Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục

Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục

Ngôn TìnhHECổ ĐạiXuyên KhôngHài HướcNữ Cường

Lâm Tri Ngư xuyên không thành một tiểu ni cô bia đỡ đạn. Tiểu ni cô trong nguyên tác si mê phản diện Yến Cẩn, yêu mà không được, cuối cùng trong một lần liều mình dâng hiến lại bị chàng bóp cổ đến chết tại chỗ. Không chỉ vậy, về sau, nam nữ chính cũng không thoát khỏi kết cục bi thảm dưới tay Yến Cẩn, một người chết, một người lưu lạc, khiến cả cốt truyện sụp đổ. Hệ thống: [Cứu thế giới hoặc chết, chọn một trong hai.] Lâm Tri Ngư xoa cổ, thầm nghĩ hay là ra tay trước, diệt Yến Cẩn trước khi chàng kịp làm hại nàng? Ai ngờ số phận trớ trêu, nàng lại lỡ tay đánh nhầm nam chính, đồng thời cứu sống phản diện. Yến Cẩn nghiêm túc cảm tạ: “Tiểu sư phụ cứu ta một mạng, tại hạ nhất định khắc cốt ghi tâm.” Lâm Tri Ngư đắng lòng lắc đầu: “... A di đà phật.” Đây là cái kiểu nhân gian khổ nạn gì thế này. Lâm Tri Ngư ngẫm nghĩ nghiêm túc, quyết định thay đổi chiến thuật. Nàng chọn cách theo sát bên Yến Cẩn, giám sát hành động của chàng để ngăn chàng gây chuyện. Tiếp đó... Hệ thống cho rằng đây sẽ là một cuộc đời điệp viên đầy bi tráng, cẩn trọng sinh tồn trong khe hẹp, liếʍ máu trên lưỡi dao. Thực tế lại là những ngày tháng nhàn nhã đến bất ngờ. Lâm Tri Ngư ăn ngon ngủ kỹ, thậm chí còn mập lên vài cân. Bàn tay vàng [Hào quang của Ảnh đế], vốn là thứ không thể thiếu để chơi trò quyền mưu đấu trí, bị nàng dùng để khen Yến Cẩn như thổi cầu vồng, chân thành không giả tạo; bàn tay vàng [Dự báo thời tiết], công cụ giúp ký chủ giả thần giả quỷ leo lêи đỉиɦ cao nhân sinh, thì được nàng sử dụng để nhắc nhở Yến Cẩn mang ô khi trời mưa, mặc thêm áo khi trời lạnh – chuẩn xác không sai một li. Hệ thống: [Cứu mạng, ký chủ của ta là một kẻ nịnh bợ!] Lâm Tri Ngư: Ôm chặt đùi đại lão vừa sống sót vừa làm nhiệm vụ, thật là vui quá đi mà! Yến Cẩn cả đời hừ mũi coi thường những kẻ đắm chìm trong tình ái. Lần đầu tiên gặp nàng, tiểu ni cô này mặt đỏ bừng, tim đập như trống, sau đó còn tìm mọi cách bám lấy chàng. Chàng cười nhạt. Thế nhưng rất lâu sau đó... Nhìn Lâm Tri Ngư, ánh mắt Yến Cẩn ẩn chứa ý cười: “Ta biết tâm ý của nàng, lòng ta cũng như lòng nàng. Sau khi nàng hoàn tục thì chúng ta thành thân nhé.” Ta chỉ muốn làm tiểu đệ của phản diện, phản diện lại nghĩ ta muốn tán tỉnh chàng. Nàng thích ta đến thế nhưng không hoàn tục, chắc chắn vì ta quá lạnh lùng khiến nàng tổn thương. Hướng dẫn đọc: 1. Bối cảnh hoàn toàn hư cấu, mọi thiết lập đều là sáng tạo cá nhân 2. Văn phong hài hước, kết thúc có hậu, nữ chính làm nhiệm vụ rất phật hệ, có bàn tay vàng, hệ thống phần lớn là vật trang trí 3. Không bôi đen nguyên nữ chính, hạn chế bôi đen nguyên nam chính (nhưng có thể sẽ làm hắn trở nên hơi ngốc) Tóm tắt: Ni cô này đã thả thính ta, nhưng không chịu hoàn tục Tư tưởng: Người có tình cuối cùng cũng sẽ về chung một nhà

100000

320 chương

Truyện cùng tác giả

Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục
Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục
Đả Thảo Kinh Miêu

Lâm Tri Ngư xuyên không thành một tiểu ni cô bia đỡ đạn. Tiểu ni cô trong nguyên tác si mê phản diện Yến Cẩn, yêu mà không được, cuối cùng trong một lần liều mình dâng hiến lại bị chàng bóp cổ đến chết tại chỗ. Không chỉ vậy, về sau, nam nữ chính cũng không thoát khỏi kết cục bi thảm dưới tay Yến Cẩn, một người chết, một người lưu lạc, khiến cả cốt truyện sụp đổ. Hệ thống: [Cứu thế giới hoặc chết, chọn một trong hai.] Lâm Tri Ngư xoa cổ, thầm nghĩ hay là ra tay trước, diệt Yến Cẩn trước khi chàng kịp làm hại nàng? Ai ngờ số phận trớ trêu, nàng lại lỡ tay đánh nhầm nam chính, đồng thời cứu sống phản diện. Yến Cẩn nghiêm túc cảm tạ: “Tiểu sư phụ cứu ta một mạng, tại hạ nhất định khắc cốt ghi tâm.” Lâm Tri Ngư đắng lòng lắc đầu: “... A di đà phật.” Đây là cái kiểu nhân gian khổ nạn gì thế này. Lâm Tri Ngư ngẫm nghĩ nghiêm túc, quyết định thay đổi chiến thuật. Nàng chọn cách theo sát bên Yến Cẩn, giám sát hành động của chàng để ngăn chàng gây chuyện. Tiếp đó... Hệ thống cho rằng đây sẽ là một cuộc đời điệp viên đầy bi tráng, cẩn trọng sinh tồn trong khe hẹp, liếʍ máu trên lưỡi dao. Thực tế lại là những ngày tháng nhàn nhã đến bất ngờ. Lâm Tri Ngư ăn ngon ngủ kỹ, thậm chí còn mập lên vài cân. Bàn tay vàng [Hào quang của Ảnh đế], vốn là thứ không thể thiếu để chơi trò quyền mưu đấu trí, bị nàng dùng để khen Yến Cẩn như thổi cầu vồng, chân thành không giả tạo; bàn tay vàng [Dự báo thời tiết], công cụ giúp ký chủ giả thần giả quỷ leo lêи đỉиɦ cao nhân sinh, thì được nàng sử dụng để nhắc nhở Yến Cẩn mang ô khi trời mưa, mặc thêm áo khi trời lạnh – chuẩn xác không sai một li. Hệ thống: [Cứu mạng, ký chủ của ta là một kẻ nịnh bợ!] Lâm Tri Ngư: Ôm chặt đùi đại lão vừa sống sót vừa làm nhiệm vụ, thật là vui quá đi mà! Yến Cẩn cả đời hừ mũi coi thường những kẻ đắm chìm trong tình ái. Lần đầu tiên gặp nàng, tiểu ni cô này mặt đỏ bừng, tim đập như trống, sau đó còn tìm mọi cách bám lấy chàng. Chàng cười nhạt. Thế nhưng rất lâu sau đó... Nhìn Lâm Tri Ngư, ánh mắt Yến Cẩn ẩn chứa ý cười: “Ta biết tâm ý của nàng, lòng ta cũng như lòng nàng. Sau khi nàng hoàn tục thì chúng ta thành thân nhé.” Ta chỉ muốn làm tiểu đệ của phản diện, phản diện lại nghĩ ta muốn tán tỉnh chàng. Nàng thích ta đến thế nhưng không hoàn tục, chắc chắn vì ta quá lạnh lùng khiến nàng tổn thương. Hướng dẫn đọc: 1. Bối cảnh hoàn toàn hư cấu, mọi thiết lập đều là sáng tạo cá nhân 2. Văn phong hài hước, kết thúc có hậu, nữ chính làm nhiệm vụ rất phật hệ, có bàn tay vàng, hệ thống phần lớn là vật trang trí 3. Không bôi đen nguyên nữ chính, hạn chế bôi đen nguyên nam chính (nhưng có thể sẽ làm hắn trở nên hơi ngốc) Tóm tắt: Ni cô này đã thả thính ta, nhưng không chịu hoàn tục Tư tưởng: Người có tình cuối cùng cũng sẽ về chung một nhà

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng
Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng

Thập niên bảy mươi, Thẩm Tri Hạ tin lầm vào tên cặn bã, ăn cắp hết tài sản của gia đình rồi bỏ trốn cùng anh ta, nhưng cuối cùng lại bị bỏ rơi, chết thảm ở nơi đất khách quê người. Thế kỷ hai mươi mốt, học bá thiên tài Thẩm Tri Hạ mang theo không gian trăm tỷ trọng sinh trở về, thay thế nguyên chủ sống lại một đời. Đời này, cô tuyệt đối không thể sống yếu đuối như thế! Cô muốn thay đổi số phận bi thảm của người nhà, dẫn dắt gia đình phát tài phát lộc trong thời đại thiếu thốn vật tư, từng bước đi lêи đỉиɦ cao cuộc đời. Đối tượng cặn bã? Cút xa một chút cho tôi! Thẩm Tri Hạ: Này! Anh chàng đẹp trai kia! Đợi đã! Anh còn...

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cô Dâu Của Quỷ Vương
Cô Dâu Của Quỷ Vương

Tiểu thư nhà họ Tô, Tô Già Nguyệt, mỹ nữ yêu kiều mang trong mình vận mệnh kỳ lạ, vốn dĩ đáng lẽ sống một đời giàu sang an nhàn. Thế nhưng, vì tuổi trẻ nông nổi, nàng chống đối cuộc hôn nhân sắp đặt bởi gia tộc, cùng thư sinh nghèo Lý Kỳ bỏ trốn. Nàng cam chịu vất vả, tận tụy hầu hạ Lý Kỳ suốt những năm tháng đèn sách gian khổ, cuối cùng cũng đợi được ngày hắn đỗ trạng nguyên. Tưởng rằng từ đây có thể cùng hắn nâng khăn sửa túi, chung sống đến bạc đầu. Nào ngờ, khi đã có công danh quyền thế, người đàn ông ấy lập tức rước thϊếp vào nhà, hờ hững xem nàng như tấm áo cũ. Tô Già Nguyệt đau đớn đến tận cùng, lâm bệnh ngày càng trầm trọng, nghĩ rằng đời này chỉ có thể kết thúc trong thê lương. Nào ngờ, thời khắc đến, sự kết thúc của nàng với Lý Kỳ chính là sự tái khởi đầu mối nhân duyên định mệnh vốn có của tiểu thư Tô gia với nhân vật Quỷ Vương bí ẩn trong truyền thuyết. Mê hoặc và đầy cuốn hút..

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết

Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bị Đọc Tâm, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Trong Văn Quyền Mưu
Bị Đọc Tâm, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Trong Văn Quyền Mưu

Thẩm Tri Nặc xuyên thư, xuyên thành con ruột của Đông cung Thái tử, vừa tròn ba tuổi. Tin vui: Phụ mẫu ân ái, huynh tỷ hòa thuận, cả nhà đồng lòng. Tin buồn: Trong cuộc chiến tranh đoạt ngôi vị sau này, phụ thân bị phế, toàn gia bị lưu đày, cuối cùng chết thảm trên đường. Tri Nặc muốn thay đổi kết cục, nhưng lại bị hệ thống khống chế, đành chấp nhận nằm yên hưởng phúc. * Hoàng tử, hoàng tôn các đời tranh đoạt ngôi vị, đấu đến ngươi chết ta sống. Cho đến một ngày, trong cung yến, bỗng vang lên giọng nói non nớt của bé con nhà Thái tử. [Đấu đi, đấu mãi, cuối cùng Đại Hưng chia năm xẻ bảy, các ngươi cũng chết sạch cả thôi.] Hoàng đế nghe vậy liền biến sắc, đôi mắt sắc lạnh lướt qua đám con cháu trong điện, giang sơn tổ tiên vất vả đánh đổi, lại bị đám phá gia chi tử này hủy hoại sao? Các hoàng tử, hoàng tôn đồng loạt hít sâu, lạnh sống lưng, bọn họ... cuối cùng đều chết sao? Thái tử nghe thế thì sợ đến độ vội vàng xin cáo từ, ôm con gái bỏ chạy. Nhưng tiểu nha đầu lại thốt ra một câu khác: [Tôn kính lão hoàng đế làm gì? Người lo thân thể ông ấy, khuyên ít dùng đan dược, lại bị nghi ngờ không muốn ông ấy trường sinh. Sau cùng, nghe lời kẻ gian mà phế truất phụ thân, còn mình thì chết vì đan dược đấy thôi.] Hoàng đế: "!!!???" Thái tử: "..." * Thẩm Tri Nặc phát hiện, cả hoàng tộc lại đua nhau giành nuôi nàng. Hoàng đế thậm chí còn cho đặt một chiếc long ỷ nhỏ bên cạnh ngai vàng lớn... * Nhiều năm trôi qua, hoàng thất hòa thuận, quốc thái dân an, Đại Hưng phồn vinh thịnh trị. Hoàng đế chủ động thoái vị, Thái tử đăng cơ, Tri Nặc trở thành công chúa được sủng ái nhất Đại Hưng. Thẩm Tri Nặc khó hiểu, đây không phải quyền mưu văn mà tất cả đều chết thảm sao?

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục
Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục

Lâm Tri Ngư xuyên không thành một tiểu ni cô bia đỡ đạn. Tiểu ni cô trong nguyên tác si mê phản diện Yến Cẩn, yêu mà không được, cuối cùng trong một lần liều mình dâng hiến lại bị chàng bóp cổ đến chết tại chỗ. Không chỉ vậy, về sau, nam nữ chính cũng không thoát khỏi kết cục bi thảm dưới tay Yến Cẩn, một người chết, một người lưu lạc, khiến cả cốt truyện sụp đổ. Hệ thống: [Cứu thế giới hoặc chết, chọn một trong hai.] Lâm Tri Ngư xoa cổ, thầm nghĩ hay là ra tay trước, diệt Yến Cẩn trước khi chàng kịp làm hại nàng? Ai ngờ số phận trớ trêu, nàng lại lỡ tay đánh nhầm nam chính, đồng thời cứu sống phản diện. Yến Cẩn nghiêm túc cảm tạ: “Tiểu sư phụ cứu ta một mạng, tại hạ nhất định khắc cốt ghi tâm.” Lâm Tri Ngư đắng lòng lắc đầu: “... A di đà phật.” Đây là cái kiểu nhân gian khổ nạn gì thế này. Lâm Tri Ngư ngẫm nghĩ nghiêm túc, quyết định thay đổi chiến thuật. Nàng chọn cách theo sát bên Yến Cẩn, giám sát hành động của chàng để ngăn chàng gây chuyện. Tiếp đó... Hệ thống cho rằng đây sẽ là một cuộc đời điệp viên đầy bi tráng, cẩn trọng sinh tồn trong khe hẹp, liếʍ máu trên lưỡi dao. Thực tế lại là những ngày tháng nhàn nhã đến bất ngờ. Lâm Tri Ngư ăn ngon ngủ kỹ, thậm chí còn mập lên vài cân. Bàn tay vàng [Hào quang của Ảnh đế], vốn là thứ không thể thiếu để chơi trò quyền mưu đấu trí, bị nàng dùng để khen Yến Cẩn như thổi cầu vồng, chân thành không giả tạo; bàn tay vàng [Dự báo thời tiết], công cụ giúp ký chủ giả thần giả quỷ leo lêи đỉиɦ cao nhân sinh, thì được nàng sử dụng để nhắc nhở Yến Cẩn mang ô khi trời mưa, mặc thêm áo khi trời lạnh – chuẩn xác không sai một li. Hệ thống: [Cứu mạng, ký chủ của ta là một kẻ nịnh bợ!] Lâm Tri Ngư: Ôm chặt đùi đại lão vừa sống sót vừa làm nhiệm vụ, thật là vui quá đi mà! Yến Cẩn cả đời hừ mũi coi thường những kẻ đắm chìm trong tình ái. Lần đầu tiên gặp nàng, tiểu ni cô này mặt đỏ bừng, tim đập như trống, sau đó còn tìm mọi cách bám lấy chàng. Chàng cười nhạt. Thế nhưng rất lâu sau đó... Nhìn Lâm Tri Ngư, ánh mắt Yến Cẩn ẩn chứa ý cười: “Ta biết tâm ý của nàng, lòng ta cũng như lòng nàng. Sau khi nàng hoàn tục thì chúng ta thành thân nhé.” Ta chỉ muốn làm tiểu đệ của phản diện, phản diện lại nghĩ ta muốn tán tỉnh chàng. Nàng thích ta đến thế nhưng không hoàn tục, chắc chắn vì ta quá lạnh lùng khiến nàng tổn thương. Hướng dẫn đọc: 1. Bối cảnh hoàn toàn hư cấu, mọi thiết lập đều là sáng tạo cá nhân 2. Văn phong hài hước, kết thúc có hậu, nữ chính làm nhiệm vụ rất phật hệ, có bàn tay vàng, hệ thống phần lớn là vật trang trí 3. Không bôi đen nguyên nữ chính, hạn chế bôi đen nguyên nam chính (nhưng có thể sẽ làm hắn trở nên hơi ngốc) Tóm tắt: Ni cô này đã thả thính ta, nhưng không chịu hoàn tục Tư tưởng: Người có tình cuối cùng cũng sẽ về chung một nhà

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tôi Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc
Tôi Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc

Tang Cảnh Vân xuyên không đến thời dân quốc, trở thành tiểu thư nhà thương nhân sa sút, bị người ta chặn cửa đòi nợ. Cha là một kẻ nghiện thuốc phiện, mẹ không có chính kiến, bên dưới còn có mấy đứa em trai em gái đang tuổi ăn tuổi lớn. Tang Cảnh Vân cơm ăn không đủ no bắt đầu cầm bút lên, viết cho mình một tương lai rạng rỡ. __________________ Tóm tắt một câu: Sinh hoạt của nhân vật nhỏ thời dân quốc. Ý nghĩa: Dù gặp phải tình cảnh tồi tệ đến đâu, cũng đừng từ bỏ. _________________ Hướng dẫn đọc: 1. Điền văn, chủ tuyến là nữ chính viết tiểu thuyết, làm giàu, tiến tới thịnh vượng, cũng sẽ có mô tả liên quan đến gia đình và hàng xóm 2. Bối cảnh thời dân quốc, sẽ không viết về nhân vật lịch sử, các nhân vật xuất hiện trong truyện đều không có nguyên mẫu, mọi người có thể xem như là hư cấu. 3. Vai chính: Tang Cảnh Vân, Đàm Tranh Hoằng

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang
Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang

Là con riêng của nhà họ Thẩm, Thẩm Tuyển vốn xảo quyệt, dã tâm rực cháy nhưng lại giỏi nhẫn nhịn. Để có thể bước chân vào quan trường, hắn buộc phải chịu đựng sự khinh thường và sỉ nhục từ đệ đệ mang danh chính thống, kẻ được thừa kế tước vị. Thế nhưng, sau một thời gian dài nhẫn nhục, hắn chợt nhận ra những hành động sỉ nhục kia dường như không đơn giản như những gì hắn thấy. Hắt rượu lên người hắn? Thực ra trong rượu có độc. Bắn chết con ngựa của hắn? Thực ra con ngựa đó có vấn đề. Bề ngoài tỏ ra khinh miệt hắn, nhưng thực chất lại luôn âm thầm tạo cơ hội cho hắn. Thẩm Tuyển bỗng cảm thấy đệ đệ này dường như không đáng ghét như hắn nghĩ, thậm chí còn có vài phần... --- Thẩm Phượng Chương xuyên vào một nhân vật nam phụ phản diện ác độc, nhưng thực chất lại là nữ giả nam trang. Vừa mở mắt ra nàng đã thấy nam chính – kẻ tương lai sẽ nắm quyền khuynh đảo thiên hạ đang bị chính mình dẫn người bao vây, đánh cho thừa sống thiếu chết trong một con hẻm nhỏ. Nhìn khuôn mặt tuấn tú nhưng nhếch nhác kia, nàng dứt khoát bồi thêm một cú đá nữa. Từ đó, nàng một tay hành hạ nam chính, một tay âm thầm giúp đỡ hắn theo yêu cầu của hệ thống, chỉ chờ đến trước khi hắn đăng cơ Hoàng Đế là có thể rút lui an toàn. Nhưng ai ngờ nam chính lại ra tay trước! Giữa vòng vây của tinh binh, để tránh bị xử trảm, Thẩm Phượng Chương quyết đoán tự kết liễu. Thế nhưng ngay khoảnh khắc nàng định ra tay, nam chính lại nhanh hơn một bước đoạt lấy con dao, bình tĩnh nhìn nàng chậm rãi nói: “Ta biết ngươi làm tất cả những chuyện đó... Thật ra là vì thầm mến ta.” Thẩm Phượng Chương: ??? --- Tiểu kịch trường: Thiên hạ đều biết, khi bệ hạ còn là rồng mắc cạn, Thủy Hưng Quận Công – Thẩm Phượng Chương đã tận lực khinh nhục hắn đủ điều. Nay bệ hạ đăng cơ, để làm hài lòng hoàng thượng, Thẩm Phượng Chương chắc chắn phải chết! Cả triều đình đồng loạt dâng sớ luận tội, quan viên các cấp cũng ra sức gây khó dễ. Thế nhưng, từng bản tấu chương buộc tội cứ dâng lên hết ngày này qua ngày khác, bệ hạ lại chưa từng hạ một câu phán quyết. Mãi cho đến một ngày, khi Thẩm Phượng Chương thượng tấu xin bệ hạ lập hậu, hoàng thượng đột nhiên ném tấu chương xuống đất, ánh mắt lạnh lẽo, gằn từng chữ: "Ngươi lại không chịu gả! Thẩm Phượng Chương, vậy ngươi bảo trẫm phải lập ai? --- Lưu ý trước khi đọc: 1. Nữ giả nam trang, kẻ thù hóa tình nhân. 2. Nam nữ chính đều không phải người tốt, ai cũng đầy thủ đoạn, không ai là "trà xanh" vô hại. Không có quan hệ huyết thống. 3. Nam chính là một kẻ đầy dã tâm, ngoài cười trong không đáng tin, bản chất là một đóa "hắc liên hoa" ngầm tính toán. Nữ chính không đi theo lẽ thường, suy nghĩ quái dị, làm việc luôn trái với mong đợi của người khác.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trong Thế Giới Xác Sống Trở Thành Cưa Thủ Điên Cuồng
Trong Thế Giới Xác Sống Trở Thành Cưa Thủ Điên Cuồng

Lâm Nhan Nhan chưa bao giờ tưởng tượng được rằng, chỉ vì ngủ nướng một chút thôi mà khi tỉnh dậy, cô đã bị xác sống bao vây tứ phía. Tay chỉ cầm mỗi con dao gọt trái cây, còn đang phân vân có nên "tạm biệt cuộc đời" không, thì cái cửa nhựa ọp ẹp của ký túc xá bị một con zombie đói khát húc bay vào. Ngay khoảnh khắc sinh tử, trong tay Lâm Nhan Nhan đột nhiên xuất hiện... một cái cưa máy mini? Nhìn cái con xác sống lao tới, phản xạ tự nhiên khiến cô vung tay: "Rè... rè..." – con zombie mới phút trước còn gầm gừ nay đã bị... cắt đôi gọn gàng như thái chuối. Mặc dù gương mặt đám zombie khiến người ta buồn nôn, nhưng vì muốn sống sót, Lâm Nhan Nhan đành ngậm ngùi hóa thân thành cưa thủ điên cuồng. Bất ngờ hơn nữa, cô còn mở khóa một hệ thống cửa hàng siêu nhiên, trong đó bán đủ mọi thứ trên đời! Và cô phát hiện ra, chỉ cần chém được nhiều zombie, cô không những sống sót mà còn có thể sống sướиɠ hơn cả hồi chưa tận thế. “Vì đồ ăn ngon, chị cưa!” “Vì tìm lại ba mẹ, chị cưa!” “Còn vì cứu nhân loại á? ...Ờ thì, cưa nốt vậy!” Trong thế giới hậu tận thế đầy rẫy nguy hiểm, sau khi lạc mất đồng đội, Lâm Nhan Nhan nhặt được một thiếu niên đẹp trai bị thương. Ban đầu cô chỉ định nhờ anh ta chỉ đường... ai ngờ đâu, lại dính phải một "trà xanh mặt cún trung thành". Cô cố đá văng tên này không biết bao nhiêu lần, nhưng y như rằng cứ mỗi lần định bỏ thì hắn lại... bị thương ngay trước mắt cô. Cứ như kịch bản đã được viết sẵn vậy! Cho đến một ngày, kẻ thù của hắn vạch trần thân phận thật – một hoa sen đen đội lốt cún ngoan. Nhìn vẻ mặt tội nghiệp như chó con bị bỏ rơi của hắn, Lâm Nhan Nhan đành ôm trán than trời: "Thôi được rồi, chị đã là cưa thủ rồi, thì chung đội với anh luôn cho đủ bộ." Lưu ý: 1. Nữ chính không phải thánh mẫu – không yếu đuối, không nhây nhây gây ức chế. 2. Nam chính là kiểu “bệnh kiều” ngọt ngoài điên trong, lại còn thiếu kiến thức sống cơ bản. 3. Nữ chính thông minh, biết dùng não, chiến đấu bá đạo khỏi bàn! Một câu tóm tắt: "Tôi dùng cưa máy cứu cả thế giới!" Thông điệp: Dù là tận thế, dù là xác sống, vẫn phải sống hết mình và yêu đời như chưa từng bị zombie rượt!

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng