Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Của Đại Lão

Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Của Đại Lão

Ngôn TìnhĐô thịHiện ĐạiNữ CườngNữ PhụXuyên Không

Cố Dạng vừa được thừa kế gia sản tiền tỉ thì lại xuyên sách, xuyên thành tiểu thư thiên kim giả chiếm chỗ của người khác, cuối cùng phải nhận kết cục thê thảm. Khởi đầu là hãm hại nữ chính thiên kim thật, ép nhân vật phản diện làm kho máu, chính phái phản diện đều đắc tội một lượt. Để đi được đến cuối cùng, Cố Dạng quyết định vạch rõ giới hạn với cực phẩm nhà họ Cố, đền tội với nữ chính, bơm máu cho nhân vật phản diện, tự lực cánh sinh, không tìm đường chết. Nhưng... Ông bà Cố: "Bất kể thế nào, Dạng Dạng cũng là thiên kim của nhà họ Cố chúng ta! Tập đoàn Cố Thị cũng có một phần của Dạng Dạng!" Em trai Cố Phái: "Em chỉ có một người chị là Cố Dạng! Chị, nhà họ Cố đều cho chị cả!" Nữ chính Cố Cần: "Nhà họ Cố đã tính là gì? Muốn mười nhà họ Cố, chị đều sẽ lấy cho em." Nhân vật phản diện Phong Quyết: "Máu của tôi, người của tôi, tất cả của của tôi đều cho em hết." ... Các nhà hào môn ở Cẩm Thành đều nói: "Nhà họ Cố toàn đồ ngốc, tiểu thư thiên kim giả mà coi như báu vật." Cho đến một ngày, nhà họ Cố một bước trở thành nhà giàu nhất Cẩm Thành, ông trùm của ngành. Tất cả mọi người đều phải ghen tị. Nghe nói Cố Dạng cả ngày lăn lộn với đám thần kinh, cư dân mạng chế giễu: "Chỉ sợ cũng là đồ thần kinh?" Ông lớn trong các giới ồn ào đứng ra: "Tôi là bệnh nhân của cô ấy." Hội tâm thần học và hội tâm lý học của Hoa Quốc: "Đó là hội trưởng của chúng tôi." Toàn mạng bùng nổ! ... Cố Dạng cảm thấy kho máu nhỏ rất tuấn tú, lại còn đáng thương, cô phải tốt với anh ta một chút, phải bù đắp cho anh ta. Cho đến một ngày, kẻ đáng thương kia ép cô vào một góc tường: "Có phải em thôi miên tôi không? Đầu óc tôi toàn hình bóng của em." Sau đó cô mới biết, mình lăn qua lộn lại trong nhân thế, mà anh vẫn luôn chờ cô.

200000

1229 chương

Truyện cùng tác giả

Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Của Đại Lão
Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Của Đại Lão
Cửu Tịch Công Tử

Cố Dạng vừa được thừa kế gia sản tiền tỉ thì lại xuyên sách, xuyên thành tiểu thư thiên kim giả chiếm chỗ của người khác, cuối cùng phải nhận kết cục thê thảm. Khởi đầu là hãm hại nữ chính thiên kim thật, ép nhân vật phản diện làm kho máu, chính phái phản diện đều đắc tội một lượt. Để đi được đến cuối cùng, Cố Dạng quyết định vạch rõ giới hạn với cực phẩm nhà họ Cố, đền tội với nữ chính, bơm máu cho nhân vật phản diện, tự lực cánh sinh, không tìm đường chết. Nhưng... Ông bà Cố: "Bất kể thế nào, Dạng Dạng cũng là thiên kim của nhà họ Cố chúng ta! Tập đoàn Cố Thị cũng có một phần của Dạng Dạng!" Em trai Cố Phái: "Em chỉ có một người chị là Cố Dạng! Chị, nhà họ Cố đều cho chị cả!" Nữ chính Cố Cần: "Nhà họ Cố đã tính là gì? Muốn mười nhà họ Cố, chị đều sẽ lấy cho em." Nhân vật phản diện Phong Quyết: "Máu của tôi, người của tôi, tất cả của của tôi đều cho em hết." ... Các nhà hào môn ở Cẩm Thành đều nói: "Nhà họ Cố toàn đồ ngốc, tiểu thư thiên kim giả mà coi như báu vật." Cho đến một ngày, nhà họ Cố một bước trở thành nhà giàu nhất Cẩm Thành, ông trùm của ngành. Tất cả mọi người đều phải ghen tị. Nghe nói Cố Dạng cả ngày lăn lộn với đám thần kinh, cư dân mạng chế giễu: "Chỉ sợ cũng là đồ thần kinh?" Ông lớn trong các giới ồn ào đứng ra: "Tôi là bệnh nhân của cô ấy." Hội tâm thần học và hội tâm lý học của Hoa Quốc: "Đó là hội trưởng của chúng tôi." Toàn mạng bùng nổ! ... Cố Dạng cảm thấy kho máu nhỏ rất tuấn tú, lại còn đáng thương, cô phải tốt với anh ta một chút, phải bù đắp cho anh ta. Cho đến một ngày, kẻ đáng thương kia ép cô vào một góc tường: "Có phải em thôi miên tôi không? Đầu óc tôi toàn hình bóng của em." Sau đó cô mới biết, mình lăn qua lộn lại trong nhân thế, mà anh vẫn luôn chờ cô.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi
Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi

Khương Khải sống lại, trở về ba ngày trước khi thảm họa giá rét ập xuống quê hương Xuân Thành của cô. Theo đó, trong suốt một tháng ròng, toàn bộ Xuân Thành sẽ bị một thế lực vô hình phong tỏa, người bên trong không thể ra, người bên ngoài không thể vào. Một tháng sau, phong tỏa được hủy bỏ, cái lạnh thấu xương cũng kết thúc nhưng Xuân Thành đã biến thành một bãi tha ma khổng lồ, xác người la liệt, cảnh tượng vô cùng thê thảm. Chỉ có Khương Khải biết, nguyên nhân là do Xuân Thành bị một trò chơi mang tên “Chuyến Tàu Vô Tận” chọn làm phó bản. Trong một tháng đó, mười vạn người chơi được đưa đến Xuân Thành tham gia thử thách sinh tồn kéo dài một tháng. Cũng chính những người chơi này đã ra sức vơ vét tài nguyên của thành phố, tàn sát người dân bản địa, chỉ để hoàn thành nhiệm vụ và thỏa mãn thú tính của mình. Và đây mới chỉ là sự khởi đầu. Sau Xuân Thành, nhiều nơi khác trên hành tinh Xanh sẽ lần lượt trở thành phó bản, đối mặt với những thảm họa còn khủng khϊếp hơn, cùng với những người chơi cấp cao và tàn bạo hơn. Trong mắt những người chơi này, người dân bản địa chẳng khác nào đám NPC kiến cỏ. Trước thảm họa, người dân bản địa hoàn toàn không có sức chống cự. Để thay đổi tương lai tăm tối này, Khương Khải quyết định báo cáo toàn bộ sự việc về trò chơi này cho chính phủ. --- Giới lãnh đạo cấp cao của nước C nhận được một tin tức kinh hoàng: Toàn cầu sẽ dần trở thành phó bản của một trò chơi sinh tồn và phó bản đầu tiên sẽ mở ra tại Xuân Thành. Nhà nước bí mật điều động một lượng lớn vật tư chống rét vào Xuân Thành, đồng thời khẩn cấp điều động vô số binh lính tinh nhuệ, cải trang thành dân thường trà trộn vào thành phố. Ba ngày sau, mười vạn người chơi đột nhiên xuất hiện, Xuân Thành bị một thế lực vô hình phong tỏa, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài, nhiệt độ bắt đầu giảm mạnh. Bộ chỉ huy Xuân Thành thông qua hệ thống camera giám sát dày đặc trên toàn thành phố, theo dõi sát sao hành động của những người chơi hung hãn, tàn ác này, lực lượng tinh nhuệ bí mật bắt đầu hành động. “Nhiệm vụ của chúng ta là: Thứ nhất, bảo vệ người dân Xuân Thành khỏi sự tấn công của người chơi. Thứ hai, bảo vệ người dân Xuân Thành vượt qua thảm họa giá rét. Thứ ba, chiếm đoạt thân phận của người chơi, thay thế họ quay trở lại chuyến tàu vô tận, đến các phó bản khác để giành lấy cơ hội, tài nguyên, công nghệ, làm cho đất nước, hành tinh Xanh trở nên hùng mạnh, sẵn sàng đối phó với những thử thách lớn hơn sau này!”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Năm Đó, Nam Phụ Trong Tiểu Thuyết Sống Ở Nhà Tôi
Năm Đó, Nam Phụ Trong Tiểu Thuyết Sống Ở Nhà Tôi

Cứu với! Ngủ một giấc dậy, tôi phát hiện trong nhà có thêm một người đàn ông, mà lại còn là nam phụ tháo hán trong niên đại văn! Vừa mở miệng đã gọi tôi là "đồng chí"! Sau đó, tôi – thương nhân Lâm Sướng Sướng – lại phải dắt theo một anh chàng tháo hán ngày ngô đi bán cá, mở cửa hàng, thậm chí còn đầu cơ trục lợi vật tư. Cuối cùng, thế quái nào lại lượm thêm một ông chồng trung khuyển nữa chứ? Lâm Sướng Sướng: "Mệt quá đi!" Thẩm Bách Lương: "Không lỗ, không lỗ! Của em là của em, của anh cũng là của em, còn con của chúng ta... cũng vẫn là của em." Lâm Sướng Sướng: "Hình như... cũng không tệ lắm nhỉ?"

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Oanh Tạc Thập Niên 70, Nữ Vương Ba Hệ Dị Năng Mang Không Gian
Oanh Tạc Thập Niên 70, Nữ Vương Ba Hệ Dị Năng Mang Không Gian

[Dị năng ba hệ] + [Không gian linh tuyền] + [Độc mồm độc miệng] + [Võ lực cao] + [Thi đại học] + [Không chịu thiệt] + [Bá đạo phúc hắc] + [Ngược tra] + [Thú cưng] Tô Thanh Tuyết là người mang ba hệ năng lực siêu nhiên của thế kỷ 27, bao gồm hệ Mộc, hệ Hỏa và hệ Hắc Ám, sức mạnh của cô luôn khiến mọi người đều phải khiếp sợ. Người đời tặng cho cô biệt danh là Hoa Hồng Độc, vì cô ra tay không chỉ nhẫn tâm mà còn độc ác. Từ khi Tô Thanh Tuyết sở hữu không gian, cô bắt đầu có sở thích tích trữ hàng hóa, vì cô thường đọc tiểu thuyết và luôn có suy nghĩ rằng, chuyện bất thường ắt có vấn đề. Trong không gian của cô còn có thể trồng trọt, chăn nuôi, có biệt thự, máy tính, vũ khí, siêu thị tự bổ sung hàng hóa,... Nói chung là thứ gì cũng có. Tô Thanh Tuyết giết thây ma không hề chớp mắt, nhưng vì quá xinh đẹp nên luôn có đàn ông theo đuổi. Trong một lần thực hiện nhiệm vụ, cô bị một người phụ nữ có ý đồ xấu dẫn dụ vua thây ma đến, cuối cùng tên thây ma tự phát nổ kéo theo cô mà chết. Sau khi Tô Thanh Tuyết chết, linh hồn cô xuyên về năm 1975, nhập vào thân xác của một cô gái trùng tên với cô, cũng là Tô Thanh Tuyết. Mấy ngày trước, cha cô vào núi săn bắn và bị con mồi cắn chết. Sau cùng, Tô Thanh Tuyết mới biết cái chết của cha cô là do có người hãm hại chứ không phải tai nạn. Cô cũng biết được sự thật, cô không phải con gái ruột của Tô Chí Dũng, ông chỉ là cha nuôi của cô. Tại nơi nghèo khó ấy, cô không chỉ kết giao được với những người bạn chân tình trong chuồng bò, mà còn nỗ lực thi đậu Thanh Đại, tìm được cha mẹ ruột và trở thành con cưng của cả nhà. Tất nhiên, cô cũng gặp được định mệnh đời mình, Lục Lâm Hiên, người đàn ông mang thân phận đặc biệt, là... trẻ tuổi nhất, mọi người đoán xem nhé! Anh là con nhà danh giá mà ai ai cũng muốn gả cho, ấy vậy mà vừa gặp đã yêu Tô Thanh Tuyết say đắm, như thể uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời. Những cô gái xấu tính, "trà xanh" giả vờ ngây thơ, và những tên cặn bã ngày trước từng bắt nạt cô giờ chỉ biến nghiến răng tức giận mà chẳng làm gì được. Tô Thanh Tuyết nhún vai cười khẩy: "Tôi thích nhìn vẻ mặt căm ghét tôi, nhưng lại không làm gì được tôi của mấy người thật đấy!"

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con

Nguyên chủ xinh đẹp như hoa, có hai đứa con đáng yêu, chồng quanh năm không có ở nhà nhưng tiền lương cao có thể nuôi cô. Mẹ chồng dữ dằn đành hanh nhưng lại vui vẻ hòa nhã với cô, còn không cần cô ra đồng làm việc. Cô lại nhạy cảm và yếu ớt tự biến mình thành cái túi trút giận, chồng vừa chết thì mình cũng nghẹn chết tươi. Lâm Thù: Có em bé đáng yêu để ngắm, có tiền để ăn thịt, không có chồng gây rắc rối lại có mẹ chồng dũng mãnh bảo vệ, cuộc sống tốt đẹp này biết đi đâu mà tìm? Dứt khoát nằm yên đợi chết cho rồi, ngày nào cũng dẫn con đi trồng hoa, nấu món ngon, ăn dưa xem kịch. Người toàn thôn đều đang đợi xem trò cười của Lâm Thù, chồng của ả đàn bà diêm dúa này chết rồi, chắc chắn sẽ bị nhà chồng ngược đãi, bắt nạt đến chết cho mà xem. Mẹ chồng đanh đá: Giữ lại gà mái già của nhà các người nhé, tôi mua về bồi bổ cho con dâu thứ ba của tôi, ngày nào nó cũng vất vả quá. Thôn dân: Nhàn rỗi đi dạo mà cũng vất vả? Lâm Thù cầm cái cuốc lên định đi trồng ít rau. Chị dâu cả lập tức giành lấy: Em dâu, em mau đi nghỉ đi, chút việc này chị chỉ làm mấy phút là xong ngay! ... Người trong thôn: Hừ, đều là giả dối hết, cô ta còn trẻ chắc chắn không thủ tiết nổi đâu, đảm bảo sẽ gả cho một lão già nào đó! Ngày hôm sau, các cán bộ kết hôn lần đầu vừa trẻ tuổi vừa tuấn tú trong thành phố nháo nhào xách túi to túi nhỏ đến tận cửa cầu hôn, trông rất chân thành thâm tình: Đồng chí Lâm Thù, cô thật cần cù và dũng cảm, tôi muốn kết làm bạn đời cách mạng với cô. Lâm Thù đáp với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: Anh rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi phải thủ tiết với chồng tôi cả đời. Cánh đàn ông ưu tú tiếc nuối rời đi: Hu hu hu, cô ấy rất yêu Lục Thiệu Đường. Cha mẹ có con gái trong thôn: Hay là cô giới thiệu cho con bé nhà chúng tôi với! Người trong thôn: Cô ta có năng lực đến đâu thì đã sao? Không có chồng thương, không có chồng... Sau đó người chồng cao lớn và tuấn mỹ đó của Lâm Thù trở về, lái trên con xe Jeep lớn, mặc bộ quân trang phẳng phiu, tuổi còn trẻ mà đã vinh dự thăng chức làm tham mưu trưởng! Người trong thôn: Chuyện tốt đều bị cô ta húp hết trơn! ... Lục Thiệu Đường kết hôn được ba ngày đã phải rời nhà về bộ đội, sau năm năm trải qua thập tử nhất sinh mới có thể về nhà, vậy mà lúc đi ngang qua quán cơm lại nhìn thấy vợ mình và một người đàn ông khác... đang xem mắt? Người đàn ông: Đồng chí Lâm Thù, tôi đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi, xin hãy kết làm bạn đời cách mạng... Lâm Thù: Chắc anh nói đùa rồi, tuy rằng chồng tôi đã không còn nhưng tôi sẽ yêu anh ấy cả đời, thủ tiết cả đời vì anh ấy. Lục Thiệu Đường: ! Anh sải bước đi về phía cô nhưng cô lại... bỏ qua anh mà đi mất? Lâm Thù: Má ơi, vừa rồi có phải cô nhìn thấy hồn ma của Lục Thiệu Đường không vậy? Anh rất cao lớn, rất đẹp trai, rất dũng mãnh, rất lạnh lùng! Chắc là anh không nhận ra mình đâu... không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, chuồn là thượng sách. Sĩ quan Lục tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cao lớn lại tuấn tú phát hiện sau khi có vợ có con, vậy mà anh lại phải theo đuổi lại vợ mình từ đầu! ... Suy nghĩ không muốn người biết của Lâm Thù: Oa, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, vai rộng eo thon ngực nở! Bụng có cơ, ngực có cơ, chân lại còn dài! Mình ưng nha! Sau đó, này này này, Lục Thiệu Đường, anh là cái giống chó ngốc gì vậy, đừng có động vào tôi!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Văn Phòng Thám Linh Phi Phàm
Văn Phòng Thám Linh Phi Phàm

[Thiếu nữ sinh ra có khả năng thông linh bắt ma × Đội trưởng hình sự trẻ tuổi, ngoài lạnh trong ấm. Trinh thám – Phá án – Linh dị nhẹ pha rùng rợn – Tình cảm đôi lứa cùng tiến.] Đội trưởng đội hình sự – Giang Thước, tuổi trẻ tài cao, từng là một người kiên trung với chủ nghĩa duy vật, suốt một thời chẳng mảy may tin vào chuyện quỷ thần. Cho đến ngày anh gặp Du Phi Phàm – thế giới quan trong anh bị bóp vụn rồi nhào nặn lại không biết bao nhiêu lần. “Cảnh sát Giang, anh bảo tôi truyền bá mê tín dị đoan. Vậy để tôi bắt cho anh xem một con ma cho anh nhé.” Từ nghi ngờ đến tin tưởng, từ đối lập đến hợp tác, từ như nước với lửa đến âm thầm nảy sinh tình ý. Những vụ án ly kỳ được lần giở từng lớp từng lớp như bóc kén tằm, để rồi cuối cùng người ta mới ngộ ra, thứ đáng sợ nhất, không phải oan hồn quỷ quái mà là lòng dạ con người. Mà đằng sau từng vụ án ấy, dường như còn ẩn giấu một âm mưu lớn hơn nhiều... *Lưu ý từ tác giả: Đây không phải truyện "sảng văn", không có tình tiết ngược tâm, không máu chó, không theo công thức lối mòn. Bối cảnh có yếu tố giả tưởng, hệ thống điều tra hình sự được người viết tham khảo từ tư liệu thực tế trước khi sáng tác, nhưng dẫu sao cũng chỉ là tiểu thuyết – có chỗ nào sơ suất mong được lượng thứ, xin miễn bàn sâu hơn.

150000 Giỏ hàng

Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng
Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Văn án: An Thanh xuyên không, từ tiến sĩ viện nông học thành cách cách Mông Cổ bị chỉ hôn cho Ngũ hoàng tử triều đại Khang Hi thời nhà Thanh. Nhìn Tử Cấm thành cao cao, An Thanh nhịn không được nâng trán thở dài, người trong cái cung này, ai không phải tâm nhãn dày như cái sàng, ở trước mặt bọn họ, nàng chính là ngốc bạch ngọt mà thôi. Nhưng mà, cũng may An Thanh không tính quá xui, bị chỉ cho Ngũ a ca Dận Kỳ - người không tham dự đoạt đích, Nhà mẹ đẻ lại là một chi đắc lực nhất Khoa Nhĩ Thấm, được Khang Hi coi trọng. Dù sao cung đấu là không thể nào cung đấu được, đóng cửa lại nằm ngửa trải qua cuộc sống phú quý không tốt hơn sao. Thế là, vào lúc đám phúc tấn cách cách vì tranh thủ tình cảm dùng hết thủ đoạn, An Thanh ăn uống hưởng lạc. Vào lúc đám chị em dâu bận rộn thể hiện sự hiền huệ của mình, An Thanh ăn uống hưởng lạc. Vào lúc các hoàng tử bận rộn kết bè kết cánh tranh quyền đoạt lợi, An Thanh lôi kéo Dận Kỳ cùng nhau ăn uống hưởng lạc. Nhưng người nào biết, chính là một người toàn cung không ai để vào mắt như An Thanh không chỉ tiện tay cứu sống mẫu đơn cực phẩm dùng để tế tự mang ý nghĩa tường thụy, còn giải quyết các vấn đề sâu bệnh nông nghiệp như ‘bệnh dịch cây lúa’, ‘quỷ mạch’ khiến đế vương cả triều văn võ từ cổ chí kim đều nhức đầu không thôi. Càng đừng đề cập đến, bên trong điền trang kia của nàng liên tiếp xuất hiện cây nông nghiệp cao sản. . . Rất nhiều năm sau, bên trong dân gian hương dã lưu truyền một vị "Nông thần nương nương" nổi danh truyền xa, hàng ngàn hàng vạn bách tính chủ động lập bia cho nàng, Nghe nói vị "Nông thần nương nương" này là quý nhân trong Tử Cấm thành, nhưng lại lưu luyến ruộng lúa, chỉ vì nàng nói. . . muốn cho hài tử khắp thiên hạ đều có thể ăn cơm no.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Thư Chạy Nạn, Ta Dựa Hắc Hóa Khiến Vạn Giới Kinh Diễm
Xuyên Thư Chạy Nạn, Ta Dựa Hắc Hóa Khiến Vạn Giới Kinh Diễm

Xuyên vào tiểu thuyết nhưng lại vào đúng lúc truyện đến hồi kết, Giang Thất Nhu buộc phải mở chế độ chạy nạn tại giới tu tiên. Tưởng rằng chỉ cần dốc sức dẫn cả nhà ngày đêm bôn ba là có thể tránh khỏi kiếp nạn. Nào ngờ, khắp nơi đều có fan não tàn của nữ chính giở trò hãm hại. Yêu nữ của Vạn Thú Môn muốn ép nàng tự vẫn? Khoan đã! Nàng có thể phản đòn, điều khiển vạn thú phản công, khiến ả phải khóc không ra nước mắt! Mỹ nam số một của Thần Y Sơn định giở trò lừa gạt tình cảm? Chờ đó! Nàng y độc song tuyệt, bắt hắn ta quỳ xuống gọi một tiếng tổ tông! Đám thiên tài giới tu tiên mơ chiếm lấy chí bảo? Ngại quá, các người chẳng qua chỉ là đám rau hẹ mà nàng trồng mà thôi! Vất vả lắm mới thoát khỏi loạn thế, cớ sao thiếu niên áo đen thần bí kia lại ép nàng vào góc tường? Hắn nói: “Ta đã tìm nàng khắp vạn giới, nay cuối cùng cũng...”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng