Tiểu Thiếp Vương Phủ

Tiểu Thiếp Vương Phủ

Huyền huyễnXuyên KhôngTrọng SinhCung ĐấuNữ CườngGia ĐấuHài HướcĐiền VănCổ ĐạiNữ Phụ

Mai Tố Tố xuyên thành một tiểu thiếp thời cổ đại. Tiểu thiếp từng có hai nam nhân, người đầu tiên bị lưu đày, người lấy nàng hiện tại chỉ coi nàng là công cụ chinh phục bạch nguyệt quang, càng xui xẻo hơn, bạch nguyệt quang lại là chính thê của nam nhân đã lấy nàng. Nói cách khác, chờ đến ngày bạch nguyệt quang nghĩ thông suốt, nàng cũng không thể tiếp tục giả vờ được nữa. —— Cả vương phủ đều nói, vị ở Lan Hinh Uyển kia mới là người Vương gia đặt nơi đầu tim. Tấn Vương điện hạ kiêu ngạo, lạnh lùng, lắm mưu nhiều kế, chẳng thèm để ai vào mắt, chỉ sủng ái duy nhất người này, hắn lén giấu người trong phủ, thứ gì tốt cũng cho nàng, xung quanh tiểu viện được canh chừng cẩn thận tựa như chiếc thùng sắt. So với Mai thị vào phủ sau đó, đãi ngộ này thật sự quá khác biệt. Trong lòng Mai Tố Tố cũng hiểu rõ địa vị của chính mình, vì vậy đối với sự sủng ái của Tấn Vương, nàng cũng không động lòng, chỉ giả vờ thuận theo những gì hắn muốn, đồng thời âm thầm nghĩ cách rời khỏi nơi này. Cho đến ngày bạch nguyệt quang đột nhiên hẹn gặp nàng, nàng biết cơ hội của mình tới rồi. ... Khi Cơ Trường Uyên biết tin Mai Tố Tố đã rời đi, hắn chỉ thản nhiên ừ một tiếng, không có phản ứng dư thừa nào khác. Hạ nhân trong phủ đều nghĩ Vương gia không thích Mai chủ tử, người trong lòng thật sự của hắn vẫn luôn là vị ở Lan Hinh Uyển kia, ngay cả bản thân hắn cũng nghĩ vậy. Mãi đến sau này, hắn mới dần nhận ra rằng, mỗi lần hồi phủ, bản thân sẽ vô thức đi về một hướng, thỉnh thoảng khi hắn đang ngủ, bên tai cũng văng vẳng giọng nói quen thuộc của người nào đó, thậm chí khi hắn vô cùng mệt mỏi, hắn cũng vô thức gọi một cái tên... Dường như có một khoảng không trong lòng hắn đang âm ỉ đau. Hắn hối hận rồi.

250000

398 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên 70: Tiểu Tức Phụ Nông Thôn
Thập Niên 70: Tiểu Tức Phụ Nông Thôn
Hồng Cần Tô Tửu

Chử Hi xuyên qua!Làm một người mới vào giới diễn viên, Chử Hi không nghĩ tới mình vừa vào nghề, chỉ dựa vào việc mượn một chút độ hot của nữ chính trong phim quân nhân, thậm chí còn câu được cháu trai của nhân vật hình mẫu ban đầu của nam chính trong phim. Thế nhưng sau khi cô gả vào hào môn, xưng bá ngành giải trí, không nghĩ tới lại bị người nhà bạn trai cực lực phản đối, không ưng cô thì thôi đi, còn ra tay chèn ép sự nghiệp của cô, đại ngôn thông báo nhân vật trong vòng một đêm toàn bộ tan thành mây khói.Bạn trai cũng vứt bỏ cô, lại gặp bất hạnh tai nạn xe cộ. . . Sau đó vừa mở mắt liền thành một tiểu tức phụ nông thôn năm 1970!Ngay khi cô đối mặt với cuộc sống hỏng bét trước mắt, tức đến đấm ngực dậm chân hận không thể nhảy sông một lần nữa đầu thai thì độit nhiên phát hiện một chuyện vô cùng ghê gớm. Đối tượng cô xuyên qua lại là vợ trước của ông nội bạn trai cũ!Nghĩ đến tiền bối quân nhân cơ trí quả cảm nhưng lại nho nhã tuấn dật trong miệng bạn trai cũ, còn có bà già chanh chua liên hợp với mẹ bạn trai cũ dùng đủ mọi lời nói sỉ nhục cô.Chử Hi liền không nhịn được xắn tay áo lên, cô cảm thấy cơ hội báo thù của mình tới rồi.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiểu Thiếp Vương Phủ
Tiểu Thiếp Vương Phủ
Hồng Cần Tô Tửu

Mai Tố Tố xuyên thành một tiểu thiếp thời cổ đại. Tiểu thiếp từng có hai nam nhân, người đầu tiên bị lưu đày, người lấy nàng hiện tại chỉ coi nàng là công cụ chinh phục bạch nguyệt quang, càng xui xẻo hơn, bạch nguyệt quang lại là chính thê của nam nhân đã lấy nàng. Nói cách khác, chờ đến ngày bạch nguyệt quang nghĩ thông suốt, nàng cũng không thể tiếp tục giả vờ được nữa. —— Cả vương phủ đều nói, vị ở Lan Hinh Uyển kia mới là người Vương gia đặt nơi đầu tim. Tấn Vương điện hạ kiêu ngạo, lạnh lùng, lắm mưu nhiều kế, chẳng thèm để ai vào mắt, chỉ sủng ái duy nhất người này, hắn lén giấu người trong phủ, thứ gì tốt cũng cho nàng, xung quanh tiểu viện được canh chừng cẩn thận tựa như chiếc thùng sắt. So với Mai thị vào phủ sau đó, đãi ngộ này thật sự quá khác biệt. Trong lòng Mai Tố Tố cũng hiểu rõ địa vị của chính mình, vì vậy đối với sự sủng ái của Tấn Vương, nàng cũng không động lòng, chỉ giả vờ thuận theo những gì hắn muốn, đồng thời âm thầm nghĩ cách rời khỏi nơi này. Cho đến ngày bạch nguyệt quang đột nhiên hẹn gặp nàng, nàng biết cơ hội của mình tới rồi. ... Khi Cơ Trường Uyên biết tin Mai Tố Tố đã rời đi, hắn chỉ thản nhiên ừ một tiếng, không có phản ứng dư thừa nào khác. Hạ nhân trong phủ đều nghĩ Vương gia không thích Mai chủ tử, người trong lòng thật sự của hắn vẫn luôn là vị ở Lan Hinh Uyển kia, ngay cả bản thân hắn cũng nghĩ vậy. Mãi đến sau này, hắn mới dần nhận ra rằng, mỗi lần hồi phủ, bản thân sẽ vô thức đi về một hướng, thỉnh thoảng khi hắn đang ngủ, bên tai cũng văng vẳng giọng nói quen thuộc của người nào đó, thậm chí khi hắn vô cùng mệt mỏi, hắn cũng vô thức gọi một cái tên... Dường như có một khoảng không trong lòng hắn đang âm ỉ đau. Hắn hối hận rồi.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên: Xuyên Thành Vợ Trước Của Đại Lão
Thập Niên: Xuyên Thành Vợ Trước Của Đại Lão
Hồng Cần Tô Tửu

Giang Nhu lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông kia là đang trong phòng thẩm vấn. Nghèo túng, trầm mặc, hung ác nham hiểm. . . Ánh mắt tàn nhẫn, khóe miệng nở nụ cười trào phúng, nhưng người này chắc chắn là đẹp trai, dù là đã bốn mươi, khóe mắt đã có vết chân chim nhưng vẫn tuấn mỹ phi phàm, rất khó tưởng tượng được lúc trẻ ông ta trông thế nào. Người này tên là Lê Tiêu, là đào phạm cảnh sát truy lùng mười một năm, lần này có thể bắt giữ ông ta quy án, cũng là chính ông ta không muốn trốn né nữa, bởi vì hung thủ và đồng lõa năm đó hại chết con gái của ông ta tất cả đều đã chết rồi, chết ở trong tay ông ta. Giang Nhu từ nhỏ đến lớn đều là hình tượng nhu thuận, hiểu chuyện ở trong mắt cha mẹ, chuyện phản nghịch duy nhất từng làm đó là lúc trước, trước khi lên đại học lén điền nguyện vọng vào trường cảnh sát, nhưng sau khi học trường cảnh sát, việc học nặng nề cùng cường độ huấn luyện cao đã sớm làm phai mài đi những gì cô theo đuổi khi học nghề cảnh sát, cô đã chuẩn bị xong vừa tốt nghiệp liền đi thi công chức Gặp được Lê Tiêu, cũng là bởi vì trùng hợp bị trường học phân cho sinh viên thực tập vụ án này. Cô coi đây chỉ là một đoạn ngắn trong cuộc đời bình thản của mình, qua đi thì cũng quên luôn, sau đó từng bước làm việc, xem mắt, kết hôn, sinh con. . . Cho nên làm sao đều không nghĩ tới, tỉnh lại sau giấc ngủ, cô lại trở thành người vợ hơn hai mươi năm trước cùng người bỏ chạy kia của Lê Tiêu. Giang Nhu ngồi ở trên giường, cúi đầu nhìn cái bụng tròn vo của mình, trong lúc nhất thời lâm vào trầm mặc. PS: Đời này nam chính từ đầu tới cuối đều là người tốt. Chuyện đã làm đời trước đều là do duyên số, trong truyện sẽ có giải thích.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Xuyên Thành Tức Phụ Vai Ác Văn Quân Hôn
Thập Niên 70: Xuyên Thành Tức Phụ Vai Ác Văn Quân Hôn
Hồng Cần Tô Tửu

Khổng Yên xuyên sách, xuyên vào một cuốn sách quân hôn niên đại 1970. Trong sách nữ chính trước tham lam vinh hoa phú quý, cuối cùng chết thảm đầu đường. Trùng sinh trở lại, quyết tâm phấn đấu sống thật tốt. Mà tất thảy những chuyện này đều không liên quan đến cô, nhưng hết lần này tới lần khác cô lại là nữ phụ pháo hôi thê thảm trong sách. Vì được sống những ngày lành tháng tốt mà cô chịu gả cho nam phụ tàn tật, con trai của đại đội trưởng. Sau này còn vì thi đỗ đại học mà bỏ rơi chồng con. Nữ chính nguyên tác vì báo đáp ân tình của nam phụ kiếp trước, nên dẫn theo nam phụ cùng làm ăn phát tài, đồng thời cũng vạch trần tâm địa ác độc của nữ phụ pháo hôi là cô. Khổng Yên thấy cả người đều không ổn, nhìn người chồng trầm mặc ít nói, tự ti mẫn cảm trước mắt. Ai mà ngờ được hắn ta sau này vì yêu mà không thể có được nữ chính, nên đã hắc hoá thành vai ác phản diện lớn nhất truyện, thậm chí làm đủ trò gây tê liệt cả nên kinh tế quốc gia. Cô muốn về nhà!!!!!!!!!!!!

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Ngoại Thất Của Thái Tử
Ngoại Thất Của Thái Tử

Thái tử Bùi Lan của Đại Sở - một người nghiêm khắc với bản thân, tài đức vẹn toàn, dung mạo xuất chúng, là bậc thiên chi kiêu tử được triều thần kính phục. Thế nhưng, vị thái tử này lại mang một điều tiếng: Hắn có một ngoại thất không danh không phận. Người ngoài không hay biết, nhưng Nguyễn Lăng hiểu rõ. Bùi Lan bề ngoài chính trực, nhưng thực chất là kẻ thâm sâu khó lường, tính tình thất thường, khó đoán. Vì cứu mẫu thân, nàng đành chấp nhận ở bên hắn, dù thừa hiểu rằng, hắn chưa từng thật lòng yêu nàng - hắn chỉ đắm chìm trong quyền thế của chính mình. Thái tử không lập thái tử phi, chẳng nạp trắc phi, nhưng lại chỉ sủng ái duy nhất nàng - một ngoại thất vô danh. Tin đồn lan rộng khắp kinh thành, để rồi vào năm Cảnh Hòa thứ bảy, trước sức ép từ dân chúng, nàng bị phế bỏ. Ngỡ rằng tất cả đã kết thúc, nhưng khi nhắm mắt xuôi tay, nàng lại trùng sinh, trở về một đời trước. Điều đầu tiên nàng muốn làm - là tránh xa Thái tử. Thế nhưng, trời xui đất khiến, nàng lại một lần nữa bị đưa đến trước mặt hắn. Tại hậu viện Nguyễn phủ, nam nhân cao cao tại thượng cúi xuống, nhìn thiếu nữ đang run rẩy trước mặt mình, khóe môi khẽ nhếch: “Sợ cô sao?” Tiểu cô nương yêu kiều, đôi mắt hoe đỏ, nước mắt lã chã như hoa lê gặp mưa. Hắn vươn tay, chậm rãi lau đi giọt lệ nơi khóe mắt nàng, giọng trầm thấp: “Kiếp trước, nàng đâu có như vậy.”

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đám Đồ Đệ Của Ta Có Thân Phận Không Tầm Thường
Đám Đồ Đệ Của Ta Có Thân Phận Không Tầm Thường

Thẩm Linh xuyên sách, xuyên vào một quyển "truyện chữa lành”. Chữa lành thế nào ấy hả? Chính là cuối bộ truyện, ngoài nữ chính ra, tất cả những nhân vật khác đều ngủm hết. Vì không muốn trở thành bia đỡ đạn của cốt truyện, Thẩm Linh cuốn gói bỏ chạy, quyết chí không tham gia vào cốt truyện nữa. Nàng mở một cửa hàng vô danh, bán mấy món đồ vô danh, một mình sống cuộc sống tự do tự tại, tiện thể nhận vài đồ đệ để dạy gϊếŧ thời gian. Mãi đến một ngày, nàng phát hiện ra có thể đám đồ đệ của mình là bia đỡ đạn trong cốt truyện... “...”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày
Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày

Đại lão mạt thế Tân Lung vất vả lắm mới nghịch chuyển thời không trở về hiện đại, còn chưa tận hưởng được bao lâu, lại bị câu nhầm hồn, đưa đến cổ đại. Vừa mở mắt ra, đã thấy mình đang ở hiện trường lưu đày. Không hoảng, trong tay nàng có không gian! Trước tiên quét sạch kho của tất cả tham quan trong kinh thành, sau đó vét luôn cả quốc khố vào không gian, lại thu dọn sạch sẽ phủ Định Quốc Công, khiến đám người đến tịch biên tài sản trợn tròn mắt, nghẹn họng không nói nên lời. Lên đường lưu đày, lo lắng sẽ bị đói ư? Nhờ vào kỹ nghệ nấu ăn cứng cựa được rèn giũa từ mạt thế, nàng chẳng ngán thứ gì. Từ thịt sói, thịt rắn, thịt lợn rừng, cá nóc, nấm dại, thịt cá sấu, hoa cỏ và rau dại, gặp gì ăn nấy, nấu gì ngon nấy, khiến cả phủ Hầu gia phải tròn mắt kinh ngạc. Đến nơi lưu đày, đại công cáo thành, Tân Lung thu dọn hành lý, chuẩn bị hòa ly. Không ngờ vị Hầu gia cao quý kia lại bắt đầu chơi trò vô lại. Tiêu Kinh Hạc: “Thư hòa ly là gì... Sao ta nghe không hiểu? Phu nhân, đột nhiên ta thấy hơi choáng váng, để ta đi ngủ trước đã, có chuyện gì ngày mai nói tiếp nhé...” Tân Lung: “...” Hầu gia, diễn xuất của ngài giả quá rồi đấy!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Làm Quân Tẩu
Thập Niên 70: Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Làm Quân Tẩu

Đời trước, người đàn ông Tô Nhiễm Nhiễm tránh còn không kịp, lại vì cứu cô mà bị hồng thủy cuốn đi. Cảnh tượng dũng cảm đó, ở trong đêm khuya liên tục nằm mơ nhắc nhở cô, cô đã bỏ lỡ người thâm tình như thế nào. May mà ông trời rủ lòng thương xót, khiến cô trở về ngày người đàn ông nói chuyện ly hôn với cô lần nữa. Lần này cô sẽ không bỏ qua phần thâm tình đó nữa. Ôm đứa bé trong bụng, mang theo không gian linh tuyền, Tô Nhiễm Nhiễm quả quyết tùy quân đến hải đảo! ... Thẩm Hạ cảm thấy có lẽ mình đang nằm mơ! Nếu không nàng dâu nhỏ vẫn luôn sợ anh muốn chết, sao có thể làm nũng với anh, còn ôm hôn anh nữa? Nhìn cô vợ nhỏ chọc người mà không tự biết, Thẩm Hạ lại có loại cảm giác không chân thực. “Nhiễm Nhiễm, em đã suy nghĩ kỹ chưa? Sau này sẽ không còn cơ hội ly hôn nữa!” Thẩm Hạ nghiến răng, lại xác nhận với cô lần nữa. Mà đáp lại anh, là nhiệt tình anh không dám tưởng tượng.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lạn Kha Kỳ Duyên
Lạn Kha Kỳ Duyên

Kế Duyên bên cạnh ván cờ lá rụng, ở giữa rừng cây đánh cờ không người. Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại quay đầu sơn hải mênh mông ... Tỉnh lại sau giấc ngủ, Kế Duyên trở thành một hành khất nửa mù trong miếu sơn thần cũ nát. Thực lực không đủ miệng pháo đến gom góp, Chân Nhân một thanh kiếm, Thần Côn một cái miệng, chính là căn bản cho Kế Duyên an thân đặt chân ở thế giới đáng sợ này. ... Thơ Dạo núi Lạn Kha Dịch: Chưởng Thiên Tay chống gậy thong dong dạo núi Dõi mắt trông bốn phía biển mây Rừng xa gió lộng thu hiu hắt Suối cạnh hang róc rách nước reo Ván cờ tàn Tiên đâu chẳng thấy Xương Phật lạnh lẽo cùng tháng năm Trần thế nay được bao người trải Di tích còn gì cho đời sau Review Truyện: Tiên hiệp cổ điển rất khó viết. Một bộ tiên hiệp hay là một bộ truyện phải được viết sao cho thật dễ hiểu, thật thú vị, thật tiêu sái cũng như phải có cái hồn của tiên hiệp. Chỉ một điều kiện thôi đã khó, chứ đừng nói phải có đầy đủ các điều kiện trên. Có lẽ vì vậy mà tiên hiệp bắt đầu suy tàn. Kể từ sau Hoàng Đình, cũng thật lâu rồi mình mới thấy lại một bộ tiên hiệp cổ điển thuần túy như Lạn Kha Kỳ Duyên. Có yếu tố lãng mạn, thoải mái tiêu sái của tiên hiệp cổ điển trường phái xuyên không, chi tiết truyện vừa xuất sắc lại dân dã. Có yếu tố truyền thuyết phàm tục mang lại cảm giác của những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Nam chính ở trong trò chơi hồng trần này, tuy rằng pháp lực tu vi không cao, nhưng cách xử sự làm người lại có trước có sau, thần bí khó lường, có ý cảnh, có tâm cảnh, thực sự đã mang lại cảm giác thần bí của tiên nhân. Đoạn mở đầu, khi nam chính nghèo túng cũng sợ chết như người thường, lời ăn tiếng nói cũng hơi tùy tiện. Trong truyện mỗi người đều rất lý tưởng, không dây dưa lợi ích quá nhiều, cũng không có quá tính toán, nhiều khi đọc mà không nhịn được cười. Trước mắt thì thấy đây là một thể loại truyền kỳ du ký cổ đại, có giang hồ, có tu sĩ, có tiên thần, có võ lâm cao thủ, có người phàm. Bàn tay vàng rất có ý nghĩa, tựa như thay đổi vận mệnh nhân vật. Mỗi khi nam chính thúc đẩy vận mệnh một người, hoặc dạy người hướng thiện, trên ván cờ sẽ ngưng tụ ra một quân cờ mới. Người đọc bị cuốn hút dần bởi những câu chuyện xung quanh Kế Duyên, muốn biết rốt cuộc quân cờ mà nam chính đã gieo sẽ trở thành những gì...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Lão Huyền Học Chỉ Muốn Kiếm Tiền
Đại Lão Huyền Học Chỉ Muốn Kiếm Tiền

Quy Nguyên phái có một đạo quán ẩn cư giữa núi rừng, đã truyền thừa được nghìn năm, có thể tự động chuyển hóa tiền tài thành công đức, che chở các đệ tử không bị ngũ tệ tam khuyết quấy nhiễu. Không ngờ đến đời quán chủ thứ một trăm lẻ một, quán chủ bất ngờ bị hại, quán chủ thế hệ thứ hai – Trì Tây chỉ có thể mượn xác hoàn hồn, từ dưới lòng đất bò lên thu dọn tàn cục, tạm thời thay thế chức vị quán chủ đời thứ một trăm lẻ một. Nhưng ai ngờ đạo quán đã chi tiêu quá nhiều tiền để đổi lấy công đức, giờ còn nợ một số tiền khổng lồ. Cho dù lúc còn sống làm đại lão huyền học hay là sau khi chết làm quỷ tự do ở dưới địa ngục đều chưa từng bị ngũ tệ tam khuyết làm phiền não, vậy mà chớp mắt cái đã biến thành một con quỷ nghèo triệt để. Hôm nay cũng là một ngày đau đầu vì tiền. Vì trả tiền mà cô đã phải đánh đổi quá nhiều. Khi nào mới có thể tìm được đệ tử kế thừa khoản nợ khổng lồ này đây. ... Nội dung chính: Hào môn thế gia, dị năng, sảng văn, truyền thuyết đô thị, nhẹ nhàng. Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Trì Tây, Lục Thừa Cảnh. Nhân vật phụ: những người khác. Giới thiệu vắn tắt: Sau khi thừa kế đạo quán, cô trở thành tài sản đi kèm. Lập ý: Cố gắng kiếm tiền mới có thể thực hiện tự do tài chính. (*) Ngũ tệ tam khuyết là một loại mệnh mà các nhà tướng số, phong thủy đều phải chịu do đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ. ‘Ngũ tệ’ (5 hại) gồm: quan, quả, cô, độc, tàn. ‘Tam khuyết’ (3 điều thiếu thốn) gồm: tiền, mệnh, quyền

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước
Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Một buổi sáng sau khi tỉnh dậy, Diệp Linh Lang phát hiện mình đã xuyên vào một bộ truyện tu tiên. Nàng xuyên thành vai nữ phụ độc ác, tư chất cực kì kém cỏi lại còn hay chèn ép nữ chính. Nữ phụ độc ác đã dùng trăm phương nghìn kế bắt nữ chính đưa mình vào một trong những tông môn đệ nhất tu tiên giới. Kể từ sau đó, nàng đi khắp nơi gây sự với nữ chính, cuối cùng nhận về kết cục bi thảm. Vì thế để giữ mạng mình và được sống yên ổn, Diệp Linh Lang quyết định tránh nữ chính càng xa càng tốt, tốt nhất là chạy hẳn đến tông môn xếp bét bảng. Kịch bản nữ phụ độc ác này nàng từ chối! Tại sao phải làm bia đỡ đạn hay đá kê chân cho nữ chính, nàng muốn một mình một trời, cứ thế xinh đẹp độc tôn không được sao? Nàng tưởng rằng mình đã vào tông môn kém cỏi nhất lại là tiểu sư muội nhỏ tuổi nhất, từ nay sẽ có thể sống cuộc đời vô ưu, ăn no nằm ườn như cá mặn, ai ngờ tông môn của nàng lại toàn phản diện, tất cả đồng môn đều là vai ác trong tương lai, lúc nào cũng có thể hắc hóa để làm bàn đạp cho nữ chính. Chẳng lẽ trời đã định là tông môn của nàng phải cùng nhau đi chầu Diêm Vương hết sao? Không, không có cái gì là trời định cả. Bởi vì đã có nàng ở đây rồi. Đại sư huynh vì báo thù diệt tộc mà hắc hóa gϊếŧ xuyên tu chân giới, bị đám danh môn chính phái vây lại đánh hội đồng, cuối cùng chết dưới một kiếm của nữ chính phải không? Tiểu sư muội: "Sư huynh, muội biết nàng ta tu luyện công pháp gì, phương pháp tu luyện ra sao, cần những pháp bảo nào, nhanh, chúng ta đi cướp về tu luyện! Không thể thua nàng ta được!" Nhị sư huynh mang trong mình một nửa huyết thống Yêu tộc, cả đời sống ẩn dật trốn tránh, bỗng nhiên một hôm bị thiên hạ phát hiện, dù không hắc hóa cũng bị bọn họ đòi đi tru diệt chứ gì? Tiểu sư muội: "Tại sao huynh phải ẩn dật? Huynh đã có huyết mạch hai tộc thì vùng lên chinh phục cả hai tộc luôn đi, từ nay huynh sẽ là bá chủ! Đi, muội biết cách khởi động lối vào Yêu tộc." Tam sư huynh tu luyện tẩu hỏa nhập ma, Kim Đan vỡ nát, toàn bộ kinh mạch đều đứt đoạn, sau đó bị đeo cho cái danh đại ma đầu tội ác tài trời khiến người người căm hận phải cùng nhau liên thủ tiêu diệt đúng không? Tiểu sư muội: "Muội biết nơi có thể luyện lại Kim Đan, tái tạo kinh mạch, huynh đừng lo, trận đoàn chiến này chúng ta có thể thắng!" Còn Tứ sư huynh phải lòng nữ chính, yêu sâu sắc nhưng không có được nên hắc hóa sau đó bị nam chính gϊếŧ thì phải? Tiểu sư muội: "Sư huynh à, huynh đừng hắc hóa làm gì. Lốp dự phòng số 1 đã hi sinh để nữ chính có được pháp bảo, lốp dự phòng số 2 thì cho nữ chính kí khế ước, huynh là cái lốp thứ n thì sao không dâng luôn cả mạng mình đi cho rồi?" Cả tông môn: "???" Vị Tiểu sư muội bé nhỏ của bọn họ, nhìn thì xinh đẹp yếu đuối nhưng tính tình lại không ai đỡ được, rốt cuộc nàng tới đây để tu tiên hay là để gây chuyện ấy nhỉ?

600000 Giỏ hàng Giỏ hàng