Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Đô thịDị GiớiXuyên KhôngTrọng SinhLinh DịNữ CườngGia ĐấuHài HướcĐiền VănNữ PhụHiện Đại

Người thừa kế lang bạt bên ngoài của nhà họ Hạ trở về rồi. Mọi người đều chờ xem cảnh thiên kim báo thù hoặc phim ngôn tình máu chó giới nhà giàu, nào ngờ Sở Thiên Lê được tìm về ngày nào cũng chơi bài, đổ xúc xắc, truyền bá phong kiến mê tín (?). ※ Sở Thiên Lê xuyên không thành nữ phụ yếu ớt nũng nịu trong truyện nữ cường. Cô không muốn xé nhau tanh bành vì lợi ích giới nhà giàu, cũng chẳng ham xen vào chuyện tình cảm của nam chính và nữ chính, chỉ muốn ngoan ngoãn làm một nhà chiêm tinh, bữa nào rảnh lại đi nghiên cứu về chủ nghĩa Mác-Lê Nin. Nam chính nguyên tác: "Cô định tranh giành gia sản với tôi sao?" Sở Thiên Lê: "Không, anh cứ làm việc đi, tôi ngồi chờ được chia hoa hồng thôi. Tôi mà vào công ty thì tôi là con chó." Nữ chính nguyên tác: "Cục cưng à, đàn ông có gì tốt đẹp đâu, đừng khắt khe về giới tính quá." Sở Thiên Lê: "... Chị gái cháy quá làm em sợ, khác giới tính ăn không tiêu." ※ Người đời đều biết cô con gái nhà họ Hạ không mang họ Hạ, cũng không rành xử lý sự vụ công ty mà chỉ am hiểu thuật chiêm tinh Tarot, thông thạo coi tử vi xem số mệnh, đoán được tương lai, chưa từng sểnh tay bị hụt pha nào! "Ông Hạ ơi, tôi gặp rắc rối to rồi, xin nhờ con gái cưng của ông tính giúp tôi với!" "Ngại quá, con bé mới vào đại học, dạo gần đây không ở nhà." "... Hở? Học chuyên ngành gì vậy?" “Triết học Chủ nghĩa Mác.” “???” ※ Sở Thiên Lê: Tuy thạo thuật đoán số mệnh nhưng tôi là tín đồ trung thành của chủ nghĩa Mác, tuyệt đối không phải người xem số đoán mệnh đâu.

300000

605 chương

Truyện cùng tác giả

Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh
Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh
Giang Nguyệt Niên Niên

Người thừa kế lang bạt bên ngoài của nhà họ Hạ trở về rồi. Mọi người đều chờ xem cảnh thiên kim báo thù hoặc phim ngôn tình máu chó giới nhà giàu, nào ngờ Sở Thiên Lê được tìm về ngày nào cũng chơi bài, đổ xúc xắc, truyền bá phong kiến mê tín (?). ※ Sở Thiên Lê xuyên không thành nữ phụ yếu ớt nũng nịu trong truyện nữ cường. Cô không muốn xé nhau tanh bành vì lợi ích giới nhà giàu, cũng chẳng ham xen vào chuyện tình cảm của nam chính và nữ chính, chỉ muốn ngoan ngoãn làm một nhà chiêm tinh, bữa nào rảnh lại đi nghiên cứu về chủ nghĩa Mác-Lê Nin. Nam chính nguyên tác: "Cô định tranh giành gia sản với tôi sao?" Sở Thiên Lê: "Không, anh cứ làm việc đi, tôi ngồi chờ được chia hoa hồng thôi. Tôi mà vào công ty thì tôi là con chó." Nữ chính nguyên tác: "Cục cưng à, đàn ông có gì tốt đẹp đâu, đừng khắt khe về giới tính quá." Sở Thiên Lê: "... Chị gái cháy quá làm em sợ, khác giới tính ăn không tiêu." ※ Người đời đều biết cô con gái nhà họ Hạ không mang họ Hạ, cũng không rành xử lý sự vụ công ty mà chỉ am hiểu thuật chiêm tinh Tarot, thông thạo coi tử vi xem số mệnh, đoán được tương lai, chưa từng sểnh tay bị hụt pha nào! "Ông Hạ ơi, tôi gặp rắc rối to rồi, xin nhờ con gái cưng của ông tính giúp tôi với!" "Ngại quá, con bé mới vào đại học, dạo gần đây không ở nhà." "... Hở? Học chuyên ngành gì vậy?" “Triết học Chủ nghĩa Mác.” “???” ※ Sở Thiên Lê: Tuy thạo thuật đoán số mệnh nhưng tôi là tín đồ trung thành của chủ nghĩa Mác, tuyệt đối không phải người xem số đoán mệnh đâu.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!
Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Tin tốt: Sống lại. Tin xấu: Chỉ sống lại trở về 10 phút trước. Vừa giành được giải nữ chính xuất sắc nhất đã bị ám sát ngay trên sân khấu, còn phát hiện mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết, là thiên kim giả của nhà họ An, An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực quá kí©h thí©ɧ. Dù có cơ hội sống lại nhưng cô lại bị yêu cầu phải nhanh chóng để nhà họ An nhận lại thiên kim thật và phải tiếp tục giữ vững thiết lập nịnh hót và ngu ngốc của nữ phụ. [Nhưng mà mình nên nói như thế nào để họ biết mình không phải là con gái ruột của họ?] Nghe thấy suy nghĩ của cô, người nhà họ An cảm thấy khϊếp sợ. [Chung cư của anh cả không sạch sẽ, trợ lý của anh ấy trộm đồ lót của anh ấy để làm những việc xấu xa!] Đang chuẩn bị về lại căn hộ của mình, anh cả thu chân lại, cảm thấy cả người ngứa ngáy. [Còn ánh trăng sáng của anh hai nữa, anh có biết trên đầu mình đang có một mảnh thảo nguyên xanh ngát không?] Đang định giới thiệu ánh trăng sáng của mình với gia đình, bỗng chốc anh hai cảm thấy trời đất như sụp đổ. Sau khi về nhà và biết được An Linh không phải thiên kim thật, em tư cười nhạo cô và chỉ vào mũi cô mắng cô là hàng giả. [Ngông cái gì mà ngông, tôi là thiên kim giả của nhà họ An, chẳng lẽ cậu là thiếu gia thật à? Hai chúng ta đều giống nhau cả thôi!] Những người khác trong nhà họ An: “???” --- Lưu ý: 1v1, có nam chính nhưng tuyến tình cảm không nhiều, chủ yếu là những tình huống ăn dưa hài hước và người nhà giúp nhau thay đổi số mệnh, thiên kim thật giả không quan trọng. [Đọc tâm + giới giải trí + ăn dưa.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Làm Quân Tẩu
Thập Niên 70: Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Làm Quân Tẩu

Đời trước, người đàn ông Tô Nhiễm Nhiễm tránh còn không kịp, lại vì cứu cô mà bị hồng thủy cuốn đi. Cảnh tượng dũng cảm đó, ở trong đêm khuya liên tục nằm mơ nhắc nhở cô, cô đã bỏ lỡ người thâm tình như thế nào. May mà ông trời rủ lòng thương xót, khiến cô trở về ngày người đàn ông nói chuyện ly hôn với cô lần nữa. Lần này cô sẽ không bỏ qua phần thâm tình đó nữa. Ôm đứa bé trong bụng, mang theo không gian linh tuyền, Tô Nhiễm Nhiễm quả quyết tùy quân đến hải đảo! ... Thẩm Hạ cảm thấy có lẽ mình đang nằm mơ! Nếu không nàng dâu nhỏ vẫn luôn sợ anh muốn chết, sao có thể làm nũng với anh, còn ôm hôn anh nữa? Nhìn cô vợ nhỏ chọc người mà không tự biết, Thẩm Hạ lại có loại cảm giác không chân thực. “Nhiễm Nhiễm, em đã suy nghĩ kỹ chưa? Sau này sẽ không còn cơ hội ly hôn nữa!” Thẩm Hạ nghiến răng, lại xác nhận với cô lần nữa. Mà đáp lại anh, là nhiệt tình anh không dám tưởng tượng.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận
Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận

Thẩm Nhu đưa tiễn phu quân lên kinh dự thi, hắn đỗ Trạng Nguyên nhưng lại dẫn về một người thiếp xinh đẹp. Trạng nguyên lang phu quân nói rằng người con gái kia đã có ân với hắn, mong A Nhu chấp thuận, còn người thiếp xinh đẹp kia lại nói dù xuất thân cao quý nhưng không muốn tranh giành vị trí chính thất, nguyện làm vợ lẽ hầu hạ Trạng Nguyên lang suốt đời. A Nhu hoang mang lo sợ, cuối cùng bị mẹ chồng thuyết phục, cùng mẹ chồng và chồng trở về kinh thành. Nàng lo toan việc nhà cho chồng, chứng kiến cảnh chồng và người thiếp ân ái mặn nồng, sinh con nối dõi. Còn nàng thì buồn bã u uất, chưa đến tuổi 30 đã qua đời. Sau khi chết, A Nhu mới biết mình không phải bệnh mà chết, mà là bị mẹ chồng cùng ả thiếp của chồng hạ độc. Nàng hiểu ra việc mẹ chồng đến cầu thân trước kia chẳng qua chỉ là vì muốn chiếm đoạt vận khí của nàng. Sau khi chết, A Nhu bị chôn ở phần mộ tổ tiên nhà chồng, tiếp tục dùng máu thịt của mình để bồi đắp vận khí cho cả gia tộc kẻ thù. Trong suốt mấy thập kỷ sau đó, A Nhu chứng kiến gia đình kẻ thù giàu sang quyền thế ngập trời. Nàng ngỡ rằng cuối cùng cũng được đầu thai chuyển kiếp, nào ngờ lại bước chân vào tiên giới, trở thành một y tu. Thời gian lặng lẽ trôi qua hàng trăm năm. Đến khi A Nhu dần quên đi những chuyện xưa cũ, Nàng đột nhiên quay trở lại khoảnh khắc Trạng Nguyên lang mang theo người thiếp xinh đẹp kia trở về.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đoàn Tàu Cầu Sinh, Tất Cả Năng Lực Ta Đều Thăng Hoa!
Đoàn Tàu Cầu Sinh, Tất Cả Năng Lực Ta Đều Thăng Hoa!

Khoảnh khắc mở mắt ra, Diệp Thất Ngôn đã bước vào thế giới của đoàn tàu cầu sinh. Tất cả mọi người đều buộc phải vì sinh tồn mà tiến vào từng khu vực phía dưới sân ga để thăm dò. May mắn thì tìm được kho báu, xui xẻo thì mất mạng. Cơ duyên và nguy hiểm luôn song hành. Thu thập vật tư, cường hóa đoàn tàu, dựng nên một thế giới đoàn tàu thuộc về riêng mình. Còn hắn — Diệp Thất Ngôn — sở hữu thiên phú thăng hoa độc nhất vô nhị, bất kể là vật gì rơi vào tay hắn đều có thể được đẩy tới giới hạn thăng hoa cực độ! 【Dao cùn → Dao găm phụ ma sắc bén → Dao găm vĩnh hằng cắt người không dứt】 【Cây ăn quả bạch sâm → Cây ăn quả chúc phúc → Cây ăn quả hoàng kim Venus】 【Tổ ong thường → Tổ ong đại châm → Tổ ong nano tương lai】 Khi những người khác còn đang tranh nhau vì một cái bánh bao, Diệp Thất Ngôn đã dựa vào năng lực thăng hoa không ngừng mạnh lên, bỏ xa tất cả phía sau. “Vậy... đoàn tàu cũng có thể thăng hoa sao?” Thế là, khi đoàn tàu cầu sinh còn chưa đến trạm đầu tiên, hắn đã sớm dẫn trước mọi người! 【Thăng hoa thành công! Phá vỡ kỷ lục! Mở khóa mô hình viên ngã ba vận mệnh!】 【Trưởng tàu thân mến, ngài có thể lựa chọn trạm dừng kế tiếp!】 【Mời ngài ngồi vững, đoàn tàu sắp sửa đến trạm thứ nhất là...】

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hỏa Lực Đường Vòng Cung
Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Vương Trung xuyên đến một thế giới khác, bị cuốn vào cuộc đại chiến nơi đây. Hắn nhận được một “ngoại quái” có khả năng quan sát như trong trò chơi RTS — không chỉ nhìn toàn cục, mà còn thấy được tầm nhìn của từng binh sĩ dưới trướng! Thế là hắn dứt khoát bắt đầu điều khiển vi mô: “Trận địa súng máy bên trái, dịch sang trái 5cm! Pháo chống tăng, bắn từ trong rừng bên phải!” Cứ như thế, ba năm trôi qua. Vương Trung cầm trong tay quyền trượng nguyên soái, quay đầu nhìn vị khâm sai của hoàng đế, người đang đứng trước lá cờ hai đầu ưng. “Tại quê hương ta có một câu nói thế này: ‘Vương hầu tướng lĩnh, há phải do trời sinh?’ Khâm sai đại nhân, ngài cũng biết chứ?”

100000 Giỏ hàng

Tuyệt Cảnh Hắc Dạ
Tuyệt Cảnh Hắc Dạ

Sơ lược: Trong thế giới này, sự quái dị đã mở ra một vết nứt không gian, liên thông với các thế giới khác, và đó chính là một đại tai họa. Đêm tối nuốt chửng ban ngày, quỷ ảnh, ác ảnh, huyết trùng, thú quỷ, quỷ cự nhân, ma điểu... tất cả đều vô tận, không ngừng giết chóc và liên tục phục sinh. Điều này đã dẫn đến sự thăng trầm của nền văn minh nhân loại, hưng thịnh rồi lại bị hủy diệt, cuộc chiến kéo dài triền miên, không có điểm dừng. Vào thời kỳ trước, những siêu phàm giả đã tạo ra một cánh cửa phong ấn, chặn lại những kẻ xâm nhập từ thế giới quái dị. Từ đó, cánh cửa này đã hoàn toàn tách biệt với thế giới quỷ dị, và nơi đây trở thành di tích cổ. Hiện tại, chúng ta đang sống trong thời kỳ mạt pháp. Có những người vì tư lợi mà lại mở cánh cửa phong ấn, khiến cho quỷ khí của thời đại lại tràn lan. Một thời đại đầy sợ hãi và quỷ dị. *** Vu Hoành mang theo một ấn tín bí ẩn màu đen, bước vào nơi này. Ngay khi cánh cửa phong ấn mở ra, hắn tận dụng khả năng cường hóa tất cả ấn đen, chậm rãi tìm một khu vực an toàn cho riêng mình, dựng nên một vùng tuyệt đối an toàn. “Bên ngoài tất cả đều là quái vật và quỷ ảnh, ta thật sự rất sợ hãi. Chỉ mong chờ ở trong khu vực an toàn này, mãi đến khi trời đất hủy diệt...” “Nguyên tai là đại họa, không thể ngăn cản. Đi tới đâu, thấy chỗ nào, mọi thứ đều nhất định dẫn đến hủy diệt, tiêu vong và hư vô. Không có cách nào để trốn tránh.” “Nguyên tai chính là tai nạn, siêu phàm tai nạn, có vô số nhánh tai như Hắc tai, Hàn tai, Quang tai, Phong tai, Hỏa tai... Mỗi nhánh là một sức mạnh siêu phàm, nắm giữ một tia hy vọng trong mạt thế. Nắm giữ Nguyên tai, người ta có thể đạt tới vĩnh sinh.”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con

Nguyên chủ xinh đẹp như hoa, có hai đứa con đáng yêu, chồng quanh năm không có ở nhà nhưng tiền lương cao có thể nuôi cô. Mẹ chồng dữ dằn đành hanh nhưng lại vui vẻ hòa nhã với cô, còn không cần cô ra đồng làm việc. Cô lại nhạy cảm và yếu ớt tự biến mình thành cái túi trút giận, chồng vừa chết thì mình cũng nghẹn chết tươi. Lâm Thù: Có em bé đáng yêu để ngắm, có tiền để ăn thịt, không có chồng gây rắc rối lại có mẹ chồng dũng mãnh bảo vệ, cuộc sống tốt đẹp này biết đi đâu mà tìm? Dứt khoát nằm yên đợi chết cho rồi, ngày nào cũng dẫn con đi trồng hoa, nấu món ngon, ăn dưa xem kịch. Người toàn thôn đều đang đợi xem trò cười của Lâm Thù, chồng của ả đàn bà diêm dúa này chết rồi, chắc chắn sẽ bị nhà chồng ngược đãi, bắt nạt đến chết cho mà xem. Mẹ chồng đanh đá: Giữ lại gà mái già của nhà các người nhé, tôi mua về bồi bổ cho con dâu thứ ba của tôi, ngày nào nó cũng vất vả quá. Thôn dân: Nhàn rỗi đi dạo mà cũng vất vả? Lâm Thù cầm cái cuốc lên định đi trồng ít rau. Chị dâu cả lập tức giành lấy: Em dâu, em mau đi nghỉ đi, chút việc này chị chỉ làm mấy phút là xong ngay! ... Người trong thôn: Hừ, đều là giả dối hết, cô ta còn trẻ chắc chắn không thủ tiết nổi đâu, đảm bảo sẽ gả cho một lão già nào đó! Ngày hôm sau, các cán bộ kết hôn lần đầu vừa trẻ tuổi vừa tuấn tú trong thành phố nháo nhào xách túi to túi nhỏ đến tận cửa cầu hôn, trông rất chân thành thâm tình: Đồng chí Lâm Thù, cô thật cần cù và dũng cảm, tôi muốn kết làm bạn đời cách mạng với cô. Lâm Thù đáp với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: Anh rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi phải thủ tiết với chồng tôi cả đời. Cánh đàn ông ưu tú tiếc nuối rời đi: Hu hu hu, cô ấy rất yêu Lục Thiệu Đường. Cha mẹ có con gái trong thôn: Hay là cô giới thiệu cho con bé nhà chúng tôi với! Người trong thôn: Cô ta có năng lực đến đâu thì đã sao? Không có chồng thương, không có chồng... Sau đó người chồng cao lớn và tuấn mỹ đó của Lâm Thù trở về, lái trên con xe Jeep lớn, mặc bộ quân trang phẳng phiu, tuổi còn trẻ mà đã vinh dự thăng chức làm tham mưu trưởng! Người trong thôn: Chuyện tốt đều bị cô ta húp hết trơn! ... Lục Thiệu Đường kết hôn được ba ngày đã phải rời nhà về bộ đội, sau năm năm trải qua thập tử nhất sinh mới có thể về nhà, vậy mà lúc đi ngang qua quán cơm lại nhìn thấy vợ mình và một người đàn ông khác... đang xem mắt? Người đàn ông: Đồng chí Lâm Thù, tôi đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi, xin hãy kết làm bạn đời cách mạng... Lâm Thù: Chắc anh nói đùa rồi, tuy rằng chồng tôi đã không còn nhưng tôi sẽ yêu anh ấy cả đời, thủ tiết cả đời vì anh ấy. Lục Thiệu Đường: ! Anh sải bước đi về phía cô nhưng cô lại... bỏ qua anh mà đi mất? Lâm Thù: Má ơi, vừa rồi có phải cô nhìn thấy hồn ma của Lục Thiệu Đường không vậy? Anh rất cao lớn, rất đẹp trai, rất dũng mãnh, rất lạnh lùng! Chắc là anh không nhận ra mình đâu... không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, chuồn là thượng sách. Sĩ quan Lục tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cao lớn lại tuấn tú phát hiện sau khi có vợ có con, vậy mà anh lại phải theo đuổi lại vợ mình từ đầu! ... Suy nghĩ không muốn người biết của Lâm Thù: Oa, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, vai rộng eo thon ngực nở! Bụng có cơ, ngực có cơ, chân lại còn dài! Mình ưng nha! Sau đó, này này này, Lục Thiệu Đường, anh là cái giống chó ngốc gì vậy, đừng có động vào tôi!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng