Bé cưng yếu đuối được lão đại mạt thế nuông chiều

Bé cưng yếu đuối được lão đại mạt thế nuông chiều

Đô thịHài HướcHuyền huyễnMạt ThếNgôn TìnhNữ CườngTrọng SinhXuyên Không

Vai chính: [ “Cốc Vũ”, “Thương Mặc” ] Văn án:Tiểu yêu trong núi, hồn xuyên mạt thế. Để trở thành một yêu tinh tốt, đạt được mơ ước trở thành tiên, Cốc Vũ tìm kiếm linh khí khắp nơi, tình cờ gặp được đội trưởng của tiểu đội bộ đội đặc chủng Thương Mặc có công đức đầy mình. “Thương Mặc, em muốn thân thiết cơ.” Tiểu yêu tinh bày ra ánh mắt vừa xinh đẹp vừa mềm mại, tay ôm lấy cổ Thương Mặc, mỗi ngày đều muốn được ôm ấp, hôn hít rồi nâng lên cao. Nhìn cô vợ nhỏ đuôi mắt hơi ửng đỏ, quần áo nửa kín nửa hở, yếu đuối mềm mại, không ngừng cọ xát với mình, giọng nói Thương Mặc khàn khàn không rõ, anh chỉ có thể cưng chiều người trong lòng lên tận trời. Thương Mặc: Ân cứu mạng không có gì trả được, chỉ có thể lấy thân báo đáp. ———— Nữ chính: Tiểu yêu tinh xuyên thành nhân loại mềm mại dễ thương, có dị năng song hệ thực vật và chữa lành, kỹ năng y độc cùng triển khai. Nam chính: Bộ đội đặc chủng có thực lực mạnh mẽ, dị năng hệ tinh thần chủ yếu khống chế vật và công kích tinh thần, dịu dàng săn sóc cưng chiều nữ chính, giọng nói dễ nghe.

300000

849 chương

Truyện cùng tác giả

Bé cưng yếu đuối được lão đại mạt thế nuông chiều
Bé cưng yếu đuối được lão đại mạt thế nuông chiều
Cửu Tiêu Vân

Vai chính: [ “Cốc Vũ”, “Thương Mặc” ] Văn án:Tiểu yêu trong núi, hồn xuyên mạt thế. Để trở thành một yêu tinh tốt, đạt được mơ ước trở thành tiên, Cốc Vũ tìm kiếm linh khí khắp nơi, tình cờ gặp được đội trưởng của tiểu đội bộ đội đặc chủng Thương Mặc có công đức đầy mình. “Thương Mặc, em muốn thân thiết cơ.” Tiểu yêu tinh bày ra ánh mắt vừa xinh đẹp vừa mềm mại, tay ôm lấy cổ Thương Mặc, mỗi ngày đều muốn được ôm ấp, hôn hít rồi nâng lên cao. Nhìn cô vợ nhỏ đuôi mắt hơi ửng đỏ, quần áo nửa kín nửa hở, yếu đuối mềm mại, không ngừng cọ xát với mình, giọng nói Thương Mặc khàn khàn không rõ, anh chỉ có thể cưng chiều người trong lòng lên tận trời. Thương Mặc: Ân cứu mạng không có gì trả được, chỉ có thể lấy thân báo đáp. ———— Nữ chính: Tiểu yêu tinh xuyên thành nhân loại mềm mại dễ thương, có dị năng song hệ thực vật và chữa lành, kỹ năng y độc cùng triển khai. Nam chính: Bộ đội đặc chủng có thực lực mạnh mẽ, dị năng hệ tinh thần chủ yếu khống chế vật và công kích tinh thần, dịu dàng săn sóc cưng chiều nữ chính, giọng nói dễ nghe.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Thập Niên 70: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu
Thập Niên 70: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Cố Minh Đông ở mạt thế xuyên thành cực phẩm niên đại văn. Vào nạn đói, nguyên chủ mất đi hai đứa con trai, ba đứa em trai em gái vì chết đói. Chính anh bị tàn phế đôi chân, trở thành bàn đạp của nam nữ chính về thành phố. Cố Minh Đông nhìn một đàn anh em hồ lô: Một, hai... Hô ~ cũng còn chưa chết! Em trai hai một người nhiệt tình hăng hái luôn hướng về mặt trời; Em gái ba lòng tràn đầy ý chí muốn vào thành phố; Em gái tư mềm mại đáng yêu, ai cũng có thể bắt nạt; Trừ hai đứa con trai sinh đôi chỉ biết ăn chẳng màn tình cảm. Lại xem xét, Cố Minh Đông vui vẻ. Non xanh nước biếc, lợn rừng gà rừng béo ú, đây mà là nạn đói? Lau nước miếng, thân thể này có thể làm được, không phải chỉ là nuôi trẻ con thôi sao, làm được hết! ++ Sau khi nằm hưởng, điều phiền não duy nhất là, trong nhà quá nhiều trẻ con: Em trai thứ hai là nam chính truyện sảng văn: Đầu óc anh cả lợi hại hơn em Em gái ba trong truyện niên đại phất nhanh: Anh cả kiếm tiền lợi hại hơn em Em gái tư truyện ngọt sủng: Anh cả học giỏi hơn em Hai đứa con trai sinh đôi: Cha con tốt nhất thế giới

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mượn Kiếm
Mượn Kiếm

“Vừa nãy, kiếm của ta bị một tiếng gọi ‘Vạn Kiếm Quy Tông’ triệu hồi mất rồi, giờ phải làm sao đây?” “Đang online chờ, gấp lắm, không biết có trả lại không nữa......”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Xung Hỉ, Đại Lão Huyền Học Ở Hào Môn Trảm Quỷ
Sau Khi Xung Hỉ, Đại Lão Huyền Học Ở Hào Môn Trảm Quỷ

【Huyền học + giải thoát + bắt quỷ】 Thiên chi kiêu tử Lục Trì, bởi vì tai nạn giao thông mà mù hai mắt, bại liệt toàn thân, bị tất cả mọi người chà đạp sỉ nhục, tính cách trở nên u ám. Lão tổ tông huyền học Diệp Thiến tới đền ơn, trị bệnh cho anh ta, đối xử tốt với anh ta, dành cho anh ta tất cả sự dịu dàng. Mặt anh ta trắng như giấy, u ám đáng sợ: “Cô muốn gì?” Diệp Thiến cười rạng rỡ: “Muốn anh tốt lên.” Trong tích tắc, toàn bộ cảm xúc mà người đàn ông che giấu lập tức sụp đổ. Diệp Thiến giúp anh ta xua đuổi tất cả sát khí, trả lại mệnh cách thiên tử cho anh ta. Nhưng sau khi người đàn ông này khỏi bệnh, dường như sát khí càng nặng. Khi cô thành công lui thân muốn rời đi, người đàn ông mang gương mặt đẹp trai nhợt nhạt, nắm tay của cô giằng trước ngực, lực đạo như thể muốn xuyên thấu l*иg ngực anh ta: “Em móc nó ra, tôi sẽ cho em đi.” Cô trong mắt Lục Trì: Mềm mại đáng yêu. Cô trong mắt lũ quỷ: phần tử bạo lực đáng sợ. Cô trong mắt thuộc hạ: đáng sợ. Các huyền thuật sư cảm thấy trông cô rất gà. Sau khi quen biết, đại lão kèm tôi với!

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Sư Huynh, Chúng Ta Lần Sau Đoạt Tông Môn Nào?
Đại Sư Huynh, Chúng Ta Lần Sau Đoạt Tông Môn Nào?

“Vô địch, khôi hài, càng xem càng thoải mái.” Một tiểu nam hài chừng hai, ba tuổi, người yếu ớt hỏi: “Đại sư huynh, lần sau chúng ta có định cướp tông môn kia không?” Trương Bất Phàm búng nhẹ vào đầu tiểu nam hài rồi giận dữ nói: “Ngươi không hiểu thì đừng nói lung tung. Không phải là cướp, mà là đi lấy lại những đồ vật thuộc về chúng ta, hiểu chưa?” Nói xong, Trương Bất Phàm rút ra một cuốn sổ dày, lật xem rồi thầm thì: “Cái này, cái này... còn có cái này nữa. Chỗ đó khá gần chúng ta. Trước kia đi... à không, phải nói là đi lấy về đồ của tông môn chúng ta.”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Chạy Mau! Bạo Quân Phản Diện Cầm Nhầm Kịch Bản Rồi
Chạy Mau! Bạo Quân Phản Diện Cầm Nhầm Kịch Bản Rồi

Diễn viên tuyến mười tám Vân Nhuyễn bất ngờ xuyên vào chính kịch bản mà mình đang chuẩn bị diễn, trở thành nhân vật nữ phụ pháo hôi mang tên... Vân Nhuyễn Nhuyễn. Vừa mở mắt ra, nàng đã thấy nam chính đang giơ kiếm kề lên cổ mình, định tiễn nàng một vé về chầu ông bà. Để giữ được cái mạng nhỏ này, Vân Nhuyễn Nhuyễn đành phải bám chặt lấy kịch bản, bật hết toàn lực “trợ công” ôm chặt lấy đùi nam chính, quyết tâm phò tá hắn tiêu diệt phản diện, thuận lợi ngồi lên ngôi vị Thái tử. Nào có ai ngờ, khi đã xong xuôi đâu đấy, nàng đang định rút lui êm đẹp, chuẩn bị lên đường đi nhận đất phong, từ nay sẽ nằm dài hưởng vinh hoa phú quý thì trùm phản diện Thẩm Mộ Chi - người đáng lẽ ra phải toi đời từ nửa bộ phim trước - đột ngột đội mồ sống dậy, một kiếm chém bay đầu nam chính! Vân Nhuyễn Nhuyễn: “???” Đại lão phản diện kia ơi, hình như anh cầm nhầm kịch bản rồi thì phải? Trong lúc còn đang hoảng hốt chưa kịp chạy, nàng đã bị Thẩm Mộ Chi chặn đứng ngay trước cửa nhà. Nàng tưởng phen này mình cũng sẽ bị một kiếm chém bay đầu chó, ai dè phản diện lại như phát điên vì yêu, ngày cưng đêm sủng, cứ như vậy sủng nàng một mạch lên đến tận trời. “Nhuyễn Nhuyễn, chỉ cần nàng đừng chạy thì mạng ta cũng dâng cho nàng.” Từ đó về sau, toàn dân Đại Hạ đều biết bạo quân của họ có một bảo bối trong lòng. Nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, ai mà dám động vào thì chém!

100000 Giỏ hàng

Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước
Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Thế tử Yến vương phủ có gia thế hiển hách, thân phận mê người, là quý công tử, tương lai trượng phu trong mắt các thiếu nữ. Lâm Vị Hi chính là thê tử của hắn. Nhưng nữ chính không phải là nàng. Nàng chết một lần mới biết mình chỉ là nữ phụ, tác dụng của nàng chính là đá kê chân cho nữ chính đường hoàng bước lên. Nhiệm vụ của nàng là làm nổi bật sự ôn nhu quan tâm của nữ chính. Nữ chính là thứ muội của nàng, là người mà thế tử cầu không được, nên là ánh trăng sáng trong lòg hắn. Tất cả mọi người đều đem nàng và thứ muội ra so sánh, dùng sự thành công thượng vị của thứ muội để chê cười sự thất bại của nguyên thê là nàng. Lâm Vị Hi cười lạnh, tốt. Tình yêu của các ngươi cảm động trời đất, vậy người tỷ tỷ như ta trở về làm mẹ kế của các ngươi đi! Thế là, nàng vì tức giận gả cho phụ thân của chồng trước, cha chồng chưa từng gặp mặt ở kiếp trước - chiến thần bảo vệ Đại Tề, sau tang vợ một mực không có tục cưới, nắm giữ binh quyền một vùng trời, uy danh hiển hách - Yến vương. Về sau, đang bước vào tuổi trung niên, sát phạt quả quyết như Yến vương, nhìn xem kiều thê nhỏ hơn mình cả một con giáp, có chút đau đầu nghĩ. Thôi, nàng còn nhỏ, hắn sủng ái nàng, dung túng nàng, sau này hãy dạy nàng. Những tên gọi khác # Ta làm mẹ chồng của nữ chính # # Sau khi quay về, ta gả cho phụ thân của chồng trước # 2. Thành hôn lúc Lâm Vị Hi mười bảy, Yến vương ba mươi bốn, nam nữ chủ tuổi tác chênh lệch khá lớn, để ý người cẩn thận khi đi vào 3. Nữ chính kiếp trước đã chết mất tiêu rồi nhé, nên sau khi cưới, quan hệ luân lý gì đó cũng không thể thành lập, giữa nàng và Yến Vương hoàn toàn không tồn tại cái gọi là luân thường đạo lý, ta chỉ tính thân phận mới của nữ chính thôi. Nhân vật chính: Lâm Vị Hi, Cố Huy Ngạn ┃ vai phụ: Cao Nhiên, Cố Trình Diệu ┃

70000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Một Trăm Lẻ Tám Cách Lười Biếng Của Nhân Vật Phản Diện
Một Trăm Lẻ Tám Cách Lười Biếng Của Nhân Vật Phản Diện

Mạnh Quy Đề cứ ngỡ rằng đời này mình chắc chắn là kẻ mạnh đứng đầu thiên hạ, ai ngờ mở mắt ra đã trở thành nhân vật phụ số một thiên hạ rồi. Sau khi tự bạo mà chết, nàng không may bị mắc kẹt trong cõi hỗn độn, phải bất đắc dĩ xem đi xem lại cuộc đời huy hoàng của nữ chính mấy trăm lần. Lúc này nàng mới ngậm ngùi phát hiện, hóa ra mình chỉ là nữ phụ phản diện đáng thương trong một cuốn tiểu thuyết mà thôi. Lần nữa mở mắt, nàng quyết định buông xuôi tất cả, chỉ muốn nằm dài chờ ngày tháng trôi qua. Đánh thì chẳng đánh nổi ai, tranh giành cũng không giành nổi người ta, thôi thì đành ngoan ngoãn đi theo cốt truyện kiếm miếng ăn cho qua ngày. Nhưng mà đời không như ý, Mạnh Quy Đề chỉ biết ngửa mặt than trời: “Ta thực sự mệt mỏi lắm rồi! Chỉ muốn an ổn nằm yên, vậy mà thiên hạ lại cứ bắt ta phải vùng lên cho bằng được!”

180000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trường Sinh, Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà
Trường Sinh, Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Nhân sinh ở đời, điều đáng thương nhất chính là quá để tâm đến ánh mắt và lời đánh giá của người khác. Con đường tu tiên vốn gian nan. Không có linh căn, Vương Bạt định bụng sống cuộc đời “nằm yên cho số phận xếp đặt”. Hắn chọn bái nhập tông môn, chỉ làm một tên tạp dịch nuôi gà. Nhưng ngay khoảnh khắc chạm tay vào con gà ấy, hắn mới chợt nhận ra — con đường trường sinh của mình có lẽ sẽ chẳng bình thường chút nào! Ở đời, ai cũng phải trải qua những biến đổi lớn lao như rồng như rắn. Khi còn là rắn, chỉ có thể làm bạn với sâu kiến, chui rúc trong bùn nhơ, sống tạm bợ, tìm mọi cách để giữ mình an toàn. Chỉ khi trải qua trăm ngàn kiếp nạn, kiên nhẫn chờ thời cơ đến... Sẽ có một ngày biến hóa thành rồng, bay vút lên nghìn dặm, hô mưa gọi gió, nuốt mây thở sương, đón được cam lộ! Đây là câu chuyện về một tên tạp dịch nuôi gà — từ đáy xã hội từng bước đi lên đỉnh cao! (1V1, KHÔNG HẬU CUNG) ---oCo--- Khuyến nghị đọc: Truyện có yếu tố “hack”, nhưng rất nhiều khổ luyện, tiết tấu chậm — mọi người nên cân nhắc. Không hợp gu thì nên né. Main trưởng thành dần theo thời gian, không phải kiểu vừa sinh ra hoặc vừa xuyên là thiên tài. Khởi đầu còn hơi ngốc nữa =)) Theo mình, ai vượt qua được khoảng 150 chương đầu thì đọc ổn, vì giai đoạn đầu tác giả còn non tay, nhân vật chính cũng khá khổ. Từ từ tác giả mới viết vững hơn, chứ đầu truyện vẫn còn nhiều sạn. Không phù hợp với ai thích thể loại Vô Địch Lưu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng