Ngư Nữ Đi Biển Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký

Ngư Nữ Đi Biển Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký

Ngôn TìnhẨm ThựcCổ ĐạiHETình CảmXuyên Không

“Hải Châu, mẹ giao Đông Châu và Phong Bình cho ngươi. Vu thúc của ngươi chỉ chịu nhận nuôi một đứa thôi.” Tề Hải Châu vừa tỉnh táo đã nghe thấy câu này. Nàng còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, chỉ hoảng hốt gật đầu. Đợi đến khi người phụ nữ kia ôm đứa bé rời đi, nàng mới sững người nhận ra — nàng phải nuôi hai đứa nhỏ. Cha mất, mẹ tái giá, để lại hai đứa trẻ làm gánh nặng — đây là tình cảnh của gia đình thân thể này khi Tề Hải Châu xuyên tới. Thôi thì đi thôi, đã mượn thân thể người ta để sống lại, nuôi giúp đệ muội cũng là chuyện nên làm. Dù sao nơi này là vùng duyên hải, mà nàng lại mang theo linh trạch châu từ thế giới khác, có thể hô hấp dưới nước. Kiếm cái ăn để nuôi hai đứa nhỏ cũng không phải vấn đề. Tu sửa lại con thuyền đánh cá cha để lại, Hải Châu chèo thuyền ra khơi đánh bắt. Người ta giăng lưới kéo cá, nàng thì nhảy thẳng xuống biển, dùng túi lưới múc cá tôm. Tôm hùm, cua biển vỏ tam giác, cua xanh, cua hoa, cua bánh mì... nàng muốn bắt đủ để nếm thử hết các loại hải sản. Sò khô nấu với nghêu sọc, canh tôm viên, cơm rang thịt cua, cháo ngao, cua hấp, cua xào, cua nấu cam tê... Hải Châu ăn thỏa thích, nhưng hai đứa nhỏ thì mặt mày ủ rũ. “A tỷ, hôm nay lại ăn mấy thứ này sao...” Đông Châu than thở. Nàng đã ăn suốt tám năm rồi, giờ chỉ thấy ngán ngẩm. Lại ăn nữa? Hải Châu nghe ra giọng điệu chê bai của muội muội, có phải đang than phiền theo kiểu Versailles không đây? Ở thời đại của nàng, cá tôm trong biển đều bị biến đổi gen, đến mức chỉ có thể chảy nước miếng khi xem video về hải sản tươi sống. “Ráng ăn thêm bữa nữa đi, mai ta giữ lại vài con cá biển không bán.” Hôm nay nàng đã nghĩ xong thực đơn rồi, nếu không được ăn món mình muốn, nàng sẽ không vui đâu! Mùa cá thì ra biển lặn bắt, mùa nghỉ thì mở quán nhỏ bán hải sản, làm món ngon cho hàng xóm cùng hưởng. Nhàn rỗi thì xuống biển kỳ cọ mai rùa cho con hải quy già, cứu cá heo, hải báo, cá đuối đang mắc nạn khỏi tay cá mập... Cuộc sống ven biển của Hải Châu đúng là vừa thảnh thơi vừa thú vị!

300000

1010 chương

Truyện cùng tác giả

Ngư Nữ Đi Biển Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký
Ngư Nữ Đi Biển Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký
Lục Đậu Hồng Thang

“Hải Châu, mẹ giao Đông Châu và Phong Bình cho ngươi. Vu thúc của ngươi chỉ chịu nhận nuôi một đứa thôi.” Tề Hải Châu vừa tỉnh táo đã nghe thấy câu này. Nàng còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, chỉ hoảng hốt gật đầu. Đợi đến khi người phụ nữ kia ôm đứa bé rời đi, nàng mới sững người nhận ra — nàng phải nuôi hai đứa nhỏ. Cha mất, mẹ tái giá, để lại hai đứa trẻ làm gánh nặng — đây là tình cảnh của gia đình thân thể này khi Tề Hải Châu xuyên tới. Thôi thì đi thôi, đã mượn thân thể người ta để sống lại, nuôi giúp đệ muội cũng là chuyện nên làm. Dù sao nơi này là vùng duyên hải, mà nàng lại mang theo linh trạch châu từ thế giới khác, có thể hô hấp dưới nước. Kiếm cái ăn để nuôi hai đứa nhỏ cũng không phải vấn đề. Tu sửa lại con thuyền đánh cá cha để lại, Hải Châu chèo thuyền ra khơi đánh bắt. Người ta giăng lưới kéo cá, nàng thì nhảy thẳng xuống biển, dùng túi lưới múc cá tôm. Tôm hùm, cua biển vỏ tam giác, cua xanh, cua hoa, cua bánh mì... nàng muốn bắt đủ để nếm thử hết các loại hải sản. Sò khô nấu với nghêu sọc, canh tôm viên, cơm rang thịt cua, cháo ngao, cua hấp, cua xào, cua nấu cam tê... Hải Châu ăn thỏa thích, nhưng hai đứa nhỏ thì mặt mày ủ rũ. “A tỷ, hôm nay lại ăn mấy thứ này sao...” Đông Châu than thở. Nàng đã ăn suốt tám năm rồi, giờ chỉ thấy ngán ngẩm. Lại ăn nữa? Hải Châu nghe ra giọng điệu chê bai của muội muội, có phải đang than phiền theo kiểu Versailles không đây? Ở thời đại của nàng, cá tôm trong biển đều bị biến đổi gen, đến mức chỉ có thể chảy nước miếng khi xem video về hải sản tươi sống. “Ráng ăn thêm bữa nữa đi, mai ta giữ lại vài con cá biển không bán.” Hôm nay nàng đã nghĩ xong thực đơn rồi, nếu không được ăn món mình muốn, nàng sẽ không vui đâu! Mùa cá thì ra biển lặn bắt, mùa nghỉ thì mở quán nhỏ bán hải sản, làm món ngon cho hàng xóm cùng hưởng. Nhàn rỗi thì xuống biển kỳ cọ mai rùa cho con hải quy già, cứu cá heo, hải báo, cá đuối đang mắc nạn khỏi tay cá mập... Cuộc sống ven biển của Hải Châu đúng là vừa thảnh thơi vừa thú vị!

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Tôi Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc
Tôi Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc

Tang Cảnh Vân xuyên không đến thời dân quốc, trở thành tiểu thư nhà thương nhân sa sút, bị người ta chặn cửa đòi nợ. Cha là một kẻ nghiện thuốc phiện, mẹ không có chính kiến, bên dưới còn có mấy đứa em trai em gái đang tuổi ăn tuổi lớn. Tang Cảnh Vân cơm ăn không đủ no bắt đầu cầm bút lên, viết cho mình một tương lai rạng rỡ. __________________ Tóm tắt một câu: Sinh hoạt của nhân vật nhỏ thời dân quốc. Ý nghĩa: Dù gặp phải tình cảnh tồi tệ đến đâu, cũng đừng từ bỏ. _________________ Hướng dẫn đọc: 1. Điền văn, chủ tuyến là nữ chính viết tiểu thuyết, làm giàu, tiến tới thịnh vượng, cũng sẽ có mô tả liên quan đến gia đình và hàng xóm 2. Bối cảnh thời dân quốc, sẽ không viết về nhân vật lịch sử, các nhân vật xuất hiện trong truyện đều không có nguyên mẫu, mọi người có thể xem như là hư cấu. 3. Vai chính: Tang Cảnh Vân, Đàm Tranh Hoằng

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bị Đọc Tâm, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Trong Văn Quyền Mưu
Bị Đọc Tâm, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Trong Văn Quyền Mưu

Thẩm Tri Nặc xuyên thư, xuyên thành con ruột của Đông cung Thái tử, vừa tròn ba tuổi. Tin vui: Phụ mẫu ân ái, huynh tỷ hòa thuận, cả nhà đồng lòng. Tin buồn: Trong cuộc chiến tranh đoạt ngôi vị sau này, phụ thân bị phế, toàn gia bị lưu đày, cuối cùng chết thảm trên đường. Tri Nặc muốn thay đổi kết cục, nhưng lại bị hệ thống khống chế, đành chấp nhận nằm yên hưởng phúc. * Hoàng tử, hoàng tôn các đời tranh đoạt ngôi vị, đấu đến ngươi chết ta sống. Cho đến một ngày, trong cung yến, bỗng vang lên giọng nói non nớt của bé con nhà Thái tử. [Đấu đi, đấu mãi, cuối cùng Đại Hưng chia năm xẻ bảy, các ngươi cũng chết sạch cả thôi.] Hoàng đế nghe vậy liền biến sắc, đôi mắt sắc lạnh lướt qua đám con cháu trong điện, giang sơn tổ tiên vất vả đánh đổi, lại bị đám phá gia chi tử này hủy hoại sao? Các hoàng tử, hoàng tôn đồng loạt hít sâu, lạnh sống lưng, bọn họ... cuối cùng đều chết sao? Thái tử nghe thế thì sợ đến độ vội vàng xin cáo từ, ôm con gái bỏ chạy. Nhưng tiểu nha đầu lại thốt ra một câu khác: [Tôn kính lão hoàng đế làm gì? Người lo thân thể ông ấy, khuyên ít dùng đan dược, lại bị nghi ngờ không muốn ông ấy trường sinh. Sau cùng, nghe lời kẻ gian mà phế truất phụ thân, còn mình thì chết vì đan dược đấy thôi.] Hoàng đế: "!!!???" Thái tử: "..." * Thẩm Tri Nặc phát hiện, cả hoàng tộc lại đua nhau giành nuôi nàng. Hoàng đế thậm chí còn cho đặt một chiếc long ỷ nhỏ bên cạnh ngai vàng lớn... * Nhiều năm trôi qua, hoàng thất hòa thuận, quốc thái dân an, Đại Hưng phồn vinh thịnh trị. Hoàng đế chủ động thoái vị, Thái tử đăng cơ, Tri Nặc trở thành công chúa được sủng ái nhất Đại Hưng. Thẩm Tri Nặc khó hiểu, đây không phải quyền mưu văn mà tất cả đều chết thảm sao?

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang
Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang

Là con riêng của nhà họ Thẩm, Thẩm Tuyển vốn xảo quyệt, dã tâm rực cháy nhưng lại giỏi nhẫn nhịn. Để có thể bước chân vào quan trường, hắn buộc phải chịu đựng sự khinh thường và sỉ nhục từ đệ đệ mang danh chính thống, kẻ được thừa kế tước vị. Thế nhưng, sau một thời gian dài nhẫn nhục, hắn chợt nhận ra những hành động sỉ nhục kia dường như không đơn giản như những gì hắn thấy. Hắt rượu lên người hắn? Thực ra trong rượu có độc. Bắn chết con ngựa của hắn? Thực ra con ngựa đó có vấn đề. Bề ngoài tỏ ra khinh miệt hắn, nhưng thực chất lại luôn âm thầm tạo cơ hội cho hắn. Thẩm Tuyển bỗng cảm thấy đệ đệ này dường như không đáng ghét như hắn nghĩ, thậm chí còn có vài phần... --- Thẩm Phượng Chương xuyên vào một nhân vật nam phụ phản diện ác độc, nhưng thực chất lại là nữ giả nam trang. Vừa mở mắt ra nàng đã thấy nam chính – kẻ tương lai sẽ nắm quyền khuynh đảo thiên hạ đang bị chính mình dẫn người bao vây, đánh cho thừa sống thiếu chết trong một con hẻm nhỏ. Nhìn khuôn mặt tuấn tú nhưng nhếch nhác kia, nàng dứt khoát bồi thêm một cú đá nữa. Từ đó, nàng một tay hành hạ nam chính, một tay âm thầm giúp đỡ hắn theo yêu cầu của hệ thống, chỉ chờ đến trước khi hắn đăng cơ Hoàng Đế là có thể rút lui an toàn. Nhưng ai ngờ nam chính lại ra tay trước! Giữa vòng vây của tinh binh, để tránh bị xử trảm, Thẩm Phượng Chương quyết đoán tự kết liễu. Thế nhưng ngay khoảnh khắc nàng định ra tay, nam chính lại nhanh hơn một bước đoạt lấy con dao, bình tĩnh nhìn nàng chậm rãi nói: “Ta biết ngươi làm tất cả những chuyện đó... Thật ra là vì thầm mến ta.” Thẩm Phượng Chương: ??? --- Tiểu kịch trường: Thiên hạ đều biết, khi bệ hạ còn là rồng mắc cạn, Thủy Hưng Quận Công – Thẩm Phượng Chương đã tận lực khinh nhục hắn đủ điều. Nay bệ hạ đăng cơ, để làm hài lòng hoàng thượng, Thẩm Phượng Chương chắc chắn phải chết! Cả triều đình đồng loạt dâng sớ luận tội, quan viên các cấp cũng ra sức gây khó dễ. Thế nhưng, từng bản tấu chương buộc tội cứ dâng lên hết ngày này qua ngày khác, bệ hạ lại chưa từng hạ một câu phán quyết. Mãi cho đến một ngày, khi Thẩm Phượng Chương thượng tấu xin bệ hạ lập hậu, hoàng thượng đột nhiên ném tấu chương xuống đất, ánh mắt lạnh lẽo, gằn từng chữ: "Ngươi lại không chịu gả! Thẩm Phượng Chương, vậy ngươi bảo trẫm phải lập ai? --- Lưu ý trước khi đọc: 1. Nữ giả nam trang, kẻ thù hóa tình nhân. 2. Nam nữ chính đều không phải người tốt, ai cũng đầy thủ đoạn, không ai là "trà xanh" vô hại. Không có quan hệ huyết thống. 3. Nam chính là một kẻ đầy dã tâm, ngoài cười trong không đáng tin, bản chất là một đóa "hắc liên hoa" ngầm tính toán. Nữ chính không đi theo lẽ thường, suy nghĩ quái dị, làm việc luôn trái với mong đợi của người khác.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con

Nguyên chủ xinh đẹp như hoa, có hai đứa con đáng yêu, chồng quanh năm không có ở nhà nhưng tiền lương cao có thể nuôi cô. Mẹ chồng dữ dằn đành hanh nhưng lại vui vẻ hòa nhã với cô, còn không cần cô ra đồng làm việc. Cô lại nhạy cảm và yếu ớt tự biến mình thành cái túi trút giận, chồng vừa chết thì mình cũng nghẹn chết tươi. Lâm Thù: Có em bé đáng yêu để ngắm, có tiền để ăn thịt, không có chồng gây rắc rối lại có mẹ chồng dũng mãnh bảo vệ, cuộc sống tốt đẹp này biết đi đâu mà tìm? Dứt khoát nằm yên đợi chết cho rồi, ngày nào cũng dẫn con đi trồng hoa, nấu món ngon, ăn dưa xem kịch. Người toàn thôn đều đang đợi xem trò cười của Lâm Thù, chồng của ả đàn bà diêm dúa này chết rồi, chắc chắn sẽ bị nhà chồng ngược đãi, bắt nạt đến chết cho mà xem. Mẹ chồng đanh đá: Giữ lại gà mái già của nhà các người nhé, tôi mua về bồi bổ cho con dâu thứ ba của tôi, ngày nào nó cũng vất vả quá. Thôn dân: Nhàn rỗi đi dạo mà cũng vất vả? Lâm Thù cầm cái cuốc lên định đi trồng ít rau. Chị dâu cả lập tức giành lấy: Em dâu, em mau đi nghỉ đi, chút việc này chị chỉ làm mấy phút là xong ngay! ... Người trong thôn: Hừ, đều là giả dối hết, cô ta còn trẻ chắc chắn không thủ tiết nổi đâu, đảm bảo sẽ gả cho một lão già nào đó! Ngày hôm sau, các cán bộ kết hôn lần đầu vừa trẻ tuổi vừa tuấn tú trong thành phố nháo nhào xách túi to túi nhỏ đến tận cửa cầu hôn, trông rất chân thành thâm tình: Đồng chí Lâm Thù, cô thật cần cù và dũng cảm, tôi muốn kết làm bạn đời cách mạng với cô. Lâm Thù đáp với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: Anh rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi phải thủ tiết với chồng tôi cả đời. Cánh đàn ông ưu tú tiếc nuối rời đi: Hu hu hu, cô ấy rất yêu Lục Thiệu Đường. Cha mẹ có con gái trong thôn: Hay là cô giới thiệu cho con bé nhà chúng tôi với! Người trong thôn: Cô ta có năng lực đến đâu thì đã sao? Không có chồng thương, không có chồng... Sau đó người chồng cao lớn và tuấn mỹ đó của Lâm Thù trở về, lái trên con xe Jeep lớn, mặc bộ quân trang phẳng phiu, tuổi còn trẻ mà đã vinh dự thăng chức làm tham mưu trưởng! Người trong thôn: Chuyện tốt đều bị cô ta húp hết trơn! ... Lục Thiệu Đường kết hôn được ba ngày đã phải rời nhà về bộ đội, sau năm năm trải qua thập tử nhất sinh mới có thể về nhà, vậy mà lúc đi ngang qua quán cơm lại nhìn thấy vợ mình và một người đàn ông khác... đang xem mắt? Người đàn ông: Đồng chí Lâm Thù, tôi đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi, xin hãy kết làm bạn đời cách mạng... Lâm Thù: Chắc anh nói đùa rồi, tuy rằng chồng tôi đã không còn nhưng tôi sẽ yêu anh ấy cả đời, thủ tiết cả đời vì anh ấy. Lục Thiệu Đường: ! Anh sải bước đi về phía cô nhưng cô lại... bỏ qua anh mà đi mất? Lâm Thù: Má ơi, vừa rồi có phải cô nhìn thấy hồn ma của Lục Thiệu Đường không vậy? Anh rất cao lớn, rất đẹp trai, rất dũng mãnh, rất lạnh lùng! Chắc là anh không nhận ra mình đâu... không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, chuồn là thượng sách. Sĩ quan Lục tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cao lớn lại tuấn tú phát hiện sau khi có vợ có con, vậy mà anh lại phải theo đuổi lại vợ mình từ đầu! ... Suy nghĩ không muốn người biết của Lâm Thù: Oa, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, vai rộng eo thon ngực nở! Bụng có cơ, ngực có cơ, chân lại còn dài! Mình ưng nha! Sau đó, này này này, Lục Thiệu Đường, anh là cái giống chó ngốc gì vậy, đừng có động vào tôi!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tất Cả Triều Thần Đều Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Đang Ăn Dưa
Tất Cả Triều Thần Đều Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Đang Ăn Dưa

Vân Vụ đã trở thành tiểu công chúa thứ mười tám của bạo quân mất nước - Đại Yên trong thế giới song song có trong lịch sử. Khi xuyên qua còn là trong thời kỳ bú sữa. Trong thời gian bú sữa, nàng cũng không quên phun ra lời phỉ nhổ, dùng hệ thống tìm kiếm chuyện để hóng hớt. Đù! Thì ra bạo quân phụ hoàng lại là một đứa con trai ngoan ngoãn nghe lời mẹ. Má, trưởng công chúa còn nhỏ tuổi đã độc ác. Chậc chậc, Lâm Thái Y là một người sợ vợ. Cái gì? An tần vì tranh sủng mà cắm sừng phụ hoàng sao? Giang thứ phụ lại là người chuyên nói xấu sau lưng người khác. Trạng nguyên lại thích mùi chân thối cơ. ... Cung đình hậu cung có nhiều chuyện để hóng không kể hết được. Haha, những người cổ đại này cũng thật biết chơi. Chỉ là. Sao cốt truyện trong lịch sử lại càng ngày càng lệch lạc. Đại Yên quốc không chỉ không diệt vong. Mà mọi người đều trở nên điên rồ. Chỉ là tại sao những nhân vật chính diện, phản diện không chết đều vây quanh mình để tặng quà. Họ chắc chắn muốn hãm hại mình! Quần thần: Ôi trời ơi, tiểu tổ tông, đừng có phỉ nhổ nữa, chúng ta già cả rồi mà mặt mũi cũng mất hết rồi. (Quần thần và gia quyến của quần thần cũng như thân thích của Thập Bát công chúa đều có thể nghe thấy tiếng lòng của nàng.)

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cả Nhà Pháo Hôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi
Cả Nhà Pháo Hôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi

Tiểu Vãn Vãn vừa mới sinh ra đã bị đánh tráo, trở thành pháo hôi chịu chết. Sau khi thay thế đại ca đoạt công danh, nam chính được đánh tráo không chỉ hại chết mẫu thân mà còn sát hại công chúa, vu oan hãm hại cả tộc của mẫu thân bị chém. Hắn ta lại thăng quan phát tài, một nhà ba người viên mãn hạnh phúc cùng phụ thân xấu xa và tiểu tam. Trong lòng Tiểu Vãn Vãn chửi rủa. "Đại ca, huynh học hành khổ sở bao năm, khó khăn lắm mới thi đỗ công danh nhưng lại bị nam chính thay thế..." "Nhị ca thật đáng thương, yêu cùng một người phụ nữ với nam chính, lại đánh không lại nam chính, bị nam chính một kiếm đâm chết..." "Tiểu biểu muội, muội bị nam chính để ý. Nam chính gϊếŧ mẫu thân của muội, lại cướp đi sự trong trắng của muội, còn hại cả nhà muội bị tru di..." Ai ngờ theo sự phát triển của cốt truyện, toàn bộ pháo hôi đều trở nên điên cuồng, cả nhà đều nghịch thiên cải mệnh! Tiểu Vãn Vãn kinh ngạc: Oa! Đại ca đã trở thành quan lớn rồi! Oa! Nhị ca đã trở thành đại tướng quân rồi! Oa! Sao tiểu biểu muội trưởng thành lại thành dáng vẻ đàn ông không dám động vào vậy? Oa! Nương thân của nàng lại dẫm nát phụ thân xấu xa cặn bã dưới chân rồi! Oa! Nàng còn chưa lớn mà đã được hoàng gia đặt trước rồi sao?

250000 Giỏ hàng

Mang Không Gian Xuyên 70: Pháo Hôi Thiên Kim Thật Đình Công Rồi!
Mang Không Gian Xuyên 70: Pháo Hôi Thiên Kim Thật Đình Công Rồi!

Liễu Tinh Hòa là một nữ diễn viên đóng thế võ thuật trong đoàn phim Tiểu Long Bộ suốt nhiều năm. Dù mồ côi từ nhỏ, cô vẫn mạnh mẽ và kiên cường vượt qua khó khăn. Sau một lần dạy cho gã bạn trai tồi tệ một bài học, cô bất ngờ trúng giải độc đắc trị giá 21 triệu tệ. Với số tiền đó, Tinh Hòa quyết định trở về quê, mua nhà, mở siêu thị, chuẩn bị một cuộc sống an nhàn tuổi già, tận hưởng cảm giác “nằm chờ sung rụng”. Nhưng đời không như mơ! Chỉ vừa bước chân ra cửa, cô bất ngờ xuyên không về những năm 70, trở thành một “thiên kim pháo hôi” – bị buộc phải xuống nông thôn. Với thân phận "pháo hôi", Tinh Hòa đối mặt với vô số bất hạnh: mẹ ruột qua đời, cha ruột tàn nhẫn, mẹ kế mưu mô, cô em gái giả danh thiên kim đầy tính toán, cả gia đình thân thích chỉ muốn đẩy cô vào chỗ chết. Thế nhưng, vừa xuyên đến, cô nắm chắc nắm đấm, ai cũng đừng khuyên cô, cô không thể nhịn nổi nữa! Sau khi "xử lý" gọn gàng cả nhà, Tinh Hòa quyết định gom góp tài sản, tiếp tục cuộc sống mới ở nông thôn. Nhưng mọi thứ không dừng lại ở đó. Đây chỉ là phần mở đầu cho cuộc hành trình “ngược cực phẩm” đầy kịch tính. Văn phòng thanh niên trí thức đầy những cực phẩm, gia đình họ Liễu càng lắm vấn đề hơn. Liễu Tinh Hòa bẻ khớp tay, “hóng drama, ngược tra” sao có thể thiếu mặt cô. Lần đầu gặp gỡ, bốn mắt nhìn nhau, mỗ nam tử đưa bàn tay ra: “Ăn hạt dưa không?” Lần thứ hai gặp nhau, trong lúc đang bận đánh tên côn đồ, mỗ nam tử tay cầm gậy gỗ thô bằng cánh tay vừa đi ngang, ánh mắt vô tội liền lùi lại về sau: "Tinh Hòa, cô làm rớt cây gậy gỗ."

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Thành Thứ Nữ Gả Thay, Rồi Thành Chủ Mẫu Hầu Môn Dưỡng Oa Hằng Ngày
Xuyên Thành Thứ Nữ Gả Thay, Rồi Thành Chủ Mẫu Hầu Môn Dưỡng Oa Hằng Ngày

Đích tỷ trọng sinh, liều mạng không chịu gả vào cái hố lửa Hầu phủ nữa. Thịnh Mịch Mịch vốn là thứ nữ xuyên không, bị sắp đặt thay đích tỷ gả vào cái Hầu phủ mà nàng ấy bảo là hố lửa, vừa vào cửa đã trở thành kế mẫu, hai đứa nhỏ thì đều là những tiểu ma vương quấy rối nhân gian. Không cần phải lo lắng! Con hư thì phải dạy, tiểu cẩu tử trèo lên bếp cũng phải đánh! Không phục thì cứ đánh! Ngay trong ngày thành thân liền đánh con, ngày thứ hai vẫn cứ đánh con... Mỗi ngày đều lặp lại cảnh đánh con chẳng chút nương tay! Không cẩn thận, lại đánh ra được một cặp trạng nguyên văn võ song toàn! Rốt cuộc cũng đến ngày trượng phu mất tích đã lâu quay về, dẫn theo tiểu thϊếp bạch liên hoa đi cùng! Thịnh Mịch Mịch đã sớm kiếm được núi vàng núi bạc, dạy con thành tài nên rửa tay chờ chia gia sản, hòa ly, tìm kiếm cuộc sống hạnh phúc! Không ngờ, hai tiểu tử lại đồng tâm hiệp lực, trực tiếp đuổi tiểu thϊếp ra ngoài. Không phải chứ? Tiểu hầu gia mà đích tỷ bảo rằng sủng thϊếp diệt thê, hình tượng của ngươi không đúng rồi nha! Ta quản tốt con của ta, ngươi cứ sủng ái tiểu thϊếp của ngươi đi! Một tiểu hầu gia nào đó: Sủng thϊếp diệt thê? Chuyện đó không bao giờ có đâu! Đời này tuyệt đối không có chuyện đó! Một cặp song sinh nào đó: Mẫu thân đi đâu chúng ta theo đó, cha và nương chọn một trong hai người, quyết chọn nương!

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng