bàn luận về con đường tu tiên thôi mà! Cô cày ngày cày đêm, đến mức chỉ cần đợi sét đánh một cái, sau đó chết đi là có thể thành tiên rồi! Nhất định cô sẽ nắm được cách kết bạn đúng đắn với đại lão tiên giới! Kết quả là... "Pháp thuật đạo hữu tinh diệu, bần đạo chưa từng thấy qua, không biết đạo hữu là đệ tử của môn phái nào ở Cửu Châu?" "Thật hổ thẹn, tiểu nữ chỉ là một tiểu tiên trên trời thôi." --- Lời tác giả: Đây là một tác phẩm cũ từ năm 2019, là một trong những truyện mình đã dồn nhiều tâm huyết và sức lực để viết. Tuy nhiên, cả tư duy lẫn văn phong lúc đó đều chưa chín chắn, nhìn chung không giống tiểu thuyết thông thường. Phong cách đầu và cuối truyện khác nhau rõ rệt, chất lượng không ổn định. Nửa đầu truyện mang phong cách hài hước, nửa hiện đại nửa tu tiên. Nửa sau thì chuyển sang tu tiên nghiêm túc. Có thể sẽ không hợp gu tất cả mọi người, vì vậy hãy cân nhắc thật kỹ. Lưu ý khi đọc: Hiểu lầm hai chiều, thầm mến hai chiều! Hợp thì đến, không hợp thì tan. Không phải nhóm lì xì gian lận! Đây là nhóm luận đạo thật sự! Có chút yếu tố xuyên sách và giới giải trí để tăng phần giải trí. Các kiến thức về Đạo giáo chỉ là hiểu biết của cá nhân tác giả, mong các bạn chuyên ngành đừng bắt bẻ. Mình chỉ muốn viết tiểu thuyết thôi, chưa định phi thăng thành tiên. Lần này thử sức với thể loại ngọt ngào nhẹ nhàng, không quá sâu sắc, chỉ mong các bạn đọc vui vẻ là được. Xuyên Thời Gian, Bảy Lần Gõ Cửa Tiên Môn

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ác Độc Mẹ Kế Không Dễ Làm
Ác Độc Mẹ Kế Không Dễ Làm

Cố Thính xuyên vào một cuốn tiểu thuyết về sự cứu rỗi, trở thành mẹ kế của nam chính và phản diện. Nam chính mắc bệnh tâm thần, phản diện mắc chứng trầm cảm. Hai người đấu đá lẫn nhau, một người tự sát, một người nhảy lầu, ngay cả khi chết cũng không hóa giải được mối hận thù. Cố Thính: "Tôi từ chối bắt đầu nhiệm vụ, có thể gϊếŧ tôi." Hệ thống: "?" Vào ngày nam chính quyết định rời khỏi Thẩm gia, người mẹ kế luôn ghét bỏ nam chính, hiếm khi xuất hiện. Cố Thính đứng trên tầng hai, nhìn xuống nam chính: "Ba cậu nói, cậu vẫn đang tuổi vị thành niên, nếu cậu chuyển ra ngoài ở một mình mà xảy ra chuyện gì. Tôi không muốn bị người khác nói rằng mẹ kế Thẩm gia bạc đãi con chồng." [Ba cậu ta bận rộn, căn bản không quản được chuyện này.] [Đứa trẻ này mới 17 tuổi, ra ngoài ở một mình, lỡ ngày nào đó chết đói hay chết rét thì sao?] [Ừm, mình là mẹ kế của cậu ta, có trách nhiệm quản lý cậu ta.] [Mẹ kế cũng là mẹ!] Nam chính: "?" Cậu tin rằng mình không bị ảo giác. "Còn cả cậu nữa!" Vẻ mặt mẹ kế thay đổi, quay sang mắng đứa con thứ hai trong nhà: "Học hành kém cỏi, trốn học đánh nhau, chuyện gì cũng không bỏ sót, giỏi thật đấy!" [Giáo viên đã đến báo cáo với tôi rồi.] [Không biết đứa nhỏ này có bị thương không, có cần gọi bác sĩ đến khám không, ngày mai họp phụ huynh mình có nên đích thân đến không?] [Haizz, làm mẹ kế khó quá.] Phản diện: "?" Khoan đã! Người phụ nữ này có bị làm sao không vậy? ... Bộ phim "Phong Nguyệt" do Cố Thính đóng chính đạt doanh thu phòng vé cao ngất ngưởng. Nữ minh tinh hết thời ngày nào đó trở thành ngôi sao hạng A, nhưng ngay đêm đó đã lên hot search. #Bóc trần mối quan hệ giữa một nữ minh tinh và nam thần tượng hàng đầu. #Bạo! Nữ minh tinh đã kết hôn đua xe vào ban đêm. Tại lễ trao giải, nam thần tượng hàng đầu công khai bảo vệ Cố Thính: "Cố tiền bối là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, không có cô ấy sẽ không có tôi ngày hôm nay." Khi người hâm mộ đang suy đoán mối quan hệ của họ, phản diện quay xe ném ra một bức ảnh sổ hộ khẩu: "Cút! Đừng lan truyền tin đồn nhảm nhí, đó là mẹ tôi." Sau đó, nam chính chia sẻ lại bài đăng trên Weibo và gắn thẻ Cố Thính. Đêm đó, hot search bùng nổ. #Nữ diễn viên nổi tiếng là mẹ của nam thần tượng hàng đầu? #Cố Thính kết hôn khi còn trẻ? #Rốt cuộc ai là cha của con cô ấy? [Vở Kịch Nhỏ.] Một ngày nọ, phóng viên giải trí phỏng vấn người đứng đầu tập đoàn Thẩm thị. "Có tin đồn rằng ngài và nữ diễn viên nổi tiếng Cố Thính có mối quan hệ sâu sắc, ngài có thể tiết lộ thêm chi tiết được không?" Phóng viên khéo léo nuốt lại từ "có một chân". Người đàn ông vuốt ve chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út: "Vợ tôi đang trong thời kỳ đỉnh cao sự nghiệp, không thích hợp để công khai." Sau khi tin tức được công bố, cư dân mạng đã nhanh chóng để lại bình luận trên Weibo của Cố Thính. @CốThính, Thẩm tổng tủi thân quá! Cô hãy cho anh ấy một danh phận đi. Haha, Thẩm tổng đang cầu danh phận online. [Hướng dẫn gỡ mìn.] Nam nữ chính đều trong sạch, con trai không phải con ruột. Truyện tập trung vào cốt truyện, đi theo hướng tình cảm gia đình và nuôi dưỡng con cái. Nguyên chủ và Cố Thính là hai người khác nhau, sẽ không cố ý bôi nhọ nguyên chủ. Sẽ có tình tiết nữ chính bị vạch trần thân phận, cân nhắc trước khi đọc! Nhân vật chính: Cố Thính, Thẩm Tùy An. Nhân vật phụ: Khương Thả, Thẩm Lại, Cố Tòng Nam. Tóm tắt một câu: Tôi dùng tấm lòng chân thành để chinh phục cả nhà nam chính. Thông điệp: Hãy luôn tin rằng: "Bạn xứng đáng được yêu thương".

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đám Đồ Đệ Của Ta Có Thân Phận Không Tầm Thường
Đám Đồ Đệ Của Ta Có Thân Phận Không Tầm Thường

Thẩm Linh xuyên sách, xuyên vào một quyển "truyện chữa lành”. Chữa lành thế nào ấy hả? Chính là cuối bộ truyện, ngoài nữ chính ra, tất cả những nhân vật khác đều ngủm hết. Vì không muốn trở thành bia đỡ đạn của cốt truyện, Thẩm Linh cuốn gói bỏ chạy, quyết chí không tham gia vào cốt truyện nữa. Nàng mở một cửa hàng vô danh, bán mấy món đồ vô danh, một mình sống cuộc sống tự do tự tại, tiện thể nhận vài đồ đệ để dạy gϊếŧ thời gian. Mãi đến một ngày, nàng phát hiện ra có thể đám đồ đệ của mình là bia đỡ đạn trong cốt truyện... “...”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày
Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày

Đại lão mạt thế Tân Lung vất vả lắm mới nghịch chuyển thời không trở về hiện đại, còn chưa tận hưởng được bao lâu, lại bị câu nhầm hồn, đưa đến cổ đại. Vừa mở mắt ra, đã thấy mình đang ở hiện trường lưu đày. Không hoảng, trong tay nàng có không gian! Trước tiên quét sạch kho của tất cả tham quan trong kinh thành, sau đó vét luôn cả quốc khố vào không gian, lại thu dọn sạch sẽ phủ Định Quốc Công, khiến đám người đến tịch biên tài sản trợn tròn mắt, nghẹn họng không nói nên lời. Lên đường lưu đày, lo lắng sẽ bị đói ư? Nhờ vào kỹ nghệ nấu ăn cứng cựa được rèn giũa từ mạt thế, nàng chẳng ngán thứ gì. Từ thịt sói, thịt rắn, thịt lợn rừng, cá nóc, nấm dại, thịt cá sấu, hoa cỏ và rau dại, gặp gì ăn nấy, nấu gì ngon nấy, khiến cả phủ Hầu gia phải tròn mắt kinh ngạc. Đến nơi lưu đày, đại công cáo thành, Tân Lung thu dọn hành lý, chuẩn bị hòa ly. Không ngờ vị Hầu gia cao quý kia lại bắt đầu chơi trò vô lại. Tiêu Kinh Hạc: “Thư hòa ly là gì... Sao ta nghe không hiểu? Phu nhân, đột nhiên ta thấy hơi choáng váng, để ta đi ngủ trước đã, có chuyện gì ngày mai nói tiếp nhé...” Tân Lung: “...” Hầu gia, diễn xuất của ngài giả quá rồi đấy!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng