Tinh Tế: Hiệu Trưởng Luôn Xử Người Bằng Nắm Đấm

Tinh Tế: Hiệu Trưởng Luôn Xử Người Bằng Nắm Đấm

Ngôn TìnhĐô thịHEXuyên KhôngTình CảmHài HướcNữ CườngNhẹ NhàngHệ ThốngSảng Văn

Sau khi Thời Miên hoàn thành 99 thế giới, cuối cùng cũng nhận được nhiệm vụ cuối cùng. Nhiệm vụ của cô là mở một học viện ở một nơi không người quản lý ở thế giới tinh tế, dạy cho những đứa trẻ ở đó về ánh sáng, hy vọng và đạo lý làm người. Đồng thời áp dụng những kỹ năng và những báu vật quý giá mà cô thu thập từ các thế giới khác để chuẩn bị cho cuộc sống nghỉ hưu của mình. Ban đầu cô nghĩ đó chỉ là một nhiệm vụ đơn giản, nhưng không ngờ hệ thống lại tăng độ khó bằng cách biến cô thành một cô bé nhỏ nhắn xinh xắn. Vào ngày khai giảng, cô bị một đám học sinh như ăn xin, cầm theo ống thép, bao vây cô lại tạo phản. Đối mặt với những học sinh cao hơn mình, Thời Miên hiếm khi mỉm cười. "Thông thường, tôi thuyết phục người khác bằng đạo lý, nhưng hôm nay, tôi sẽ dạy các bạn hai bài học quan trọng về đạo lý làm người." Cô bé nhỏ nhắn đấm một cú vào một con tinh thú cao hơn ba mét lún sâu vào đất, không thể nào kéo ra. "Bài học đầu tiên, nắm đấm mới là đạo lý mạnh nhất." Sau đó, cô rút ra búa lớn, tại chỗ biến ống thép thành pháo hạt nhân, nhảy lên cơ giáp và bắn hạ những tên tinh tặc. "Bài học thứ hai, tri thức mới là lực lượng sản xuất chủ yếu." Những học sinh chỉ biết nhìn nhau và không nói nên lời. Sau đó, ở sân thi đấu của Học Viện Quân Sự Đệ Nhất Liên Bang bị những người biến dị xâm lược. Tất cả giáo viên đều hoảng sợ và kêu gọi học sinh rút lui, chỉ có Thời Miên vẫn giữ bình tĩnh và nhấn mạnh việc sử dụng đạo lý để thuyết phục. Người dân Liên Bang trước màn hình đều nghĩ cô đã điên. Bất ngờ, những học sinh được đánh giá thấp nhất lấy ra dược phẩm và sử dụng phi kiếm, phối hợp với cơ giáp chiến đấu để đè người biến dị xuống đất. "Hiệu trưởng nói phải thuyết phục người khác bằng đạo lý, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu cuộc trò chuyện."

300000

777 chương

Truyện cùng tác giả

Tinh Tế: Hiệu Trưởng Luôn Xử Người Bằng Nắm Đấm
Tinh Tế: Hiệu Trưởng Luôn Xử Người Bằng Nắm Đấm
Nịnh Mông Cửu

Sau khi Thời Miên hoàn thành 99 thế giới, cuối cùng cũng nhận được nhiệm vụ cuối cùng. Nhiệm vụ của cô là mở một học viện ở một nơi không người quản lý ở thế giới tinh tế, dạy cho những đứa trẻ ở đó về ánh sáng, hy vọng và đạo lý làm người. Đồng thời áp dụng những kỹ năng và những báu vật quý giá mà cô thu thập từ các thế giới khác để chuẩn bị cho cuộc sống nghỉ hưu của mình. Ban đầu cô nghĩ đó chỉ là một nhiệm vụ đơn giản, nhưng không ngờ hệ thống lại tăng độ khó bằng cách biến cô thành một cô bé nhỏ nhắn xinh xắn. Vào ngày khai giảng, cô bị một đám học sinh như ăn xin, cầm theo ống thép, bao vây cô lại tạo phản. Đối mặt với những học sinh cao hơn mình, Thời Miên hiếm khi mỉm cười. "Thông thường, tôi thuyết phục người khác bằng đạo lý, nhưng hôm nay, tôi sẽ dạy các bạn hai bài học quan trọng về đạo lý làm người." Cô bé nhỏ nhắn đấm một cú vào một con tinh thú cao hơn ba mét lún sâu vào đất, không thể nào kéo ra. "Bài học đầu tiên, nắm đấm mới là đạo lý mạnh nhất." Sau đó, cô rút ra búa lớn, tại chỗ biến ống thép thành pháo hạt nhân, nhảy lên cơ giáp và bắn hạ những tên tinh tặc. "Bài học thứ hai, tri thức mới là lực lượng sản xuất chủ yếu." Những học sinh chỉ biết nhìn nhau và không nói nên lời. Sau đó, ở sân thi đấu của Học Viện Quân Sự Đệ Nhất Liên Bang bị những người biến dị xâm lược. Tất cả giáo viên đều hoảng sợ và kêu gọi học sinh rút lui, chỉ có Thời Miên vẫn giữ bình tĩnh và nhấn mạnh việc sử dụng đạo lý để thuyết phục. Người dân Liên Bang trước màn hình đều nghĩ cô đã điên. Bất ngờ, những học sinh được đánh giá thấp nhất lấy ra dược phẩm và sử dụng phi kiếm, phối hợp với cơ giáp chiến đấu để đè người biến dị xuống đất. "Hiệu trưởng nói phải thuyết phục người khác bằng đạo lý, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu cuộc trò chuyện."

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Nhà Cũ Thông 70, Tôi Bắt Người Đàn Ông Mù Làm Chồng
Nhà Cũ Thông 70, Tôi Bắt Người Đàn Ông Mù Làm Chồng

Bị cha mẹ nuôi đuổi ra khỏi khu tập thể, Khương Vãn Ngâm chuyển đến căn nhà cũ. Nửa đêm, vừa mở mắt ra đã thấy tám múi bụng của một người đàn ông, cô tưởng mình gặp quỷ. Là đối tượng bị so sánh với nữ chính trong sách, cô biết được bản thân không còn người thân, cả đời nghèo khổ, kết cục bi thảm. Nhưng chẳng bao lâu sau, cô phát hiện ra mình có thể thông qua nhà cũ xuyên về chuồng bò thập niên 70! Tin tốt là cô đã gặp được mẹ mình khi mới 18 tuổi và cả gia đình thân yêu thời trẻ! Cô hoàn toàn có thể đi đi về về giữa những năm 70 và hiện đại, nhặt nhạnh đồ cổ, kinh doanh, đầu tư, đủ kiểu làm giàu. Tin xấu là chủ nhân chuồng bò là một tên mù điên loạn, ngày đầu tiên cô xuyên không suýt bị bóp cổ chết. Người này về sau còn trở nên cực đoan, gϊếŧ sạch những kẻ hãm hại mình. Khương Vãn Ngâm nhìn Lục Thừa Kiêu đang đè mình trên giường, hơi thở nặng nề mà run rẩy. Cô quyết định sẽ chữa khỏi bệnh cho anh, hợp tác với anh, thông qua chuồng bò để tiếp xúc với người nhà, từ đó mới có thể cứu vãn kết cục chết sớm của người thân, bước lêи đỉиɦ cao nhân sinh. Chỉ là sau khi người đàn ông này khỏi bệnh... Ánh mắt anh nhìn cô, sao càng ngày càng khác thường?

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Trở Thành Bút Tiên
Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Trở Thành Bút Tiên

Hi Hòa tông, tông môn lớn thứ hai tu tiên giới, lấy bút nhập đạo, trời sinh phong nhã. Các đệ tử thường thả hồn ngâm gió ngợi trăng, pha trà luận đạo. Có ngòi bút sắc bén, mỗi chữ đáng giá hàng ngàn, từng chữ như đao. Có nét thủy mặc, một hoa một lá, đều có thể nhập đạo. Vẽ tranh hồ điệp lả lướt, vẽ hoa bay múa; Văn viết quấn quanh thân, khí thế hào hùng. ...... Cảnh đẹp thanh cao, tao nhã như vậy. Cho đến một ngày, một đệ tử mang theo gấu trúc và người que củi của mình chậm rãi tiến vào. Các đệ tử có mặt:? Các trưởng lão Hi Hòa tông: ?? Nhóm cố nhân xa xôi: ??? Linh hồn họa sĩ không muốn tiết lộ tên tuổi Ngu Già Tuyết chết lặng ngẩng đầu, trực tiếp cá muối bày tỏ—— "Không cứu nổi, đừng nhìn, xử ta luôn đi." * Một sớm xuyên qua, Ngu Già Tuyết trở thành nữ chính bị ngược thân ngược tâm trong nguyên tác. Sau một hồi giày vò, nàng mua vé chạy trốn suốt đêm, lại đánh bậy đánh bạ gia nhập Hi Hòa tông - Một tông môn sử dụng bút thần làm vũ khí. Mọi người đều biết, luyện kiếm gọi là kiếm tiên, luyện cầm thì gọi là cầm tiên. Thế bọn họ tu luyện bút, gọi là... Ngu Già Tuyết: “Cứu mạng! Ta không muốn trở thành bút tiên đâu!” Vừa nghe đã biết là kiểu tiên nhân có cuộc sống vô cùng khủng bố! * Lúc đầu, Ngu Già Tuyết kiên quyết từ chối trở thành ‘Bút tiên’. Cho đến khi nàng phát hiện ra rằng, hình như cây bút không chỉ được dùng để viết và vẽ tranh. Mà còn có thể... Vẽ gói biểu tượng cảm xúc! Nạn nhân bị gấu trúc đuổi chạy khắp mười tám khúc cua trên núi: A A Hu Hu! Ngu Già Tuyết sắp chết trong mộng hoảng hốt bật dậy: !!! P/s: Hài hước, thoải mái, đáng yêu

200000 Giỏ hàng

Tịch Biên Lưu Đày: Ta Vét Sạch Vương Phủ Kiếm Bộn Tiền
Tịch Biên Lưu Đày: Ta Vét Sạch Vương Phủ Kiếm Bộn Tiền

[Lưu đày + Làm Giàu + Không gian + Báo thù] Tô Hàm Sơ xuyên không. Vừa xuyên không thì gặp phải chuyện bị tịch thu gia sản, đưa đi lưu đày. Hơn nữa còn là vừa mới thành thân đã bị lưu đày. Tại sao người khác xuyên không đều được làm công chúa, tiểu thư, còn mình thì chỉ gặp phải chuyện lưu đày, chạy nạn? May mắn thay, không gian của nàng cũng theo đến. Tô Hàm Sơ nhanh chóng dọn sạch toàn bộ phủ đệ. Trên đường lưu đày, người khác thì đói chết, cả nhà nàng thì lại béo tốt. Trên đường đi, đối mặt với những khıêυ khí©h liên tục của nữ phụ trà xanh, Tô Hàm Sơ tát thẳng cho một cái. “Khi loài người tiến hóa có bỏ sót loại rác rưởi như ngươi sao? Sao lại không có chút đặc điểm nào của con người cả?” Dùng độc trả độc, tiễn cả nhà trà xanh đi gặp Phật tổ. Đối mặt với sự áp bức của Hoàng thái tôn quyền thế ngập trời, trực tiếp hạ thuốc mê, lấy hết lương thực trong toàn bộ trang viên. Đến vùng Tây Bắc nghèo khổ nơi lưu đày, nàng trồng đậu phộng, hoa quả, khoai lang, nghiên cứu ra những loại hạt giống quý giá giúp tăng năng suất cây trồng. Dẫn dắt dân nghèo làm giàu, kinh doanh khắp nơi, trở thành phú hộ mà ai cũng phải kiêng nể. Vị phu quân đối với người khác thì lạnh lùng, nhưng với nàng thì nhiều lần thân mật, lại lấy ra một tấm lệnh bài, thì thầm bên tai nàng. “Phu nhân, đây là gia sản của vi phu , đều giao cho nàng cất giữ.” Hai người cùng nhau hỗ trợ, cứu rỗi, cuối cùng cùng nhau trở về kinh thành, uống máu kẻ thù...

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế
Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Tư Nguyệt vốn là một nhân viên làm nhiệm vụ xuyên qua nhiều thế giới, hết lần này đến lần khác đều hoàn thành nhiệm vụ được giao. Thế nhưng sau một lần thất bại, cô bị trừng phạt và ném xuống một thế giới mạt thế cấp thấp nhất. Không ngờ, cô lại vô tình kết nối với một hệ thống siêu thị mạt thế. Tư Nguyệt: “Đã bị phạt rồi thì cứ tận hưởng trước đã.” Hồi nhỏ ai mà chẳng từng mơ ước, được mở một cái siêu thị cơ chứ? Mạt thế ập đến, tang thi hoành hành, nước bị nhiễm bẩn, đồng ruộng bị phá hủy, điện không còn hoạt động, mọi ngành nghề đều dừng lại. Tang thi tiến hóa với tốc độ nhanh hơn nhiều so với những người có dị năng, người còn sống ngày một ít đi. Thế rồi một ngày nọ, ở cuối thành phố B, một ngọn đèn đường bỗng sáng lên và từ đó không bao giờ tắt nữa. Dưới ánh đèn vàng mờ ấm, tấm bảng hiệu in dòng chữ “Siêu thị Dưới Ánh Trăng” khẽ phát sáng, như một tia hy vọng cuối cùng còn sót lại trong lòng những người sống sót. Từ một cửa hàng nhỏ chỉ rộng vỏn vẹn 20 mét vuông, cô từng bước phát triển thành chuỗi siêu thị lớn nhất thời mạt thế, mở vô số chi nhánh khắp nơi và được mọi người yêu mến. Trong siêu thị có đầy đủ mọi thứ: Rượu, nước uống, gạo, mì, thịt trứng, cá, gia vị, đồ dùng hằng ngày, rau củ tươi, đồ ăn vặt, sữa, bánh mì, món ăn nấu sẵn, đồ gia dụng, quần áo... Cái gì cần cũng có. Thậm chí còn có cả vũ khí, thuốc men, sách vở, thiết bị điện tử, phương tiện di chuyển, dụng cụ trồng trọt, thiết bị thí nghiệm, hạt giống... Những người hâm mộ cuồng nhiệt đã truyền tai nhau như thế này: “Trong siêu thị của cô ấy, bạn có thể mua được bất cứ thứ gì. Từ những thứ bạn nghĩ đến, và cả những thứ bạn chưa từng nghĩ tới.”

90000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hỗ Trợ Hệ Trị Liệu Mạnh Nhất
Hỗ Trợ Hệ Trị Liệu Mạnh Nhất

Một cô đạo sĩ trẻ xui xẻo mang mệnh “ngũ tệ tam khuyết” thời hiện đại, sau khi chết vì nghèo, đã bất ngờ xuyên không đến một thế giới song song. Tại đây, cô được gắn kết với [Hệ Thống Phú Quý]. Chỉ cần kiếm đủ tài sản, cô có thể nhận được [Điểm Năng Lượng] để mua sắm vô vàn vật phẩm thần kỳ từ hệ thống. Thế giới mới này đầy rẫy dị thú, còn nhân loại thì cũng lần lượt thức tỉnh sức mạnh và tiến hóa. Không cam chịu một cuộc sống tầm thường, Tư Quân Nghê cảm thấy vô cùng phấn khích, hạ quyết tâm trở thành cường giả đứng đầu thế giới. Thế nhưng, trớ trêu thay, cô lại thức tỉnh [Dị Năng Trị Liệu] – một năng lực cực kỳ hiếm gặp! [Dị Năng Trị Liệu] thì đã sao? Ai bảo người thuộc hệ phụ trợ thì không thể cầm đao xông pha chiến trường! Tác giả gỡ mìn: Truyện thuộc thể loại sảng văn, văn phong nhẹ nhàng hài hước. Nữ chính siêu mạnh!

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!
Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!

Xuyên không rồi, liên kết với một cái... Hệ thống "Huynh đệ của ta hơi nhiều, nhưng ta thật không phải người xã hội". Ừm, không sai, ta là phản diện, lại còn là một phản diện đa nhân cách. Phản diện của cái thế giới này có lẽ đã chết hết rồi, phản diện nào cũng là ta! Hệ thống bảo ta đi kết nghĩa huynh đệ, kết bái huynh đệ càng nhiều, mới có thể càng đi xa trên con đường chống lại nhân vật chính. Được thôi, chống lại thì chống lại... Thật giả thiên kim, tổng tài bá đạo? Chơi đùa à, dễ như bỡn! Ý tưởng đột nhiên xuất hiện... Hay là ta tìm nhân vật chính kết nghĩa luôn đi? Tiên Đế trọng sinh ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. Chiến thần trở về ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. ... Bắt đầu bị đào Chí Tôn Cốt ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa! Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây... Không, ta cảm thấy thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. Một đường kết nghĩa, một đường nghỉ ngơi... Ừm, Hệ thống, ta làm bug kẹt mất rồi thì phải? Hệ thống: "..." Khá khen cho ngươi trâu bò! Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]
Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]

Ứng Linh Lung vừa mới kế thừa gia nghiệp thì gia tộc phá sản. Sau khi điều tra rõ ràng, cô mới phát hiện không biết từ bao giờ nhà mình đã ký một hiệp định hỗ trợ đám yêu thú chỉ xuất hiện trong Sơn Hải Kinh, mà phương thức hỗ trợ chủ yếu là... nộp phạt thay cho đám yêu thú chuyên vi phạm pháp luật đó. Nhìn dòng tiền chảy khỏi tài khoản như nước, Ứng Linh Lung nuốt không trôi cục tức này, cô khí thế hừng hực tìm tới đám yêu: “Trả tiền!” Đám yêu quái (nhỏ yếu, đáng thương, lại nghèo rớt mồng tơi): "Không có tiền..." "Không có tiền thì đi làm trả nợ!" Vài ngày sau, một quán ăn nhỏ tên là Sơn Hải Thực Đường khai trương ở thành phố Giang Dư. Cá viên dai giòn, lòng mề gà chua cay giòn sật, cơm trộn gạch cua giã tay thơm ngậy béo ngậy, ốc hút luộc cay nồng hấp dẫn... tất cả đều xuất hiện trong thực đơn, thực khách thèm rỏ dãi, nườm nượp kéo đến. *** Kim Ô rũ lông gây cháy rừng, ngang nhiên vi phạm quy định phòng cháy rừng và thảo nguyên, tự ý dùng lửa trong khu vực cấm, bị phạt 200 nghìn tệ. Ứng Linh Lung nghiến răng nghiến lợi nộp phạt thay anh, từ đó thế gian vắng bóng thần điểu Kim Ô, Sơn Hải Thực Đường có thêm một đầu bếp nướng BBQ Kim sư phó. Khả năng khống chế lửa của đầu bếp Kim đã đạt trình độ xuất thần nhập hóa, dù là ba phần chín hay bảy phần chín, tái hay chín kỹ, Kim sư phó đều có thể xử lý ổn thỏa. Thực khách (muốn nói lại thôi): "Cho tôi chín kỹ nhé, cảm ơn." Chim Trọng Minh vô ý để lộ yêu khí khi đang phát sóng trực tiếp, không những không kịp thời cứu vãn mà còn nói năng lung tung: “Tôi trời sinh đã có hai con ngươi, không phải filter mắt to đâu!” Vì vi phạm quy định quản lý dịch vụ phát sóng trực tiếp trên internet, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng cửa, còn cậu bị phạt 50 nghìn tệ. Ứng Linh Lung thấy cậu khỏe như trâu, lại chẳng cần ăn cơm, bèn cưu mang cậu, cho cậu ở Sơn Hải Thực Đường làm việc vặt, dọn dẹp, chạy bàn. Công việc làm cũng khá ổn, được Ứng Linh Lung phát cho phiếu trừ nợ 5000 tệ, khiến đám nhân viên khác nhìn mà ghen tị. Tiệm ăn ngày càng đông khách, lại còn có yêu quái chủ động đến xin vào làm. Phỉ Phỉ: "Bà chủ Ứng, tôi làm nghề mổ cá ở Đại Nhuận Phát mười năm rồi, lòng tôi sớm đã..." Ứng Linh Lung nắm lấy tay cô ấy: "Chào cô, chúng tôi đang cần phụ bếp chuyên làm cá, hôm nay cô có thể đi làm luôn không?" Một câu tóm tắt: Yêu quái Sơn Hải Kinh thất nghiệp rồi quay lại làm nghề. Lập ý: Lao động thay đổi cuộc sống.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng